Chương 676: Quỳ đến chết mới thôi
Nói xong, cô quay người rời đi.
Từ Hiên Thăng nhìn về phía Từ Đức Lương: “Từ Đức Lương, chị họ cháu nói là sự thật, cháu… cháu thật sự muốn giết nói”
Từ Đức Lương vội vàng giải thích: “Ông nội, cháu làm như vậy cũng là vì suy nghĩ cho nhà họ Từ thôi…”
“Súc sinh, không bằng heo chó!” Sau khi xác nhận, hai mắt của Từ Hiên Thắng bản tung tóe ra tia lửa tức giận, không chút do dự tát Từ Đức Lương một cái: “Tại sao ông lại nuôi một tên vong ân bội nghĩa như cháu chứ!”
“Đây chính là chị họ của cháu, sao cháu có thể xuống tay được!”
“Mẹ nó cháu cứ quỳ ở chỗ này này đi, cứ quỳ đến khi nào Nam Huyên tha thứ cho cháu.”
“Nếu cả đời Nam Huyên không tha thứ cho cháu, thì cháu cứ quỳ cả đời ở chỗ này, đến chết mới thôi!”
Tập đoàn Diệp Linh và tập đoàn nhà họ Mã cùng nhau nổi tiếng.
Chỉ là tập đoàn nhà họ Mã là tiếng xấu.
Tập đoàn Diệp Linh mới thật sự là tiếng lành đồn xa.
Tập đoàn Diệp Linh không những mời được Lý Thánh Thủ đến giúp đỡ, thậm chí ngay cả sĩ quan Trấn Huy cũng tự mình chứng nhận tập đoàn Diệp Linh là “xí nghiệp lương tâm Khen ngợi vô hạn.
Buổi lễ đưa ra thị trường bận rộn đến mười giờ tối mới kết thúc.
Tâm trạng của Từ Lam Khiết rất tốt, khao.
tất cả nhân viên công tác đến khách sạn Thủy.
Cung ăn uống thả cửa.
Từ Lam Khiết để Trình Hạ Vũ dẫn nhân viên đến khách sạn Thủy Cung trước, mà cô và Diệp Huyền Tân ở lại cuối cùng để khóa cửa Sau khi khóa chặt cửa, bọn họ đang muốn lên xe dự tiệc, bên cạnh chợt có một bóng người lao thẳng đến chỗ hai người!
Diệp Huyền Tân hoảng sợ, vội vàng bảo vệ Từ Lam Khiết ở sau lưng.
Không nghĩ tới bóng người kia lại vọt tới trước mặt hai người, quỳ xuống bịch một tiếng.
Từ Lam Khiết kinh ngạc đánh giá đối phương một chút, kinh ngạc nói: “Trần Hạ Lan, là cô”
Trần Hạ Lan nước mắt nước mũi giàn dụa cầu xin: “Lam Khiết, câu xin cậu, hãy cho tớ gia nhập tập đoàn Diệp Linh của cậu đi”
“Về sau tớ sẽ làm trâu làm ngựa cho cậu, cậu bảo tớ đi về hướng đông tớ tuyệt đối sẽ không đi về hướng tây, thậm chí tớ có thể không cần tiền lương”
Thật ra cô ta đã ngồi ở gần đây chờ một ngày, nhưng mà ban ngày có quá nhiều người, cô ta không tiện ra cầu xin.
Bây giờ cuối cùng cô ta đã đợi được đến lúc chỉ có hai người bọn họ.
Từ Lam Khiết đã sớm cực kì thất vọng đối với Trần Hạ Lan, sao có thể cho cô ta thêm cơ hội chứ.
Cô lắc đầu: “Xin lỗi, miếu nhỏ nhà tôi, không chứa nổi cô”
“Huyền Tân, chúng ta đi thôi”
Cô kéo cánh tay Diệp Huyền Tân, chuẩn bị lên xe rời đi.
Không nghĩ tới Trần Hạ Lan lại ôm chặt lấy chân Từ Lam Khiết, càng khóc dữ dội hơn.
“Lam Khiết, cầu xin cậu hãy giúp tớ một lần cuối cùng đi”
“Tớ bị sĩ quan Trấn Huy để mắt tới, tớ sẽ chết mất”
“Bây giờ mẹ tớ bị rối loạn thần kinh, không thể tự gánh vác sinh hoạt, em trai tớ cũng đã bị chặt mất cánh tay, trở thành kẻ tàn phế. Nếu.
tớ không chăm sóc bọn họ, bọn họ sẽ chết đói mất”
“Bây giờ chỉ có cậu mới có thể cứu tớ thôi.”
“Bây giờ sĩ quan Trấn Huy rất coi trọng tập đoàn Diệp Linh, nếu như tớ trở thành một nhân viên của tập đoàn Diệp Linh, nói không chừng sĩ quan Trấn Huy sẽ không truy cứu trách nhiệm của tớ nữa”
“Hu hu, tớ không thể chết được Lam Khiết.”
Nghe cô ta nói kiểu này, Từ Lam Khiết có chút mềm lòng.
Đây chính là ba mạng người đó.
Cô cẩn thận nhìn Diệp Huyền Tân, trưng cầu ý kiến của anh.
Diệp Huyền Tân lạnh lùng nói: “Tặng cô một câu nói, trời làm bậy còn được tha thứ, tự làm bậy thì không thể sống”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!