Thấy máy móc con rối không đuổi theo bọn hắn nữa bọn hắn ngồi xuống đất nghỉ ngơi thật sự rất mệt.
Nhiếp Kỳ Anh cũng tìm một chỗ ngồi xuống sau đó mấy người Cảnh Hạ cùng Bắc Mạc Đĩnh Chi cùng Bắc Mạc Uyển Nhi cũng lại bên cạnh nàng ngồi xuống.
" Nhiếp vực chủ không sao chứ?" Bắc Mạc Đĩnh Chi nhìn Nhiếp Kỳ Anh.
" Đa tạ Bắc Mạc công tử ta không sao " Nàng trả lời Bắc Mạc Đĩnh Chi xong, đưa mắt nhìn qua đám người Hàn cung chủ cùng Nguyệt các chủ nhưng bọn họ đã không còn ở đó nữa.
Mà ba người thấy Nhiếp Kỳ Anh đang nói chuyện đột nhiên không nói nữa, họ nhìn theo ánh mắt của nàng thì phát hiện mấy người Tư Đồ Thiên Tuyết cùng Đông Phương Huyền Phong đã biến mất.
" Hàn cung chủ cùng Nguyệt các bọn họ không còn ở đây nữa? ".
" Chúng ta cũng đi thôi " Bắc Mạc Đĩnh Chi nhìn đám người Phi Ảnh đang đi hướng bên trái đi đứng dậy nói.
Nhiếp Kỳ Anh cùng Cảnh Hạ gật đầu đứng lên nhìn thuộc hạ đang đứng lên cùng nhau hướng bên trái đi. Mà Bắc Mạc Uyển Nhi trong lòng rất muốn nói nàng còn rất mệt không đi nỗi nữa nhưng không dám nói ra, vì hoàng huynh một khi quyết định chuyện gì sẽ không đổi ý.
Ba người Bạch Ngạn thấy vậy cũng hướng phía trước đi.
Ở lúc tất cả mọi người đều đi hết hai người Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết một lần nữa xuất hiện tại khí điện rồi nhanh chóng biến mất mà ở hai người biến mất lần nữa những binh khí trong khí phòng đã biến mất chỉ còn lại đoàn binh máy móc con rối.
Đương hai người lần nữa trở lại bên cạnh bốn người Bạch Hổ, Đông Nghi, Huyền Vũ, Xuân Lan tuy họ có thắc mắc chủ tử đi đâu nhưng sẽ không hỏi vì họ biết nếu chủ tử muốn cho bọn họ biết thì đã dẫn theo bọn họ đi cùng rồi chứ không phải để bốn người bọn họ đứng đây đợi rồi.
" Đi thôi ".
Tư Đồ Thiên Tuyết cùng Đông Phương Huyền Phong nhìn đến biểu hiện của bốn người Bạch Hổ, Huyền Vũ, Đông Nghi cùng Xuân Lan rất hài lòng.
*
" Phía trước chính là Thiên điện.” Xuân Lan đi phía trước bên cạnh nàng là Huyền Vũ nói làm mọi người đều đi phía trước nhìn lại.
Mười mấy mét ngoại vị trí, có hai cái hỏa long sư thú to lớn tượng đá, tượng đá uy vũ khí phách, nhan sắc tươi đẹp xinh đẹp, trung gian là một cái thật lớn cửa đá, cửa đá thượng hoa văn trang sức các loại phức tạp hoa văn, nhan sắc trang trọng mà diễm lệ, lấy thâm lam cùng kim hoàng sắc phác hoạ mà thành, cửa đá sau lưng dựa vào tòa cao lớn núi non.
Mà cao lớn cửa đá hạ, đứng không ít người.
Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn qua như cũ là đám người Nhiếp Kỳ Anh, Bắc Mạc Đĩnh Chi cùng Phi Ảnh và ba người Bạch Ngạn.
Còn chưa đợi họ đứng lại thì một giọng nói vang lên.
" Hàn cung chủ, Nguyệt các chủ biệt lai vô dạng " Phi Ảnh tiến lên trước một bước.
Hai người Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết trực tiếp đi qua hắn đi tiếp về phía trước, bốn người Bạch Hổ, Huyền Vũ, Đông Nghi cùng Xuân Lan cũng như vậy chủ tử đã không để ý vậy bọn họ cũng không để ý.
Phi Ảnh thấy đám người Tư Đồ Thiên Tuyết đi qua như vậy thì nóng giận nhưng cũng không nỗi nóng ra bên ngoài âm thầm nắm chặt tay. Тrải 𝗻ghiệ𝓂 đọc 𝙩ru𝗒ệ𝗻 số 1 𝙩ại -- Т 𝑹Ù𝙈Т𝑹UYỆ𝖭.𝗩𝗻 --
Mà bên này Bắc Mạc Uyển Nhi nhìn thấy đám người Tư Đồ Thiên Tuyết đến, nàng trên mặt mang theo dịu dàng đạm nhiên như xuất thủy phù dung cười, cười nói " Nguyệt các chủ, đã lâu không thấy?".
Tư Đồ Thiên Tuyết nhướng mày, nhưng thật ra không nghĩ tới Bắc Mạc Uyển Nhi là người lên tiếng đầu tiên " Đã lâu không thấy? Như thế nào ta nhớ rõ, trước hai ngày còn nhìn thấy quá công chúa đâu? ".
Bắc Mạc Uyển Nhi nghe đến hai từ công chúa thì ngẩn ra sao nàng ta biết được nàng nhớ thuộc hạ chưa bao giờ gọi nàng là công chúa trước mặt nàng ta mà.
Mà Bắc Mạc Đĩnh Chi biết thân phận đã bị lộ thì cười nói nhìn Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết " Hàn cung chủ, Nguyệt các chủ đã đến rồi vừa rồi chúng ta đều đã nếm thử quá mở ra cửa đá, không bằng hai người cũng tới nếm thử một phen?".
Bắc Mạc Đĩnh Chi lời vừa nói ra, phía trước tại nơi đây mọi người đều nhíu mày.
Nhiếp Kỳ Anh nhìn đám người Tư Đồ Thiên Tuyết bọn họ vừa đến nơi này, không biết này cửa đá lợi hại, nhưng bọn họ đều là tự mình nếm thử quá đều không được ngay cả nội lực họ cũng đã dùng qua.
Nhưng là, ở đây mọi người đều không có nói chuyện.
Bạch Mạc thấy vậy nhìn sang ca ca cùng Vĩ Kình ca ca nàng muốn nói cho Nguyệt các chủ biết. Ở lúc Bạch Mạc muốn lên tiếng thì một giọng nói lạnh lẽo vang lên.
Nhưng mà, Đông Phương Huyền Phong lúc này lại là vân đạm phong khinh, vẻ mặt bình tĩnh mà nói, “Thử xem liền thử xem.”.
Đông Phương Huyền Phong nói xong nhìn qua Tư Đồ Thiên Tuyết biết nàng cũng nghĩ giống như hắn hai người nắm tay nhau đi về phía trước.
Nhìn hai người Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết đi đến cửa đá trước, Bắc Mạc Uyển Nhi đáy mắt tươi cười càng thêm minh diễm.
Lệnh bọn họ không nghĩ tới chính là, Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết nâng bàn tay hai người đang nắm chặt nhau lên đem vẫn luôn màu đỏ linh điệp nằm trong tay của hai người đặt ở cửa đá khe lõm thượng, cửa đá thượng viền vàng liền lóng lánh ra một trận kim quang, ngay sau đó cửa đá liền chậm rãi mở ra.