“Người đẹp Miêu, chuyện này cứ để cho tôi lo, ngày mai hẹn tên khốn đó ra, ông đây chặt tay nó!”
Miêu Phương nghe xong thì lòng thầm mừng rỡ.
Trong đầu cô ta đã bắt đầu tưởng tượng dáng vẻ chật vật của Lục Khải.
Dù Lục Khải là tài xế của Hồng Cương thì sao?
Có thể so sánh với địa vị của Tiết Khải chắc?
Đúng lúc này, cửa phòng bao đang đóng được đẩy vào từ bên ngoài.
Hàn Ngọc đi tới.
Sau khi nhìn thấy Hàn Ngọc thì Tiết Khải chợt sửng sốt.
Anh ta không ngờ, Hàn Ngọc lại đích thân đến đây!
Anh ta còn chưa kịp chào hỏi thì Miêu Phương đã đứng bật dậy, nổi giận đùng đùng đi tới trước mặt cô.
“Cô tới đây để làm gì? Đây là nơi cô có thể tới được đấy hả?”
Câu hỏi bất ngờ ập tới khiến Hàn Ngọc ngơ ngác.
Cô không ngờ mình lại nhìn thầy Triệu Đức Trí và Miêu Phương ở nơi này.
Miêu Phương thấy Hàn Ngọc không nói gì bèn nghiêng người khỏi Tiết Khải: “Cô ta là người trong công ty anh hả?”
“Đúng… Đúng vậy!”
Lúc này, đầu óc Tiết Khải đã trống rỗng, đáp lại theo phản xạ có điều kiện.
“Hay quá nhỉ Hàn Ngọc, cô đang muốn mượn cơ hội này để lấy lòng chủ tịch công ty đúng không? Cô nghĩ là chủ tịch công ty cô sẽ để mắt tới cái loại phụ nữ lấy chồng sinh con như cô đấy hả?”
Miêu Phương vừa nói vừa nhìn ra sau lưng Hàn Ngọc, thấy Lục Khải đang đi tới.
Cô ta cất giọng gọi Tiết Khải: “Giám đốc Tiết, tên khốn ức hiếp em đến rồi, anh đã nói là anh sẽ ra mặt cho em mà”.
Cô ta vừa la vừa chỉ vào Lục Khải: "Chính là thằng này, giám đốc Tiết mau chặt tay nó đi!”
Trước đó Tiết Khải vẫn còn vỗ ngực cam đoan chắc nịch, thì bây giờ lại đứng đực ra đó.
Lúc này anh ta chẳng còn chút rung động nào nữa, mà đang bận mắng chửi cô ta trong lòng.
Anh ta không ngờ Miêu Phương lại vô tri như thế!
Người ta là chủ tịch lại bị cô ta gọi là kẻ ăn không ngồi rồi, lăn lê đầu đường xó chợ!
Chặt tay Lục Khải ấy hả?
Cho anh ta mười lá gan chắc anh ta cũng không dám!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!