Chương 400
Nếu chọc giận người này, đừng nói là họ, cả nhà họ Lạc cũng xong đời ngay.
“Rộng lượng ư? Tiếc rằng tôi có là gì trong mắt các người đâu”.
Thanh Phong mỉm cười, chỉ với một câu nói, anh ta đã khiến ba người nhà họ Lạc sợ bay hết hồn vía.
“Được rồi, nể tình các người có thành ý, tôi giơ cao đánh khẽ, tha cho các người lần này”.
Thanh Phong nhếch miệng cười.
“Thật ư? Cảm ơn cậu…”
Lạc Vinh Quang mừng rỡ, nhưng ông ta còn chưa nói hết câu cảm ơn thì Thanh Phong đã cắt ngang lời.
“Nhưng các người không được tham gia vào buổi đấu thầu này nữa, về đi!”
Hả!
Nụ cười trên mặt Lạc Vinh Quang tắt ngúm.
Ông ta như rơi xuống vực thẳm.
Mấy ngày qua, bọn họ cố gắng biết nhường nào để bám lấy Dương Xuyên, mong có cơ hội tới tham dự đấu thầu.
Giờ đến nơi rồi lại không được vào ư?
Vậy bao nỗ lực suốt những ngày qua thành công cốc rồi sao?
“Sao? Không đồng ý à?”
Thấy Lạc Vinh Quang im lặng, Thanh Phong lừ mắt.
Câu nói đanh thép ấy khiến Lạc Vinh Quang sững người.
Nhớ tới thân phận của Thanh Phong, Lạc Vinh Quang toát mồ hôi hột.
“Vâng vâng, chúng tôi đi, đi ngay đây!”
Lạc Vinh Quang gật đầu lia lịa, dù trong lòng rất không cam tâm, nhưng cũng đành dẫn con cháu nhà mình ra về.
Dánh vẻ ủ rũ của họ như chó nhà có tang.
Đúng là khi đi hoành tráng, lúc về tả tơi!
Thấy ba người nhà họ Lạc đã ra về, những người khác lập tức im bặt.
Tất cả đều đang tập trung xem kịch hay.
Lạc Tuyết đứng cạnh Sở Bắc cũng đã thần người ra.
Cô không ngờ chuyện lại thành ra thế này.
Còn Sở Bắc chỉ cười, coi như không có chuyện gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!