“Thì hoan nghênh thôi!”
Lục Khải ung dung lên tiếng: “Bọn họ đã có lòng, từ nơi xa xôi đến tham dự lễ viếng của bố tôi, đương nhiên tôi phải tiếp đãi bọn họ chu đáo”.
“Cậu điên rồi hả?”
Lục Khải càng bình tĩnh, Trần Đỉnh Thiên càng lo lắng.
“Cậu có biết bọn họ có bao nhiêu người đến không?”
“Mỗi một ra tộc có hai trăm người, năm mươi chiếc xe, tổng cộng tám trăm người, hai trăm chiếc xe!”
“Lục Khải, tôi biết cậu muốn báo thù cho người nhà tôi, nhưng bây giờ thực sự không thể làm việc theo cảm tính, chúng ta phải chấp nhận sự thực, trứng không thể nào chọi với đá đâu!”
“Đại ca, anh nói đúng, trứng mãi mãi không thể chọi với đá, chúng ta, chính là hòn đá đó!”
“Trứng có nhiều đi nữa thì đã làm sao?”
“Huống hồ, bọn họ đã có chuẩn bị trước, thì tôi cũng vậy!”
Lục Khải vỗ vai Trần Đỉnh Thiên: “Đại ca, sắp đến giờ rồi, chúng ta đi thôi!”
Nhìn dáng vẻ tràn đầy tự tin của Lục Khải, nghe thấy anh nói chắc như đinh đóng cột như vậy, Trần Đỉnh Thiên cũng thở nhẹ nhõm.
“Thì ra cậu đã có chuẩn bị trước, sao cậu không nói sớm chứ! Hại tôi cứ lo lắng mãi!”
Theo Trần Đỉnh Thiên thấy, Lục Khải không sợ bốn gia tộc lớn ở tỉnh thành, thì ít nhất số người mà anh cũng chuẩn bị cũng không ít hơn đối phương!”
“Mau nói cho tôi biết, chúng ta có bao nhiêu người!”
“Bốn người chúng ta!”
“Một chiếc xe, vừa đủ!”
Lục Khải rất thản nhiên lên tiếng.
Cái gì?
Nghe thấy câu trả lời, Trần Đỉnh Thiên ngẩn người tại chỗ, ánh mắt nhìn Lục Khải vô cùng phức tạp.
“Lục Khải, thực sự chỉ có bốn người chúng ta hả?”
“Thật!”
Toàn thân Trần Đỉnh Thiên bắt đầu toát mồ hôi lạnh.
Tuy anh ta rất muốn báo thù, nhưng lý trí còn sót lại nói với anh ta.
Lục Khải đang làm bừa!
Bốn gia tộc lớn ở tỉnh thành có hai trăm chiếc xe, tám trăm người!
Nhưng bọn họ thì sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!