Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Thần Xuất Kích - Hắc Long (FULL)

Chương 1028: Rời đi

Cửa thứ chín là cửa ải cuối cùng và cũng là cửa ải rất khó khăn. Nó khó đến mức dù ngay cả Mạch Doanh cũng không có bất kỳ hy vọng chiến thắng gì. Anh ta lựa chọn rời đi. Anh ta cũng không lo lắng người phía sau có thể đánh bại cô gái mặc đồ trắng.

Hai người trở về theo đường cũ. Rất nhanh sau đó họ ra khỏi thành phố. Ngoài thành phố vẫn còn đang chiến đấu, những người này thấy Mạch Doanh và Giang Cung Tuấn đều ra khỏi thành phố thì đều lộ ra vẻ mặt buồn bực. Hai người chẳng thèm giải thích mà lựa chọn trực tiếp rời đi.

Trên đường đến đây có trận pháp, có cửa khẩu nhưng lúc trở về lại không có nên quay trở lại đỉnh núi bên ngoài thành phố cực kỳ dễ dàng. Trên đỉnh núi có một cánh cửa, cánh cửa này được tạo nên bởi ánh sáng vàng.

Hai người không chần chờ rời khỏi cánh cửa sáng này. Họ vừa sải bước đi, ra khỏi tiên phủ thì ở bên ngoài xuất hiện một dãy núi Bất Chu, bọn họ đã tham gia vượt ải mấy tháng rồi. Toàn bộ sinh linh trong Thương giới đều tập hợp ở núi Bất Chu, hiện tại đều tiến vào bên trong tiên phủ, mấy tháng nay họ không xuất hiện ở Trái Đất. Điều này cũng làm cho võ giả ở Trái Đất thấy kỳ lạ, một vài người to gan dần dà cũng đến núi Bất Chu xem xét, phát hiện ra núi Bất Chu đã không còn sinh linh Thương giới, còn phát hiện ra một tòa tiên phủ. Chỉ là rốt cuộc cái tiên phủ này là cái gì thì bọn họ cũng không biết, bởi vì Khí Linh không xuất hiện nên bọn họ không thể vào trong tiên phủ.

Mấy tháng này, càng ngày càng có nhiều võ giả Trái Đất xuất hiện ở núi Bất Chu, lúc Giang Cung Tuấn và Mạch Doanh rời đi thì phát hiện bên ngoài có ít nhất hai ngàn người. Những người này đều vây quanh tiên phủ, họ đang chỉ chỉ chỏ chỏ thảo luận. Khi hai người đi tới, võ giả Trái Đất trong nháy mắt ngốc cả người .

“Dây là Giang Cung Tuấn?”.

“Đúng là Giang Cung Tuấn đấy”

“Mấy tháng trước có võ giả tự xưng là Giang Cung Tuấn ở trên diễn đàn, nhưng đây rốt cuộc là thật hay giả thì không có gì chứng thực, sau đó Lan Lăng quốc đưa tin nói Giang Cung Tuấn thật sự còn sống”

“Thì ra là Giang Cung Tuấn đi vào trong tiên phủ này”

Giang Cung Tuấn vừa xuất hiện mọi người đã ồn ào náo động.

“Anh Giang”

Một người đàn ông đi tới, nhìn Giang Cung Tuấn với vẻ mặt khiếp sợ: “Ôi trời ơi, thật sự là anh à?”

Giang Cung Tuấn nhìn người này, anh cười cười, nói: “Anh Mộ Dung Xuân, đã lâu không gặp “Giang Cung Tuấn”

“Anh Giang”

Những người khác cũng qua đây chào hỏi. Có Giang Phùng nhà họ Giang. Có Trần Thanh Sơn của phái Thiên Sơn, còn có cả Trần Phi Hùng.

Ngay cả người có ân oán với Giang Cung Tuấn cũng qua đây, người này nhìn Giang Cung Tuấn với vẻ mặt kinh ngạc: “Thằng nhóc này, cái mạng đúng là lớn thật đấy. Thế mà chú không chết, chúc mừng chú đã tăng vọt thực lực nhé”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn cười cười.

“Giang Cung Tuấn, chuyện này là sao?” Giang Thời mang thuộc hạ là hai chiến thần tới, Giang Quốc Đạt và Âu Dương Lãng cũng đi tới nhìn Giang Cung Tuấn hỏi thăm.

Ánh mắt của những người khác đều dừng trên người Giang Cung Tuấn, bọn họ đều muốn biết rốt cuộc phủ đệ vàng chói lọi này là thứ gì.

Giang Cung Tuấn giải thích: “Đây là bảo vật mà cường giả thời thượng cổ để lại”

Mộ Dung Xuân xông lên hỏi: “Hiện tại đều không thấy võ giả Thương giới núi Bất Chu đâu, họ đều đi vào đó sao?”

