Lưu Chấn còn chưa nói xong điều lo lắng trong lòng, Vương Cường đã tràn đầy tự tin chỉ vào mười mấy tên lực lưỡng đứng ở hành lang bên ngoài.
“Ông yên tâm, tôi đã sắp xếp hết rồi, quán quân tán thủ Lâm Thành và đồ đệ của anh ta, chỉ cần tên nhóc đó dám làm bừa, tôi bảo đảm, sẽ cho anh ta lúc đến thì đi thẳng, lúc về phải bò ra”.
“Tốt! Tiểu Vương suy nghĩ rất chu đáo, chốc nữa sau khi mọi người đến, nhắc nhở bọn họ, lăng nhục Lục Khải và vợ của anh ta, ai sỉ nhục càng quá đáng, thì chúng tôi thưởng lớn cho người đó!”
Cạch, cạch, cạch…
Giày cao gót của Hàn Ngọc gõ trên mặt đất phát ra âm thanh êm tai.
Cùng với âm thanh này, Lục Khải và Hàn Ngọc tay trong tay đi vào.
Sau khi nhìn thấy hai ngươi, đám người Lưu Chấn bất giác cau mày.
Đặc biệt là Vương Cường, đưa tay chỉ vào Lục Khải: “Ai cho hai người vào? Ra bên ngoài đợi!”
Vương Cường vừa nói, vừa xông đến Lục Khải.
Nhưng chỉ một ánh mắt của Lục Khải đã dọa anh ta sợ lùi lại mấy bước.
“Lần này tôi đến, chỉ để thông báo với các vị, chức hội trưởng hiệp hội doanh nhân Lâm Thành sẽ do Hàn Ngọc, vợ của tôi đảm nhận”.
Lục Khải thản nhiên nói.
Tất cả mọi người có mặt, kể cả Hàn Ngọc, đều rất ngạc nhiên.
Đặc biệt là Hàn Ngọc, trợn mắt há hốc miệng nhìn Lục Khải.
Chẳng lẽ đây chính là bất ngờ mà Lục Khải dành cho mình?
Nhưng đám người này liệu có nghe theo anh không?
Ha ha ha…
Khi Hàn Ngọc đang lo lắng thì tiếng cười nhạo đầy chói tai đã vang vọng trong phòng họp.
Có ba gia chủ làm chỗ dựa, Vương Cường lại càng không thèm kiêng dè gì cười lớn.
“Cậu cả học Lục biến thành kẻ mặt dày mày dạn như vậy từ khi nào thế? Anh tưởng cái hiệp hội này là do nhà anh lập ra đấy hả?”
Vương Cường nghiêng đầu, nhướng người dậy, ánh mắt nhìn Lục Khải đầy trêu ngươi.
“Tạm không bàn đến việc anh có tư cách đưa ra yêu cầu này hay không, dù anh đủ tư cách thì anh nghĩ cái yêu cầu vô lý đến nực cười đó có thể nhận được sự đồng ý từ mọi người không?”
“Cho vợ anh làm hội trưởng hả? Thế sau này khi hiệp hội tiến hành xử lý công việc thì liệu có người nào tin phục cô ta hay không?”
“Quên giới thiệu, công việc trong hiệp hội đều do những người nổi bật trong giới kinh doanh về các lĩnh vực khác nhau ở Lâm Thành đứng ra giải quyết, nếu họ đồng ý thì chúng tôi chắc chắn sẽ không ý kiến gì!”
“Nhưng mà anh Lục này, bây giờ phải nhìn xem anh có đủ máu mặt như thế không!”
Vương Cường nói đầy hùng hồn.
“Sỉ nhục bọn họ!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!