Chương 1043: Truy tìm sự thật
Đúng lúc này đệ tử ở cửa hét lớn: “Môn chủ môn phái Vạn Kiếm đến
Tất cả ánh mắt đều đổ dồn ra cửa.
Môn chủ môn phái Vạn Kiếm mặc một chiếc áo choàng dài màu trắng, sau lưng có thanh kiếm rất to, vóc dáng cao lớn, sải bước như bay.
Nét mặt vô cùng thanh tú, tuổi trạc ba mươi, khuôn mặt không có nếp nhăn, anh tuấn tiêu sái.
Môn chủ môn phái Vạn Kiếm luôn mang trên lưng một thanh kiếm to, bất kể dịp nào hay khoảng thời gian nào, ông ta chưa bao giờ rời khỏi kiếm.
Nghe đồn chiêu thức sát thương mạnh nhất của Dương Nam Kiên chính là thanh kiếm khổng lồ trên lưng. Một chiều vừa ra có thể đạt đến cảnh giới Đế vương.
Dương Nam Kiên có năm người con trai. Người theo sau ông ta là cậu chủ Dương, đứa con nhỏ nhất của ông ta.
Dương Nam Kiên bảo dưỡng rất tốt, đứng với cậu chủ Dương giống như hai anh em, không thể nhìn ra họ là bố con.
Phó hội trưởng, Long Đình và các thành viên cấp cao của Hội Trung Thành tất cả đều chào đón.
Mặc dù Hội Trung Thành và môn phái Vạn Kiếm gần đây quan hệ không được tốt, nhưng Môn chủ môn phái
Vạn Kiếm đến đây đều là khách, bọn họ sẽ lịch sự tiếp đãi. Dương Nam Kiên bước vào lĩnh đường, hai bên chỉ chào hỏi đơn giản, lúc này không thể nói chuyện, trước tiên phải thắp hương cúng bái.
Sau khi Dương Nam Kiên thắp hương, ông ta nhìn quan tài trên linh đường nói: “Lão yêu bà, thật không ngờ hai chúng ta lại đánh nhau nhiều năm như vậy. Năm đó tôi đánh bà bị thương, dùng tuyệt chiêu của tôi lấy nửa cái mạng của bà nhưng không giết chết bà “Không ngờ hôm nay, bà lại chết ở Hội Trung Thành, chết ở phòng ngủ trên chính địa bàn của bà, thật đáng buồn, đáng buồn.”
Dương Nam Kiên thở dài, khuôn mặt bất lực và khổ sở. cậu chủ Dương đứng sau Dương Nam Kiên hỏi: “Bố, sao bố lại buồn?”
Dương Nam Kiên quay đầu nhìn con trai: “Con trai à, con nhìn mà còn không hiểu sao? Lão yêu bà bị người hại chết, hơn nữa còn là người của Hội Trung Thành hại chết.”
Ngay sau khi câu nói này vừa nói ra, sắc mặt của Phó hội trưởng và Long Đình hơi thay đổi.
Phó hội trưởng bước lên trước một bước: “Môn chủ, nếu ông đến đây để thắp hương cho Tổng hội trưởng, tôi rất hoan nghênh. Nếu đến gây sự thì mời ông lập tức rời khỏi đây
Dương Nam Kiên khịt mũi: “Vốn dĩ chuyện nội bộ của Hội Trung Thành tôi không muốn xen vào. Nhưng tôi và Lão yêu bà đấu nhau nhiều năm như vậy, bà ta chết đột ngột trong lòng tôi có chút khó chịu. “Dù Lão yêu bà có chết cũng phải chết dưới tay tôi, chết trong tay của đối thủ chứ không phải bị người ta hại chết" "Ông đừng nói nhảm.
Phó hội trưởng tức giận nói: "Ông khăng khăng nói Tổng hội trưởng bị người của Hội Trung Thành hại chết, chuyện này sao có thể xảy ra? Ông đừng ở đây ăn nói hàm hồ, mê hoặc lòng người.