“U”

Giang Cung Tuấn gật đầu, nói: “Chớ nhìn sơ qua thấy tiên phủ không quá lớn mà nhận định vội, nhưng bên trong đó lại có Càn Khôn khác, bên trong đó có một thành phố cực kỳ lớn, hơn nữa còn có vô số thiên địa linh dược. Chỉ tiếc thực lực bây giờ của tôi còn cực kỳ yếu nên không có cách nào có được tòa tiên phủ này”

Nghe vậy mọi người đều kinh hãi. Không gian bên trong cực kỳ lớn, có Càn Khôn khác? Bên trong là một thành phố? Đây tuyệt đối là bảo vật.

Mạch Doanh đứng bên cạnh thấy Giang Cung Tuấn và võ giả Trái Đất đều tập hợp chung một chỗ hàn huyên, anh ta cũng cực kỳ biết điều mà không đi quấy rầy. Sau một lúc lâu, anh ta mới tìm được cơ hội nói chuyện với Giang Cung Tuấn.

“Giang Cung Tuấn, tôi đi trước nhé. Tôi tìm chỗ để bế quan tu luyện, nếu quả thật không có gì bất ngờ xảy ra, ba năm sau tôi sẽ lại tới nơi đây để đi khiêu chiến người thủ hộ cửa thứ chín lần nữa. Hy vọng anh cũng nỗ lực cố gắng, ba năm sau tôi chờ anh ở núi Bất Chu”

“Ù.”

Giang Cung Tuấn gật đầu, tu luyện là nhất định rồi. Chỉ cần một ngày tiên phủ không có chủ nhân, anh sẽ không từ bỏ. Mạch Doanh để lại một câu nói, sau đó xoay người rời đi. Mà Giang Cung Tuấn thì đứng ôn chuyện với vài người quen cũ.

“Anh cả Giang, anh có thấy chị Vô Song không?”

Trong đám người có hai người phụ nữ mảnh mai, xinh đẹp bước ra. Đây là Đạn Thiến và Y Đình Thi. Y Đình Thi thấy Giang Cung Tuần thì có hơi ngượng ngùng, cúi đầu không nói chuyện. Người mở miệng hỏi là Đan Thiển.

“Giang Vô Song?”

Giang Cung Tuấn sửng sốt nói: “Không thấy”

Nghe vậy, vẻ mặt Đan Thiến biến sắc, cô ta nói: “Vậy thì kỳ lạ thật, chị Vô Song không đi tìm anh, thì chị ấy sẽ đi nơi nào?”

Giang Cung Tuấn hỏi: “Có chuyện gì xảy ra à?”

Đan Thiến giải thích: “Là như vậy, mấy tháng trước trên diễn đàn xuất hiện bài đăng của anh, vì kiểm tra bài đăng này là thật hay giả và chị Vô Song muốn biết có phải còn sống thật hay không nên suốt đêm chị ấy đã đi đến núi Bất Chu trước. Nhưng từ đó về sau thì không có tin tức của chị ấy nữa, điện thoại vẫn ở trạng thái tắt máy”.

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn nói với cô ta: “Nếu thấy bài đăng của anh mới đến núi Bất Chu vậy thì hẳn là không có nguy hiểm gì. Bởi vì anh và sinh linh Thương giới đã ký hiệp nghị rồi. Từ nay về sau, võ giả Trái Đất có thể tùy ý gia nhập núi Bất Chu, chắc là cô có chuyện gì nên rời đi”

“Chỉ mong là vậy”

Vẻ mặt Đan Thiên nghiêm túc, cô ta có một dự cảm xấu, đó chính là Giang Vô Song đã xảy ra chuyện.

“Anh Mộ Dung Xuân, ông nội, các vị tiền bối, tôi còn có việc, sẽ không dừng lại ở núi Bất Chu thêm, sau này còn có ngày gặp lại”

Giang Cung Tuấn lên tiếng chào hỏi mọi người.

“Giang Cung Tuấn…”

Giang Thời vội vàng kêu lên.

Giang Cung Tuấn xoay người lại, hỏi: “Làm sao vậy, còn có chuyện gì sao?”

Giang Thời hỏi: “Làm thế nào mới có thể đi vào tiên phủ này?”

Giang Cung Tuấn cất lời: “Trong tiên phủ có khí linh, sau khi được khí linh đồng ý mới có thể đi vào.”

Đúng lúc này, cửa lớn màu vàng óng của tiên phủ được chậm rãi mở ra, Khí Linh bước ra.

“Chư vị, đã để cho mọi người đợi lâu rồi”.

Sau khi Khí Linh xuất hiện thì mở miệng nói: “Từ giờ trở đi chính thức mở tiên phủ, bất kể từ vị mạnh yếu ra sao đều có thể gia nhập tiên phủ. Chỉ cần hoàn thành khiêu chiến chín ải là có thể có được tiên phủ”

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận