“Tập đoàn Viên Hàn! Nên thơ biết bao nhiêu!”
“Em đoán chủ công ty này là một người thành công và cực kỳ am hiểu về văn hóa”.
Miêu Phương vừa nói vừa thả tâm hồn bay xa.
Nhỡ đâu ông chủ công ty này để mắt đến cô ta, thì chẳng phải cô ta sẽ bước thẳng lên đỉnh cao nhân sinh hay sao?
Dù cô ta là vợ chưa cưới của Triệu Đức Trí, nhưng dù sao cũng chưa kết hôn mà!
Huống chi, nếu như được ông chủ người ta để mắt tới thật, dù có kết hôn thì cũng ly hôn được!
Dù Triệu Đức Trí là một người rất có tương lai, nhưng so với ông chủ tập đoàn Viên Hàn thì anh ta chẳng là cái thá gì.
Khi Miêu Phương đang ảo tưởng thì quản lý phụ trách dự án của bọn họ, Tiết Khải đã cầm hợp đồng đi tới.
“Giám đốc Tiết, anh đã tới rồi, chuyện hợp đồng thế nào rồi?”
Miêu Phương đứng dậy, dùng giọng nói õng ẹo dò hỏi.
Cô ta vừa nói vừa chớp chớp đôi mắt đẹp, không ngừng phóng điện với Tiết Khải.
“Tôi mang hợp đồng cho ông chủ xem, hai người chờ một lát”.
Tiết Khải không hề che giấu gì, ánh mắt liên tục đảo qua cơ thể Miêu Phương.
“Giám đốc Tiết, không có vấn đề gì chứ?”
“Em xinh đẹp như vậy thì làm sao có vấn đề được?”
Tiết Khải nhướng mày nói với Miêu Phương, hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của Triệu Đức Trí.
Đối với tình huống này, Triệu Đức Trí thấy từ lâu nhưng không thể nói gì.
Mấy năm nay công ty bọn họ có thể phát triển nhanh như vậy đều nhờ vào mỹ nhân kế của Miêu Phương.
Bình thường Miêu Phương chính là người đi uống rượu với khách, khi cô ta đang làm cho khách uống vui vẻ thì Triệu Đức Trí bèn lấy ra hợp đồng đã chuẩn bị trước.
Trong sự hối thúc đầy quyến rũ đa tình của Miêu Phương, đa số các khách hàng đều sảng khoái ký hợp đồng.
Hợp đồng này ký một lần là kéo dài suốt năm năm!
“Giám đốc Tiết, chờ tin tốt của anh nha!”
Miêu Phương dùng giọng nói ngọt ngấy gọi, sau đó hôn gió với Tiết Khải với vẻ quyến rũ mị hoặc.