Chương 413: Trận chiến ác liệt
Độc Bộ Vân và Bát Bộ Thiên Long đã từng xông vào căn cứ nghiên cứu, bọn họ biết hạng mục nghiên cứu của căn cứ nghiên cứu, cũng đã trộm được dữ liệu nghiên cứu ra ngoài. Bọn họ biết trong căn cứ nghiên cứu này có lẽ có chiến sĩ bất tử đã tiêm virus sinh hóa, nhưng lại chưa từng nhìn thấy.
Hiện tại nhìn thấy những quái vật hình người cao đến hai, ba mét, vẻ mặt dữ tợn đáng sợ, bọn họ biết đây là thành quả thực nghiệm, cũng biết đây chính là chiến sĩ bất tử.
Ầm ầm ầm.
Hơn ba mươi chiến sĩ bất tử xông tới, sức mạnh của những chiến sĩ bất tử này cực lớn, hai chân giẫm trên mặt đất, mặt đất đều rung chuyển cả lên, giống như cơn động đất truyền tới, dường như toàn bộ căn cứ nghiên cứu đều sắp sụp đổ Vậy.
“Nổ súng” Giang Cung Tuấn hét lớn.
Những người đi theo đồng loạt nổ súng, tiếng súng không ngừng bắn phá.
Những chiến sĩ bất tử xông tới trúng đạn, nhưng thứ này lại không sinh ra bất cứ ảnh hưởng nào tới bọn họ. Đạn cũng không thể tạo ra sát thương thực chất cho bọn họ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều thay đổi sắc mặt. Giang Cung Tuấn cũng nhíu mày, vẻ mặt nặng nê. Anh không ngờ Thiên Tử lợi dụng cổ độc để nghiên cứu ra virus mạnh như vậy, có thể khiến người ta trở nên dao chẻ súng bản cũng không vô đầu được.
“Các người rút hết đi” Giang Cung Tuấn nhanh chóng truyền đạt chỉ thị.
Nhưng, anh lại không có ý rời đi.
Giang Ly lập tức kéo anh, vội vàng bảo: “Anh Gang, cùng nhau đi thôi, những chiến sĩ sinh hóa này là chiến sĩ bất tử, không đánh chết được đâu, cứ đánh nhau với những quái vật này, chúng ta rất khó giành được thắng lợi”
Giang Cung Tuấn không thể đi, vẫn chưa tìm thấy Y Đình Thi, làm sao anh có thể đi được. Anh xoay người nhìn Độc Bộ Vân, phân phó: “Ông Vân, dẫn toàn bộ bọn họ rời khỏi đây an toàn.”
Độc Bộ Vân nhìn anh, nhíu mày hỏi: “Cậu thì sao?”
“Không sao, tôi sẽ đi gặp những thứ được gọi là chiến sĩ bất tử này” Giang Cung Tuấn nói xong, cả người đã vọt tới.
Tốc độ của anh cực nhanh, giẫm vài bước đã vượt bảy, tám mét. Vừa xông tới, đã đối đầu với một chiến sĩ sinh hóa cao đến hai mét rồi, người này giơ cánh tay thô to lên, siết nắm tay lại, rồi vung mạnh về phía anh. Một đấm vung tới, mang theo kinh lực đáng sợ. Kình lực mang theo một luông khí, luồng khí này nghiền nát không khí, phát ra tiếng xé gió. Giang Cung Tuấn vận lực, đồn toàn bộ sức lực toàn thân vào trong nắm đấm, giơ tay lên kháng cự.
Hai đấm va vào nhau.
Giang Cung Tuấn bị đánh lùi mấy mét, cánh tay anh bị chấn động đến mức tê rần. Mà chiến sĩ bất tử thì lại nhanh chóng xông tới.
“Sức mạnh thật đáng sợ.” Anh không nhịn được mà hít một hơi thật sâu.
Anh trúng trùng độc, đã trở nên suy yếu vô lực, nhưng khoảng thời này gian này anh đều suy tưởng, tu luyện tâm pháp nội gia, đông thời đã tu luyện ra được chân khí. Tuy vẫn chưa thể ép được trùng độc ra ngoài, nhưng trùng độc đã không có cách nào tạo ra ảnh hưởng đối với anh được nữa.
Một quyên này là toàn bộ sức mạnh của anh, cho dù là một bức tường cũng sẽ bị đánh thủng.
Nhưng bây giờ lại không cách nào tạo ra sát thương với chiến sĩ bất tử.
“Anh Giang, mau rút thôi, tiếp tục ở lại sẽ không kịp mất” Tiếng kêu của Giang Ly từ xa truyền tới.
Thế nhưng, Giang Cung Tuấn lại một lần nữa xông tới. Trong nháy mắt anh đã bị mấy chục chiến sĩ bất tử vây quanh, những chiến sĩ bất tử đã trở nên khác thường, vóc dáng của bọn họ rất cao, rất cường tráng, nhưng tốc độ lại không hê chậm chút nào. Sau khi Giang Cung Tuấn bị bao vây, hai quyền khó địch bốn tay, anh không thể chống đỡ được, trong nháy mắt đã bị đánh hộc máu.
Lại một đấm nữa vung tới. Anh giơ tay lên đỡ.
Sức mạnh của chiến sĩ bất tử quá mạnh mẽ, cơ thể của anh lập tức bị đánh ngã trên đất. Vừa ngã xuống, một đôi chân đã giãm về phía anh. Anh lăn mình một cái, nhanh chóng tránh sang một bên, thoát khỏi một cước này.
“Lên” Độc Bộ Vân thấy Giang Cung Tuấn không thể cầm cự nổi nữa, lập tức ra chỉ thị.
