“Anh hai, trước kia hình như em có nghe nói, em tư cũng ở Kim Hi Phủ thì phải?”
Em ba của Triệu Thự Quang - Triệu Chí Cương nói.
“Chú ba, chú vẫn chưa biết à? Nhà ở Kim Hi Phủ của cô tư là thuê thôi, hình như bị chủ nhà đuổi đi rồi”.
Triệu Thự Quang phản bác, tiếp tục nói: “Chú nói xem em tư có đạo đức giả không? Không có tiền còn giả bộ làm người giàu có, đây chẳng phải cho chúng ta nhìn mà chê cười sao?”
“Bố, con nghe Đức Trí nói, nhà cô tư trước kia cũng khá lợi hại mà!”
Miêu Phương - hôn thê của Triệu Đức Trí lên tiếng.
“Lợi hại? Có gì mà lợi hại? Không phải do Hàn Ngọc gả cho một cậu cả nào đó sao?”
“Bây giờ nhà họ Lục không còn rồi, ai còn quan tâm bọn họ nữa?”
“Tiểu Miêu, bây giờ con và Đức Trí mới là niềm kiêu ngạo của nhà họ Triệu chúng ta! Sau này nhà họ Triệu phải dựa vào các con!”
Triệu Thự Quang cười ha hả nói: “Thành tựu mấy năm nay con và Đức Trí có được, chúng ta đều nhìn thấy”.
“Trong mấy năm ngắn ngủi, các con cũng đã mua được nhà ở tiểu khu hạng sang nhất ở Lâm Thành, hơn nữa nhà còn đẹp như vậy, bố cảm thấy tự hào về các con!”
Nghe thấy lời khen ngợi của Triệu Thự Quang, Miêu Phương xua tay lia lịa, cố ra vẻ khiêm tốn: “Bố, con và Đức Trí mới vừa bắt đầu, căn nhà này cũng chỉ hơn hai triệu, khá thích hợp để ở”.
“Đúng rồi, còn một tin tốt quên mất chưa nói cho mọi người biết, ngày mai công ty của con và Đức Trí sẽ ký thỏa thuận hợp tác với công ty lớn nhất ở Lâm Thành”.
“Nếu mọi thứ thuận lợi, mục tiêu sang năm của con và Đức Trí chính là mua căn biệt thự kia”.
Miêu Phương nói xong, đưa tay chỉ về phía căn biệt thự như tòa lâu đài ở chính giữa tiểu khu.
Con trai của Triệu Chí Cương, Triệu Đức Cường sải bước đi về phía sân thượng, tò mò nhìn: “Chị dâu, đó là căn biệt thự đệ nhất đúng chứ?”
“Đúng vậy, là căn biệt thự đắt nhất Lâm Thành”.
“Đến lúc đó, con lại mời tất cả mọi người cùng đến chơi”.
Triệu Thự Quang nghe thấy vậy, khỏi phải nói sung sướng đến nhường nào: “Tiểu Miêu, tất cả mọi người thì miễn đi, nhà cô tư con thì không cần thiết phải mời”.
“Bọn họ có tư cách gì đến tham quan căn nhà sang trọng như vậy?”
“Cho dù bọn họ thật sự đến, con cũng không cho bọn họ vào đâu, xui xẻo!”
Triệu Đức Trí không nhịn được bật cười, đưa tay ôm eo thon của Miêu Phương: “Cục cưng, chúng ta đừng nghĩ đến biệt thự đệ nhất nữa, anh nghe nói hôm qua căn biệt thự này bị người ta mua rồi, vừa hét giá đã là một trăm triệu!”
Nghe thấy giá này, đám người Triệu Thự Quang đều trợn tròn mắt.
Bọn họ đều là người dân bình thường, một trăm triệu chính là giá trên trời.
Cho dù là Miêu Phương cũng không tự chủ được nuốt nước miếng.
Công ty của cô ta và Triệu Đức Trí mặc dù có chút khởi sắc, nhưng một trăm triệu, cô ta vẫn không dám tưởng tượng.