Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến thần Sở Bắc - Sơn Tiếu - Lạc Mai (Bản dịch FULL)

 Sở Bắc không đáp lại, nhưng sắc mặt anh sầm xuống.  

 

Mắng người khác là tên mù, nhưng mình lại lái xe trong khi nhắm mắt à?  

 

Vừa rồi nếu anh phản ứng chậm một giây hoặc đổi lại là Lạc Tuyết và Lạc Vũ Tâm, hậu quả không thể lường được!  

 

“Sếp Lý, ông bớt giận, tên đó bị mù, dù có bị đụng chết cũng đáng đời”.  

 

Triệu Hà mỉm cười mở cửa xe cho người đàn ông.  

 

“Hừ, thảo nào, nếu là tên mù thì cút ra ra một chút, ảnh hưởng tâm trạng quá”.  

 

Sếp Lý trợn mắt nhìn Sở Bắc, mở cửa xe ghế sau ra dẫn một cậu nhóc khoảng bốn, năm tuổi bước xuống xe.  

 

Cậu bé mặc dù còn nhỏ nhưng cả người đều được mặc đồ hiệu, toát lên khí chất quý tộc.  

 

Chỉ là bộ dạng tự đại của ông ta khiến người khác vô thức cảm thấy không vui.  

 

“Triệu Hà, mọi thứ đã sắp xếp xong rồi chứ?”  

 

Sếp Lý ôm con trai liếc mắt hỏi.  

 

“Dĩ nhiên rồi, sếp Lý đã nói thì đảm bảo không thành vấn đề. Con trai ông có thể nhập học bất cứ lúc nào”.  

 

“Hiệu trưởng cố ý bảo tôi ở đây đợi ông”.  

 

Triệu Hà mỉm cười nói, hệt như một con chó nịnh hót.  

 

Nếu có một cái đuôi đằng sau chỉ sợ đã quất lên tận trời.  

 

“Tốt lắm, tôi sẽ nói với hiệu trưởng về vị trí đội trưởng bảo vệ của ông”.  

 

Sếp Lý hài lòng cười, ngoài miệng thì nói thế nhưng đáy mắt lại hiện lên vẻ xem thường không hề che giấu.  

 

“Cảm ơn sếp Lý, đây đều là việc tôi nên làm, mời ông đi bên này”.  

 

Vừa nghe thế Triệu Hà mắt híp thành một đường thẳng.  

 

Vội vàng cúi thấp người xuống làm động tác mời.  

 

Sếp Lý ưỡn cao ngực, trong lúc đắc ý còn không quên nhìn người đàn ông.  

 

“Hai người quê mùa này ở đâu ra thế? Đây là trường quý tộc, không phải nơi thu nhận vô gia cư, mau đuổi đi”.  

“Cái loại nghèo kiết hủ lâu thế này nhìn thấy là mệt”.  

 

Triệu Hà liên tục gật đầu, đáp ứng hết tất cả yêu cầu của sếp Lý.  

 

“Vâng vâng, ông yên tâm, lát nữa tôi sẽ đuổi họ đi, chắc chắn sẽ không làm chướng mắt ông”.  

 

“Ừ!”  

Nhấn Mở Bình Luận