Chương 468
Không ngờ người chống lưng cho La Lục lại là Long Tam.
Thế này thì phiền phức rồi.
Nhưng Sở Bắc vẫn không tỏ thái độ gì.
Hơn nữa, sau khi nghe La Lục nói vậy, anh chợt có vẻ mặt rất lạ.
“Long Tam à? Hay đấy!”
Nói rồi, Sở Bắc hờ hững xua tay rồi ngồi xuống.
“Tôi cho anh năm phút để gọi anh ta đến đây, nếu không thì đừng ai hòng đi đâu”.
Uỳnh!
Giọng nói của Sở Bắc như tiếng sấm giữa trời quang vang lên bên tai mọi người.
Lúc này, La Lục đã tái mặt.
Chút dũng khí ít ỏi ban nãy đã bay hết sạch.
Hễ nhìn Sở Bắc, hắn lại thấy như mình đang đối mặt với thần linh.
“Thằng kia, mày chắc chưa? Mày có biết Long Tam là ai không?”
La Lục nghiến răng, không còn vẻ hống hách như trước nữa.
Thậm chí còn có cảm giác rụt rè.
“Tôi không nhắc lại nữa đâu!”
Sở Bắc chậm rãi ngẩng đầu lên, dưới cặp kính râm như vực sâu không đáy.
Chỉ liếc nhìn một cái là La Lục thấy da đầu mình tê dại ngay.
Hắn vô thức lùi lại, nếu không có bức tường để dựa vào thì chắc đã ngã rồi.
“Được, mày chờ đấy, để tạo gọi anh Long, đến lúc đấy xem mày còn vênh váo được nữa không!”
Nói rồi, La Lục kiêng dè nhìn Sở Bắc.
Hắn cắn răng lấy điện thoại ra rồi gọi vào một dãy số.
“Có gì thì nói mau!”
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, một giọng nói trầm thấp vang lên.
La Lục sợ đến mức giật bắn mình.
Hắn vô thức cúi người xuống, tỏ vẻ vô cùng cung kính.
“Anh Long, là em, Tiểu Lục đây ạ…”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!