Lục Khải nói đến đây, dừng mấy giây lại nói: “Nếu có người truy hỏi, bảo họ trực tiếp tìm tôi”.
“Tuân mệnh!”
Cho dù chỉ là mấy câu đơn giản, cho dù nói chuyện qua điện thoại, Lôi Hạo Thiên cũng có thể cảm nhận được sự bá đạo của Lục Khải!
Lúc này ở trang viên, trải qua một đêm trị liệu, bệnh tình của Triệu Thự Quang đã ổn định.
Tuy đã giữ được tính mạng, nhưng mười ngón tay, lại không thể giữ được.
Cho dù sau khi Triệu Thự Quang hồi phục, cũng là một người tàn tật.
Hai tay của Triệu Thự Quang quấn băng dày cộp, chậm rãi đi ra khỏi bệnh viện với người nhà bên cạnh.
“Bố, bố yên tâm, con nhất định sẽ báo mối thù này, con không chỉ phế tay của Lục Khải, mà còn lấy mạng của anh ta!”
Triệu Đức Trí nắm chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi thề thốt.
“Chuyện này, con đừng tham dự nữa”.
Triệu Thự Quang đáp lại bằng giọng yếu ớt.
Thông qua chuyện trước đó, Triệu Thự Quang có thể cảm nhận được sự tàn nhẫn thẳng tay của Lục Khải.
Đối phó với Lục Khải là một chuyện rất nguy hiểm.
Hắn không muốn để con trai mạo hiểm.
“Bố, con làm sao có thể không…”
“Đừng nói nữa, chuyện tiếp theo, bố đã nghĩ kỹ rồi”.
Triệu Thự Quang tự tin nói.
Ồ?
Nghe thấy lời này, đám người Triệu Đức Trí cũng cảm thấy rất bất ngờ, toàn bộ đều nhìn sang Triệu Thự Quang bằng ánh mắt dò hỏi.
“Các con đừng quên, bố còn có chỗ dựa là hội trưởng hiệp hội doanh nhân Lâm Thành!”
“Lục Khải có lợi hại đi nữa, cũng chỉ là một tên khốn của Lâm Thành! Hắn mãi mãi cũng không thể là đối thủ của hội trưởng!”
Tất cả mọi người đều không ngờ, người ở tỉnh thành mà Triệu Thự Quang nhắc đến trước đây lại là hội trưởng hiệp hội doanh nhân Lâm Thành!
Đó là nhân vật lớn đáy!
“Bố, liệu người ta có giúp chúng ta không?”
Triệu Đức Trí bất giác hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!