“Ha ha! Làm sao cô biết tôi sẽ thua?” Đường Tuấn trả lời.
Trong lòng Lý Ngọc Mai hơi giận, nhưng cũng không tiếp tục nói nữa.
Đoàn người rất nhanh đã đến phòng khách của Bảo Tế Minh, chỉ thấy trên tay Vương Tấn Lợi đang nâng một chén trà, nhìn thấy Đường Tuấn đi vào, anh ta nhàn nhạt nhìn lướt qua nói:
“Anh đã đến rồi.”
Tư thái ngạo mạn như vậy hiển nhiên anh ta có mười phần tự tin đối với lần so tài này, hoặc là từ trước đến giờ anh ta cũng không coi trọng Đường Tuấn, chẳng qua là muốn mượn cơ hội trêu đùa Đường Tuấn thật tốt thôi.
“Tôi đã chiếm ưu thế về địa lý, vậy cách thức so tài do anh quyết định đi.” Vương Tấn Lợi đặt chén trà trong tay xuống, bình tĩnh nhìn Đường Tuấn, giữa hai lông mày có tự tin mạnh mẽ.
Đường Tuấn lắc đầu nói:
“Bất kỳ cái gì cũng được. Anh tới đi.”
“Ngông cuồng!” Vương Tấn Lợi còn chưa nói, một nam nhân trung niên phía sau anh ta đã quát lớn.
“Cậu Vương để mày quyết định là cho mày ít thể diện, mày vẫn thật sự cho rằng mình là thần y sao.”
Người này là quản lý của Bảo Tế Minh, dựa theo vai vế thì coi như là chú của Vương Tấn Lợi. Lời này vừa nói ra, lập tức đưa đến sự tức giận bất bình của nhân viên Bảo Tế Minh, bọn họ không ngừng ném những ánh mắt đầy thù địch về phía Đường Tuấn.
“Ha ha! Đã như vậy thì tùy anh đi.” Vương Tấn Lợi cười nói, khoát tay ngăn cản những nhân viên Bảo Tế Minh kia. Anh ta lặng lẽ liếc nhìn Lý Ngọc Mai, chỉ cần hung hăng đánh bại Đường Tuấn ở trước mặt Lý Ngọc Mai, sau đó Đường Tuấn sẽ không có can đảm lại xuất hiện bên cạnh Lý Ngọc Mai nữa.
“Chú Đinh, chú mang mấy người bệnh kia vào đi.” Vương Tấn Lợi phân phó nói. Tuy rằng Bảo Tế Minh chỉ là trạm y tế nhà họ Vương mở trong thành phố, nhưng mỗi ngày đều có không ít người đến cầu xin chữa bệnh. Ngày hôm nay biết tiểu thần y Vương Tấn Lợi muốn so tài y thuật với người khác, số người đến càng tăng vọt hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!