Dương Nam Kiên giễu cợt: "Ở thành phố Đêm Đen, thực lực của Lão yêu bà được xếp vào tốp năm, rất khó để giết được Lão yêu bà, ngay cả tôi cũng không thể giết được." "Lão yêu bà không những chết trong phòng ngủ của mình, mà trong quan tài cũng không có xác của bà ta." "Điều nực cười hơn nữa là các anh nói rằng một người đàn ông rất mạnh mẽ đã đột nhập vào Hội Trung Thành lấy trộm bí tịch mạnh nhất của Hội Trung Thành. Các anh không thấy điều đó thật nực cười sao?" “Có ai có được khả năng này?" “Ngay cả tôi đột nhập vào Hội Trung Thành cũng không dễ dàng như vậy đúng không? Còn bí mật giết chết Lão yêu bà? Tôi không làm được thì thử hỏi ai có thể làm được?” “Các anh giải thích cho tôi, tại sao lại thế?”
Dương Nam Kiên nói ra tất cả những thắc mắc trong lòng.
Dương Nam Kiên và Tổng hội trưởng thực sự là kẻ thù của nhau. Hai người đã chiến đấu trong nhiều năm, vết thương của Tổng hội trưởng năm đó cũng do tuyệt chiêu của Dương Nam Kiên tạo ra.
Tuy nhiên Dương Nam Kiên rất tôn trọng Tổng hội trưởng, đây là sự tôn trọng giữa những kẻ thù.
Dương Nam Kiên nghi ngờ Tổng hội trưởng đã bị người hại chết, cho nên hôm nay ông ta tới, thứ nhất là để thắp hương, thứ hai là để điều tra chuyện này. Nếu điều tra ra được hung thủ, ông ta sẽ giết chết hung thủ
Nếu không tra ra được, thì dù sao môn phái Vạn Kiếm và Hội Trung Thành đang có quan hệ không tốt, nhân cơ hội Tổng hội trưởng đã chết, chúng như rắn mất đầu, môn phái Vạn Kiếm có thể dẫn một số cường giả tấn công Hội Trung Thành.
Phó hội trưởng nói: “Môn chủ, ông biết một mà không biết hai. Trước đây Tổng hội trưởng của chúng tôi mắc phải một căn bệnh kỳ lạ, mà căn nguyên của căn bệnh này chính là do năm đó Tổng hội trưởng bị Môn chủ đánh thương để lại.” “Gần đây Tổng hội trưởng vẫn luôn bế quan ở trong phòng, mà bên môn phái Vạn Kiếm vẫn luôn gây rắc rồi cho chúng tôi, gần đây cũng có nhiều người được phải đến tìm chúng tôi khiêu chiến, đã giết chết mấy chục người của chúng tôi. “Nhiều cường giả trong Hội cũng tới cách chi nhánh để hỗ trợ, trụ sở chính của chúng tôi không để lại nhiều người có thực lực. “Vì vậy vị cường giả bí ẩn này mới lợi dụng cơ hội trà trộn vào Hội Trung Thành, ám sát Tổng hội trưởng của chúng tôi.” “Nếu không phải do thực lực của Hội chủ suy yếu, sao có thể bị người ta ám sát được?” Long Đình lạnh lùng nói: “Môn chủ, ông đừng hồ ngôn loạn ngữ, vu oan giảng họa." “Ông nói cho chúng tôi biết ai là người đã giết Tổng hội trưởng, có phải là người của môn phái Vạn Kiếm?”
Dương Nam Kiên mỉm cười, nụ cười có chút giễu cợt, nhìn hai người giống như nhìn hai kẻ ngốc. “Dương Nam Kiên tôi cả đời quang minh lỗi lạc, tuyệt đối không làm những chuyện đáng khinh bỉ và vô liêm sỉ.” “Ngay cả khi muốn giết Lão yêu bà, tôi sẽ trực tiếp khiêu chiến với bà ta, quang minh chính đại quyết đấu. “Hơn nữa, thực lực của tôi vẫn luôn cao hơn Lão yêu bà, nhiều năm nay không khiêu chiến vì vết thương của bà ta vẫn chưa lành, nếu bà ta đã khỏi tôi nhất định sẽ tìm bà ta quyết đấu ." “Theo như tôi biết, các anh vừa tìm được hung thủ giết Lão yêu bà, các anh không hỏi hung thủ là ai, cũng không hỏi hung thủ là người của tổ chức nào, trực tiếp giết chết” "Theo ý kiến của tôi, mọi thứ thật kỳ lạ. Các anh chỉ tùy tiện giết chết một người để kết thúc chuyện này.”
