Mặc dù là ngồi ở trong xe ngựa, cũng có thể rõ ràng mà nghe được bên ngoài đường phố càng ngày càng náo nhiệt……
Tư Đồ Thiên Tuyết đưa tay đẩy ra một chút bức màn, ra bên ngoài nhìn nhìn, chỉ thấy trên đường phố không ít tuổi trẻ công tử, cô nương đều là người mặc nhan sắc tiên lệ phục sức, trong tay đều cầm một trản hoa đăng, nói cười yến yến. Xem bọn họ hành tẩu phương hướng, thực hiển nhiên cũng là chạy đến nam đường cái xem hội đèn lồng.
Càng tiếp cận nam đường cái, trên đường phố người liền càng nhiều, mà xe ngựa tốc độ cũng càng chậm, đến sau lại, cơ hồ là một bước khó đi. Tư Đồ Thiên Tuyết dứt khoát ý bảo xa phu dừng lại xe ngựa, cùng Đông Phương Huyền Phong cùng nhau xuống xe, sau đó hai người nắm tay nhau cùng đi bộ đi trước.
Nam trên đường cái người đến người đi, nối liền không dứt, đường phố hai bên vô số hoa đăng đem phụ cận làm nổi bật đến hỉ khí dương dương, rực rỡ lung linh, đèn hoa sen, Quan Âm đưa tử đèn, Trạng Nguyên cưỡi ngựa đèn, cưỡi ngựa xem hoa đèn…… Đủ loại kiểu dáng hoa đăng xem đến vô số các cô nương đều là không kịp nhìn, kinh ngạc cảm thán không thôi.
Đông Phương Huyền Phong nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết, cặp mắt kia ngày thường lược hiện thanh lãnh đôi mắt giờ phút này sớm đã ở ngọn đèn dầu chiếu rọi xuống rực rỡ lấp lánh, giống như đêm đó không trung lóng lánh ngôi sao giống nhau.
Hắn cùng nàng ở gian hàng bên đường mua hai cái mặt nạ đeo vào rồi tiếp tục đi dạo.
Đông Phương Huyền Phong dẫn Tư Đồ Thiên Tuyết đi đến bên đình giữa hồ.
Cùng lúc đó xung quanh đình người người thả đèn, những chiếc lồng đèn ánh nến vàng bay lên trời.
Tư Đồ Thiên Tuyết cùng Đông Phương Huyền Phong hai người đứng trong đình nhìn khung cảnh bên ngoài bất giác bên môi đều nở nụ cười.
" Tuyết Nhi cùng ta thả đèn khổng minh được không? " Đông Phương Huyền Phong nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết.
Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn Đông Phương Huyền Phong trên tay không biết một chiếc đèn khổng minh đã xuất hiện từ khi nào.
" Hảo " Tư Đồ Thiên Tuyết dịu dàng giọng nói đáp ứng.
Đông Phương Huyền Phong thắp sáng chiếc đèn khổng minh đi đến bên cạnh Tư Đồ Thiên Tuyết đứng bên ngoài đình hai người mỗi người đứng một bên viết lên ước nguyện của mình.
Viết xong hai người nhìn nhau rồi thả tay ra nhìn chiếc đèn khổng minh từ từ bay lên cao.
*
“Rào rạt rào……”
Một trận ngày mưa gió ầm ĩ ở ngoài cửa sổ thổi qua, đem trong phòng lạnh lẽo không thôi.
Hôm nay mưa thật tốt phải không?.
Trong kết hoạch của nàng là không có mưa nhưng có mưa cũng không ảnh hưởng tới.
Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn trời nhìn những giọt mưa đang rơi bên ngoài cửa sổ. Nàng đưa tay ra chạm vào những giọt mưa ấy.
Theo tin nàng biết hôm nay Liễu Giai Nhàn phải cùng mẫu thân của nàng ta đi chùa.
Mà Liễu phu nhân luôn luôn đúng ngày dù ngày mưa hay là nắng đều sẽ đi. Vì Liễu phu nhân lên chùa cầu cho con trai bà mạnh khỏe.
Liễu thế tử từ khi sinh ra đã ốm yếu, thường xuyên bệnh tật cho nên Liễu phu nhân cứ 15 hàng tháng đều đi lên chùa. Mà lần này Liễu Giai Nhàn cũng đi cùng.
Nếu gặp phải đám thổ phỉ trên núi, vậy Liễu Giai Nhàn còn được gã cho thái tử sao.
Hơn nữa thổ phỉ lần này không sợ chết cũng không sợ quyền thần, quý tộc.
Lần này là Liễu Giai Nhàn lần sau sẽ đến lược Lộ Nhan.
Dám có lòng hại nàng cùng người bên cạnh nàng đều phải có mạng gắn được hậu quả mà chính mình đã gây ra.
*
Một hộ vệ Liễu phủ trên người bị thương dính máu chạy nhanh xuống ngựa đi vào trong phủ.
" Tiểu Ka ngươi sao vậy " Quan quản gia nhìn đến Tiểu Ka trên người bị thương quần áo vết máu lên tiếng hỏi.
" Quan quản gia phu nhân, tiểu thư xảy ra chuyện " Tiểu Ka mở miệng nói.
Truyện đề cử: Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
*
Trong thư phòng Liễu hầu gia ngồi trong lòng không yên.
" Nhanh cho người đi lên núi tìm " Liễu hầu gia lớn giọng phân phó.
Trong lòng suy nghĩ sao lại xuất hiện thổ phỉ mấy năm gần đây thổ phỉ không phải rất yên phận sao.
Lúc này xuất hiện thổ phỉ là có người tính toán sao, hay là trùng hợp.
Bây giờ Giai Nhàn bị bắt đi những tính toán của ông không thể thực hiện được nữa. Dù là cứu chở về không mất đi trong sạch thì cũng không thể vào cung đương thái tử phi được nữa.
Xem ra ông nên làm tính toán khác.
" Phụ thân " Một giọng nói ôn hòa vang lên.
" Thận nhi sao con lại tới đây " Liễu hầu gia nhìn thân ảnh thiếu niên trước mặt trở nên nhu hòa hơn.
" Phụ thân, nhi tử nghe được tin mẫu thân cùng muội muội bị thổ phỉ bắt đi " Liễu Tư Thận trực tiếp vào vấn đề chính vì sao hắn lại xuất hiện ở đây.
" Thận nhi con không cần lo lắng, phụ thân đã cho người đi tìm chắc chắn sẽ cứu được nương cùng Giai Nhàn con đừng lo lắng. Sức khỏe của con không tốt con đi nghỉ ngơi đi đừng suy nghĩ nhiều " Liễu hầu gia nhìn Liễu Tư Thận.
" Vậy, phụ thân khi nào cứu được mẫu thân cùng muội muội người nhớ thông báo cho nhi tử. Nhi tử cáo lui " Liễu Tư Thận hành lễ xong xoay người đi ra ngoài.