Chương 1063: Một phát súng bắt đầu cuộc chiến
Chủ tịch thành phố không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy? Hai thanh bảo kiếm này chênh lệch rất lớn nhưng sao lại có thể lớn đến mức này?
Nếu sức mạnh Ngưng Nguyên cấp chín không thể phá huỷ thanh bảo kiếm này vậy thì sẽ phải dùng đến cấp bậc sức mạnh lớn hơn nữa.
Nhưng nếu như thế thì thanh bảo kiếm bên phải cũng phải dùng lượng sức mạnh tương đương như thế. Đến lúc đó, thanh kiếm gãy đầu tiên chắc chắn là thanh bên tay phải. Nhưng nếu cứ dùng cấp bậc sức mạnh lớn hơn để phá huỷ thanh bảo kiếm bên trái thì tất cả mọi người có mặt ở đây đều sẽ thấy Chủ tịch thành phố ăn gian.
Lúc này lòng Chủ tịch thành phố nóng như lửa đốt, nên làm thế nào với cục diện hiện tại đây?
Làm sao để phá giải đây?
Vốn là cục diện chắc thắng thế nhưng người thắng cuối cùng lại là thầy Viên!
Thế nhưng Chủ tịch thành phố lại bị ai phát hiện, mặc dù bây giờ quyền quyết định đều nằm trong tay ông ta thể nhưng ông ta lại chẳng thể thay đổi điều gì cả!
Chủ tịch thành phố vốn muốn thay đổi kết cục này thế nhưng ông ta không thể làm gì cả.
Cuối cùng Chủ tịch thành phố vô cùng bất đắc dĩ mà thở dài một hơi. Nàng sức mạnh truyền vào thanh kiếm bên phải lên Ngưng Nguyên cấp bảy.
Thanh bảo kiếm bên phải bắt đầu xuất hiện các vết nứt, sau đó “toang" một tiếng gãy thành hai l
Âm thanh đứt gãy vô cùng lớn, nó truyền đến đáy lòng của mỗi người, tất cả mọi người đều biết Dương Nam Kiên đã thua
Lúc đầu Dương Nam Kiên vẫn đang trong tâm thế chờ đợi thắng lợi. Nụ cười hưng phần vẫn luôn hiện diện trên gương mặt ông ta và cả năm đứa con trai đứng bên cạnh. Thành viên cao tầng của môn phái Vạn Kiếm cũng cho rằng bọn họ thằng chắc rồi.
Bởi vì bọn họ ai cũng biết Chủ tịch thành phố là anh rể của Dương Nam Kiên hơn nữa còn là cường giả Đế vương, ông ta chắc chắn sẽ giúp bọn họ!
Có nằm mơ bọn họ cũng không ngờ là, thanh bảo kiếm bên phía bọn họ lại bị gãy!
Thanh âm nứt gãy đó như một mũi kiếm sắc nhọn cửa vào lòng bọn họ vậy! "Không thể, tại sao có thể thể được?"
Dương Nam Kiên run giọng hét lên.
Ông ta không dám tin nhìn Chủ tịch thành phố "Chủ tịch thành phố đại nhân, tại sao kiếm của tôi lại gãy? Anh nói cho tôi biết đị
Việc đã đến nước này, Chủ tịch thành phố cũng không còn cách nào khác.
Ông ta chỉ có thể nhịn đau mà tuyên bố: "Mọi người đều đã thấy, thanh kiếm bị gãy là thanh do Môn chủ Dương môn phái Vạn Kiếm chế tạo. Cho nên cuộc thi đấu này, người thắng là thầy Viên, mời hai bên thực hiện hiệp ước!"
Trong lòng Chủ tịch thành phố vô cùng khó chịu, ông ta nghĩ muốn nhanh chóng đọc kết quả, giải quyết mọi việc sau đó rời khỏi đây.
Những thứ được đánh cược bao gồm tính mạng của Môn chủ Dương và năm đứa con của ông ta, còn có hết thảy tài sản của môn phái Vạn Kiếm, tất cả đều được giao cho thầy Viên và hội Trung Thành!
Lúc trước khi vũ khí siêu phẩm lúc xuất hiện, tất cả mọi người tất cả mọi người đều điên cuồng chúc mừng, cao giọng hoan hô nhưng bây giờ ở khu thi đấu lại không hề có bất kỳ tiếng reo hò nào.
Cuộc thi đấu đã kết thúc, đây là lúc phải thực hiện hiệp ước, đó chính là một cục diện chết chóc với rất nhiều người chết.
Cho nên không ai dám lên tiếng hò reo, mọi người chỉ im lặng chờ đợi kết quả.
Thầy Viên dùng ánh mắt dữ tợn nhìn chằm chằm Dương Nam Kiên, cười lạnh nói: "Môn chủ Dương, thật không ngờ ông cũng có ngày hôm nay. Nhiều năm trước, ông tính kế hãm hại tôi, phế đi sức mạnh của tôi, đoạt đi tất cả tài sản của tôi, hơn nữa còn tìm người ám sát người thân của tôi, hôm nay báo ứng của ông rốt cuộc đến rồi!"
Dương Nam Kiên tuyệt vọng, ánh mắt của ông ta và năm đứa con đều rơi trên người Chủ tịch thành phố, bạn họ đang cố cầu xin ông ta giúp đỡ.
Thế nhưng Chủ tịch thành phố chỉ thờ ơ nhìn về một phía, không hề để tâm đến bất cứ ai trong môn phái Vạn Kiếm. Chủ tịch thành phố cũng muốn giúp ông ta, nhưng ông không có cách nào cả.