Phó hội trưởng tức giận: “Môn chủ, rốt cục ý ông là gì? Mời ông lập tức rời khỏi đây.
Dương Nam Kiên không đi, ông ta vừa cười vừa nói: “Tại sao anh lại muốn tôi đi? Chuyện này chưa rõ ràng tôi sẽ không đi đâu hết.” “Muốn đuổi tôi đi vậy thì ra tay đi, để tôi xem Hội Trung
Thành các anh có bao nhiêu cao thủ”
Long Đình tức giận nói: “Môn chủ, ông thật quá đáng. Ông coi Hội Trung Thành không có ai sao?”
Lúc này Long Đình lập tức hạ lệnh, Phó hội trưởng cũng phất tay phải. Đột nhiên hơn ba mươi thành viên cao cấp của Hội Trung Thành vây quanh, những cường giả này đều là cảnh giới Dương Thần.
Luyện dược đại sư của Hội Trung Thành quanh năm luyện đan, vì vậy tài nguyên tu luyện rất phong phú, đan dược có thể cải tạo cơ thể của họ, cải tạo thiên phú và huyết mạch cửa họ.
Khi Dương Nam Kiên nhìn thấy ba mươi cường giả cảnh giới Dương Thần, sắc mặt ông ta hơi thay đổi, khí tức của ba người người này như thủy triều áp chế ông ta.
Dương Nam Kiên lùi lại phía sau ba bốn bước, lạnh lùng nói: "Sao, các anh thích ỷ đông hiếp yếu? Được, tất cả cùng lên đi, để tôi xem các anh lợi hại đến đâu.”
Mặc dù Dương Nam Kiên lùi lại mấy bước nhưng ông ta không hề sợ hãi chút nào.
Tay phải ông ta nằm lấy chuôi kiếm sau lưng, dùng sức rút ra thanh kiếm dài hơn hai mét xuất hiện trên tay ông ta.
Âm thanh sắc bén vang vọng bên tai mọi người.
Âm thành này trực tiếp phá vỡ khí tức của hơn ba mươi người. Hơn nữa ba mươi người này trong lòng mỗi người đều có một áp lực rất lớn.
Vũ khí của Dương Nam Kiên là một thanh bảo kiếm.
Đối với người tu luyện, rất ít người cầm kiếm bằng hai tay, bởi vì người sử dụng kiếm bằng hai tay, ra tay và thu tay tiêu hao rất nhiều sức lực. Cập nh*ật chương mới nhất tại TгцуeлАРР.coм
Ngoài ra nhiều phương pháp luyện tập và sức mạnh không phù hợp cho việc sử dụng kiếm bằng hai tay.
Nhưng Dương Nam Kiên rất thích kiếm, thích sức nặng của thanh kiếm.
Là Môn chủ của môn phái Vạn Kiếm, kiếm là mạng sống, là tất cả của ông ta.
Sau khi Dương Nam Kiên tiếp xúc nhiều loại kiếm và các loại chiêu thức, cuối cùng mới chọn cây kiếm này. Kết hợp tất cả các chiêu thức kiếm thuật, ông ta đã tạo ra một chiêu thức có sức tấn công và phòng thủ vô cùng mạnh mẽ. Kiếm pháp của Dương Nam Kiên chỉ có hai từ để hình dung chính là sức mạnh.
Dương Nam Kiên theo đuổi sức mạnh mạnh mẽ, bất khả chiến bại. Sau khi kiếm của ông ta được rút khỏi vỏ, tự nó sẽ tạo ra một luồng khí mạnh mẽ, kết hợp giữa người và kiếm, uy lực của Dương Nam Kiên sẽ mạnh lên gấp mười lân.
