Đôi mày kiếm của Lục Khải dựng ngược lên, nhưng anh vẫn chưa lên tiếng, giọng của Vương Cường đã vang lên: “Đinh Linh, đều là bạn học cũ, đừng như vậy!”
“Hôm nay đại mỹ nữ Hàn đến là muốn nhờ chúng ta giúp đỡ”.
“Công ty mới nhà họ Lục, bây giờ gặp khó khăn, là bạn hoc cũ, chúng ta không thể nào coi như không nhìn thấy chứ, đúng không!”
“Chúng ta ngồi xuống, vừa ăn vừa nói chuyện!”
Vương Cường nói xong, bèn ra ý bảo mọi người ngồi xuống.
Đúng lúc này, bạn học nam Trâu Vân Long mặc áo sơ mi đứng lên, rót năm ly rượu.
“Chúng ta đừng vừa ăn vừa trò chuyện, không đủ chỗ ngồi! Ngay từ đầu đã không nghĩ đại mỹ nữ Hàn sẽ đến tham dự liên hoan!”
“Cô ta đã đến cầu xin chúng ta, thì theo quy tắc của chúng ta, uống rượu giao bôi với tôi, một ly một trăm ngàn!”
“Có thể uống bao nhiêu ly, tôi sẽ cho cô vay bấy nhiêu!”
Trâu Vân Long tỏ vẻ mặt nghiêm túc, không hề che đậy ánh mắt hèn hạ.
Anh ta nhòm ngó Hàn Ngọc đã lâu, tuy cô đã kết hôn, nhưng lợi dụng một chút vẫn được.
Còn về Lục Khải bên cạnh, anh ta vốn không coi ra gì.
Nhà họ Lục đã không còn, Lục Khải chẳng là cái thá gì!
Hàn Ngọc từng nghĩ các bạn học sẽ nhằm vào mình, nhưng không ngờ bọn họ lại quá đáng như vậy!
Trong mắt những người này, mình vốn không phải là bạn học của họ, mà là đồ chơi, gái tiếp rượu trên bàn rượu…
“Vân Long, sao lại không đủ chỗ ngồi? Hàn Ngọc được tổng giám đốc Vương đưa đến, chốc nữa ngồi trên người tổng giám đốc Vương vậy!”
Diêu Đinh Linh cất giọng quái dị nói: “Còn cậu Lục, không phải là bạn học của chúng ta, thì để anh ta đứng bên cạnh”.
Bốp!
Vừa dứt lời, một tiếng bạt tai giòn tan vang lên.
Lục Khải không nhịn nổi việc Diêu Đinh Linh liên tục sỉ nhục!
Diêu Đinh Linh trước đó vô cùng sôi nổi, trực tiếp bị đánh ngã dưới đất.
Khuôn mặt sưng vù, máu tươi chảy ra từ khoang miệng và khoang mũi, và bị ù tai đến nhức tai.
“Anh… anh dám ra tay đánh người?”
Diêu Đinh Linh không ngờ Lục Khải sẽ ra tay, cô ta gầm rít từ trong họng với vẻ nhếch nhác.
“Tôi không đánh phụ nữ, nhưng tôi đánh súc sinh!”
Lục Khải nói xong lời này, không nhìn đến Diêu Đinh Linh mà chuyển ánh mắt sang Trâu Vân Long.
Ánh mắt sắc xảo, sắc bén như đao.
Đối với Trâu Vân Long thì như bị một con thú dữ nhằm vào.
Còn anh ta chỉ là một con mồi của mãnh thú.
Anh ta bất giác ớn lạnh.