Bát Bộ Thiên Long lập tức ném vũ khí trong tay, tay không tấc sắt xông tới. Bọn họ biết, súng ống không có cách nào tạo ra sát thương cho chiến sĩ bất tử, nên chỉ có thể dựa vào sức lực bùng phát ra từ chân khí trên người, xem có thể đánh chết được những chiến sĩ này hay không.
Chín người vọt tới, áp lực của Giang Cung Tuấn lập tức giảm đi rất nhiều. Thế nhưng những chiến sĩ bất tử này quá mạnh, chín người hoàn toàn không phải là đối thủ, bọn họ bị đánh đến liên tục tháo chạy, vừa mới chiến đấu đã có người bị thương Trong văn phòng ở căn cứ, đám người tiến sĩ € và Thiên Tử tập trung lại.
Bọn họ thông qua camera xem trận chiến của đám người Giang Cung Tuấn và chiến sĩ bất tử.
Thiên Tử mang vẻ mặt khiếp sợ: “Không thể nào, tuyệt đối không thể như vậy được, thăng nhóc Giang Cung Tuấn đã trúng cổ độc, trở nên yếu ớt vô lực rồi, làm sao cậu ta có thể sở hữu sức mạnh lớn như vậy được chứ?”
Thực lực mà Giang Cung Tuấn thể hiện ra khiến Thiên Tử chẩn động không thôi.
Tiến sĩG cười đáp: “Cậu Thiên, cậu yên tâm đi, cho dù cậu ta có khôi phục thực lực thì đã làm sao, vẫn không phải là đối thủ của chiến sĩ bất tử.
Nhìn đi, bọn họ đã không thể chống đỡ được nữa rồi. Tuy những người này đều là cường giả, nhưng hoàn toàn không phải là đối thủ của chiến sĩ bất tử: Nhìn thấy sự mạnh mẽ của chiến sĩ bất tử, Thiên Tử mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Mặc kệ Giang Cung Tuấn đã khôi phục thực lực như thế nào, thì hôm nay anh chắc chắn vẫn phải chết.
Ở trong căn cứ, trận chiến ác liệt vẫn đang tiếp tục.
Tử Vũ, Vũ Long đã bị thương.
Bọn họ bị đánh ngã xuống đất.
Một chiến sĩ bất tử giương nanh múa vuốt, chụp vào đầu của cô ta, muốn bóp nát đầu cô ta.
Giang Cung Tuấn nhìn thấy cảnh tượng này, nhanh chóng nhảy vọt tới, đạp vào đầu của hai chiến sĩ bất tử kia, sau đó đá một cước vào đâu của chiến sĩ bất tử đang định tóm lấy đầu của Vũ Long. Một cước này của anh có sức lực rất lớn, còn mang theo chân khí. Cơ thể của chiến sĩ bất tử nghiêng một cái, vội vàng lùi về sau vài bước, sau đó ngã quy xuống đất.
Nhưng anh ta lại đứng dậy ngay.
Giang Cung Tuấn nhanh chóng kéo Vũ Long dậy.
€ô ta lau máu tươi ở khóe miệng, vẻ mặt biết ơn: “Cảm… cảm ơn anh Giang”
Giang Cung Tuấn quát to: “Ông Vân, ông làm gì thế, tôi kêu ông dẫn người rút, ông muốn toàn quân bị diệt sao?” Anh thét to như sấm Vừa đánh nhau, anh đã biết sự đáng sợ của những chiến sĩ bất tử này, cứ tiếp tục đánh thì tất cả bọn họ sẽ phải chịu tổn thất ở đây mất.
Sau khi anh gào một câu này, đột nhiên đẩy Vũ Long đi: “Mau rút”
Độc Bộ Vân cũng bị chiến sĩ bất tử quấn lấy, sau khi đánh nhau mấy hiệp, ông ta cũng bị thương, một cánh tay đã sắp gấy, ông ta biết cứ đánh tiếp thì sẽ chết, nên lập tức ra lệnh: “Rút mau.
Mọi người đều tránh né, rồi phóng ra khỏi cửa. Chiến sĩ bất tử đuổi theo.
Giang Cung Tuấn lại ngăn cản, tranh thủ thời gian cho mọi người.
“Đi tìm Tiêu Dao Vương, kêu ông ta lập tức xuất binh, cho nổ tung căn cứ, không thể để những quái vật này sống sót rời khỏi đây được”
Giang Cung Tuấn xoay người hét.
“Anh Giang, còn anh thì sao?” Vũ Long kêu lên.
Nhưng anh không trả lời. Anh nhún người bay lên mấy mét, sau đó trong tay xuất hiện một mớ ngân châm, bàn tay run lên, ngân châm bản ngay ra ngoài Sức mạnh của ngân châm lớn hơn sức mạnh của súng rất nhiều.
Ngân châm đâm vào trong cơ thể của chiến sĩ bất tử. Nhưng kết cấu cơ thế của bọn họ đã sớm phát sinh sự thay đồi rồi, ngân châm đâm vào cơ thể, hoàn toàn không tạo ra sát thương thực chất cho bọn họ, cũng không ảnh hưởng đến hành động của bọn họ.
“Đi thôi” Độc Bộ Vân dặn dò.
“Nhưng, anh Giang vẫn chưa rút” Trên gương mặt của mọi người đều mang theo vẻ lo lãng.
Ông ta nói: “Cậu ta đã tu luyện ra chân khí, là một đại tông sư võ đạo, cho dù không địch lại được, nhưng muốn chạy trốn cũng không khó.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!