Lúc này Dương Nam Kiên đang cầm thanh kiếm trong tay, khiêu khích hơn ba mươi cường giả cảnh giới Dương Thần, để họ cùng đánh với ông ta.
Đây là sự sỉ nhục. Những người của Hội Trung Thành không ngừng chửi rủa. “Dương Nam Kiên, với tư cách là Môn chủ môn phái
Vạn Kiếm ông lại có thể độc ác như vậy." “Hôm nay là ngày lễ của Tổng hội trưởng của chúng tôi, ông lại dám đến đây làm loạn" “Dương Nam Kiên, ông đến đây là khách, chúng tôi đã lịch sự tiếp đãi, ông lại ăn nói bậy bạ, vu oan giáng họa không xứng với là một cường giả. “Dương Nam Kiên, đừng tưởng rằng chúng tôi sợ ông, mấy chục người chúng tôi cùng ra tay nhất định có thể giết chết ông” “Có điều hôm nay là ngày lễ của Tổng hội trưởng, chúng tôi không muốn có máu chảy, không muốn đánh người, ông hãy mau cút đi.”
Đối mặt với những lời mắng chửi từ đám đông, Dương Nam Kiên vẫn rất bình tĩnh, không chút biểu hiện tức giận nào.
Ông ta vừa cười vừa nói: “Sao? Hội Trung Thành các người chỉ định đấu võ mồm thôi à? Kêu cả ba mươi người cùng lên mà các người không dám à? Các người đều là đồ bỏ đi.
Ngay sau câu nói này cả ba mươi người lập tức cùng hành động. Trong tay mỗi người đều cầm vũ khí bao vây lấy Dương Nam Kiên.
Phó hội trưởng vội vàng, hôm nay bất luận thế nào cũng không được để cho người của Hội Trung Thành và Môn chủ môn phái Vạn Kiểm đánh nhau, một khi hai bên đánh nhau, mọi chuyện sẽ trở nên tồi tệ hơn.
Nếu có thương vong, thì sẽ có một mối quan hệ giữa Hội Trung Thành và môn phái Vạn Kiếm thực sự sẽ không chết không thôi.
Phó hội trưởng đen mặt nói: “Môn chủ, ông đã làm loạn lâu như vậy cũng nên ngồi xuống uống một ngụm trà rồi. Không cần biết hôm nay ông đến đây có mục đích gì, làm gì Hội Trung Thành chúng tôi tuyệt đối không ra tay “Chúng tôi không thể ẩu đả ở linh đường của Tổng hội trưởng. Có chuyện gì để sau hãy nói.
Môn chủ môn phái Vạn Kiếm tới cửa, Phó hội trưởng không dám nghênh chiến, chỉ có thể từ chối, hơn nữa còn mời đối phương uống trà
Dương Nam Kiên không cho Phó hội trưởng mặt mũi, hai tay nắm chặt chuôi kiếm, thanh kiếm vung lên một cách quyết liệt hướng thẳng về phía Phó hội trưởng.
Phó hội trưởng sửng sốt, không ngờ Dương Nam Kiên lại đột nhiên ra tay. Hơn nữa luồng kiếm khí này vô cùng mạnh mẽ, Phó hội trưởng và bốn người khác đồng thời xông lên ngăn cản luồng kiếm khí này.
Năm nguồn lực hợp sức phá vỡ hoàn toàn kiếm khí.
Tuy nhiên, kiếm khí bị phá vỡ lại hóa thành những sợi nhỏ, tiếp tục công kích những người phía trước.
Trong phút chốc, kiếm khí đã đánh bại Phó hội trưởng cùng bốn cường giả, tất cả đều bị quật ngã. Có người bị hất văng bảy tám mét, đạp vào cái bàn ở đẳng xa, những người khác cũng bị hất bay xa bốn năm mét.
Phó Hội trưởng cũng bị hất bay nhưng được người bên cạnh giữ lại, người này nhanh chóng xông tới phía sau Phó Hội trưởng, đỡ Phó Hội trưởng qua một bên.
Người này chính là pháp sư của trận pháp.