“Lục Khải, nhà họ Lục!”
Ừm?
Nghe thấy mấy chữ nhức tai này, mọi người đều rất mẫn cảm tức giận nhìn Lục Khải.
Tất cả mọi người đều vây quanh anh theo bản năng.
Có ai mà không biết, người giết chết con trai Hồng Cương, chính là Lục Khải?
Tên nhóc này lại còn chủ động dẫn xác đến!
Đám lực lưỡng hung dữ vốn ngồi quanh bàn tròn tiện tay cầm súng giới trên bàn, bước lớn xông đến Lục Khải, chĩa thẳng họng súng vào anh.
“Muốn sống thì tránh hết ra! Tôi đến tìm Hồng Cương”.
Lục Khải thản nhiên nói.
Giọng điệu ung dung bình tĩnh, vốn không coi những người này ra gì.
Lục Khải có lòng tốt nhắc nhở, nhưng với bọn họ thì là khiêu khích mạnh mẽ.
“Mẹ kiếp, mày còn uy hiếp bọn tao hả? Mày thử nói lại lần nữa xem?”
Một tên lực lưỡng đầu đinh, cánh tay để trần, trước ngực xăm hình con rồng, nhe răng trợn mắt nói.
Trong lúc hắn nói, hắn còn hùng hổ ép người dí khẩu súng hoa cải trong tay lên người Lục Khải.
Đôi mắt Lục Khải nghiêm lại, tay cầm cán súng, vặn mạnh, trực tiếp cướp luôn khẩu súng.
Tên lực lưỡng còn chưa hoàn hồn, Lục Khải đã đập mạnh khẩu súng lên đầu hắn.
Tên lực lưỡng ngã xuống đất, Lục Khải lại đập thêm mấy cái lên đầu hắn.
Cái đầu của hắn trực tiếp bắn toe toét máu, không còn nhúc nhích.
Lục Khải ném khẩu súng dính đầy máu xuống đất, ánh mắt lạnh lùng lướt qua người mỗi một người.
“Tao đã nói, tao tìm Hồng Cương, những người khác đừng tự nộp mạng!”
Lục Khải cất giọng không lớn nhưng với những người này, giọng điệu thản nhiên của anh lại giống như sóng to gió lớn, phá vỡ tuyến phòng ngự tâm hồn của bọn họ.
“Mày là Lục Khải?”
Hồng Cương chậm rãi đến trước mặt Lục Khải, ánh mắt thâm sâu không ngừng nhìn dò xét anh.
“Đúng thế”.
“Mày đến nộp mạng?”
“Tôi đến lấy mạng ông!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!