Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Thần Vô Song - Lục Khải

 Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều hít khí lạnh.  

 

Lục Khải lại nói Hồng Cương là tên khốn khiếp?  

 

Xin đấy! Có ai mà không biết, Hồng Cương là lão đại nói một là một nói hai là hai của Lâm Thành!  

 

Tên nhóc này chết chắc rồi!  

 

Không đúng, cả nhà anh không còn đường sống nữa rồi!  

 

Trong lúc Hồng Cương tức đến thở hổn hển, giọng của Lục Khải lại vang lên lần nữa: “Đại Bưu, là người của ông phải không?”   

 

“Đúng thế! Mày thoát khỏi sự truy sát của cậu ta rồi ư?”  

 

“Hắn làm hỏng chuyện của tôi, bị tôi giết rồi!”  

 

“Tiếp theo, đến lượt ông!”  

 

Lục Khải nói càng ung dung, càng bình tĩnh, thì càng kích thích đám người Hồng Cương.  

 

Đặc biệt là Hồng Cương quen hoành hành bá đạo ở Lâm Thành, thì đầu thể nhẫn nhịn được sự khiêu khích của Lục Khải!  

 

Đây không chỉ đơn giản là báo thù, mà còn liên quan đến thể diện, danh tiếng của anh!   

 

Tất cả đám người quanh đều vây bắt anh!  

 

Mũi tên đã lên cung, kéo một phát là bắn!  

 

“Tất cả lùi lại cho tao!”  

 

Hồng Cương nổi gân xanh, hét lớn một tiếng.  

 

“Tôi đích thân thịt hắn!”  

 

Lúc Hồng Cương vừa nói, vừa cởi trang phục trung sơn trên người, ném mạnh xuống đất.  

 

Lộ ra cơ thể chồng chất vết sẹo.  

 

Trên người ông ta có vô số vết sẹo, còn có mấy vết sẹo do súng bắn.  

 

Đối với ông ta, đó là vốn liếng và niềm tự hào trong cuộc đời chinh chiến của ông ta.  

 

“Tao không tin không trị được mày!”  

 

Ông ta vừa nói từng lời từng chữ, vừa đưa tay chỉ vào vết sẹo trên người.  

 

Đầy vẻ khoe khoang!  

 

Còn Lục Khải lại tỏ vẻ mặt khinh thường, với anh, càng nhiều vết sẹo thì càng cho thấy sự vô dụng!  

 

Người mà ngay cả bản thân cũng không bảo vệ được, thì có thể làm được trò trống gì?  

 

Lục Khải im lặng, với ông ta, thì đó là biểu hiện của sợ hãi.  

 

Chỉ thấy ông ta hùng hổ sải bước xông đến Lục Khải.  

Cùng với một tiếng thét tức giận, nắm đấm của Hồng Cương đập về phía đầu Lục Khải.  

 

Lục Khải như dãy núi sững sững, đứng im bất động.  

 

Nắm đấm không ngừng to lên trong tầm nhìn của anh.  

Nhấn Mở Bình Luận