Bây giờ trước mắt bao người, ông ta không thể nào làm ra những việc không công bằng được.
Thầy Viên cầm thanh kiếm dài mà ông ta chế tạo trong tay, bước từng bước về phía Dương Nam Kiên.
Ông muốn tự tay báo thù cho vợ con, tự tay báo thù cho những người thân đã chết!
Sắc mặt Dương Nam Kiên hoàn toàn trắng bệch, ông vọt đến quỳ trước mặt Chủ tịch thành phố, trên khuôn mặt hiện lên vẻ đau khổ.
Ông ta cầu xin: "Chủ tịch thành phố đại nhân, mong ngài giúp tôi! Chủ tịch thành phố đại nhân, tôi không muốn chết, tôi không thể chết được!"
Năm đứa con trai của Dương Nam Kiên thấy bố mình đến cầu xin Chủ tịch thành phố thì cũng nhao nhao chạy tới quỳ sụp trước mặt Chủ tịch thành phố. "Bác, cầu xin bác cứu bọn cháu! "Cứu môn phái Vạn Kiếm, chúng cháu không thể chết ở đây được!" "Bác, nếu năm người chúng cháu chết ở đây thì quả thật không đáng!" "Bác, một nhà sáu người chúng cháu mà chết thì nhà họ Dương tuyệt hậu mất" "Bác, con cầu xin bác! Bác là Chủ tịch thành phố đại nhân, thành Đêm Đen đều là của bác, mọi thứ ở đây đều do bác làm chủ, cầu xin bác cứu chúng cháu với!" "Bác, bác là cảnh giới Đế vương, là sự tồn tại vô địch, với thực lực của ngài nhất định có thể diệt trừ hội Trung Thành, nhất định có thể khiến tất cả mọi người ở đây cảm miệng!" Sáu người vẫn cực khổ van xin thế nhưng vẻ mặt Chủ tịch thành phố vẫn lạnh lùng như cũ, không hề cử động.
Lúc này, ông ta tuyệt đối không thể làm trái pháp luật.
Nếu như hôm nay ông ta bao che cho môn phái Vạn Kiếm, tất cả những người ở khu thi đấu hôm nay sợ là sẽ tạo phản, sẽ làm phản Chủ tịch thành phố.
Một khi Chủ tịch thành phố trở thành cái bia cho mọi người chỉ trích thì hậu quả khó mà lường được.
Lúc này Chủ tịch thành phố chỉ có thể dựa theo hiệp ước mà làm, đại nghĩa diệt thân, lấy đại cục làm trọng, Chủ tịch thành phố không có bất kỳ sự lựa chọn nào khác.
Chủ tịch thành phố phất ống tay áo hất Dương Nam Kiên ngã xuống đất, lạnh lùng nói: "Dám cược thì dám nhận thua, nếu đã thua rồi thì làm theo hiệp ước đi. Nam tử hán đại trượng phu, đội trời đạp đất, dám làm dám chịu." "Bộ dáng hiện tại của các người là thế nào? Dám làm không dám chịu sao?" "Đã thua rồi thì để mạng lại đây!" "Bác, bác không thể đối xử với chúng cháu như vậy!" "Bác!" Con trai lớn của Dương Nam Kiên muốn tiến lên cầu xin thì lại nhận phải một chưởng của Chủ tịch thành phố.
Con trai lớn của Dương Nam Kiên ngã trên mặt đất, một dấu hình bàn tay màu đen in trên phần ót, chết ngay tại chỗ.
Chủ tịch thành phố không còn cách nào khác, ông ta không muốn bọn họ cứ ở đây làm trò khiến ông ta mất mặt, huỷ hết danh dự của ông ta.
Sau đó Chủ tịch thành phố lại tiếp tục ra tay giết chết bốn đứa con trai còn lại của Dương Nam Kiên.
Có đến chết Dương Nam Kiên cũng không thể tin được, bản thân mình sẽ chết trong tay anh rể.
Trên mặt bốn đứa con trai của ông ta tràn ngập sự hoảng sợ và không dám tin.
Nhất là đứa con trai út, cậu chủ Dương.
Chủ tịch thành phố vô cùng thích anh ta, hơn nữa còn đặc biệt bồi dưỡng anh ta. Cậu chủ Dương thật sự không ngờ bác sẽ đích thân giết mình. Nhớ đọ*c truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Thật ra thì Chủ tịch thành phố làm như vậy cũng là vì nghĩ cho họ mà thôi, sẽ rất tàn nhẫn nếu để năm đứa cháu này chết trong tay kẻ thù. Thế nên Chủ tịch thành phố mới ra tay giết sạch bọn họ để bọn họ còn được chết toàn thây.
Vốn thầy Viên cầm theo kiếm dài là vì muốn đích thân giết Dương Nam Kiên, báo thù cho vợ con mình.
Nhưng kẻ thù đã bị Chủ tịch thành phố giết hết, trong lòng thầy Viên có một chút tiếc nuối. Nhưng khi thấy kẻ thù đều chết trước mắt mình rồi thì sự thù hận nhiều năm cuối cùng cũng được giải thoát ra ngoài. "Ha ha ha ha!"
Thầy Viên đột nhiên phá lên cười nắc nẻ.
Ông ta quỳ trên mặt đất: "Cuối cùng tôi cũng bảo được thù cho vợ con!" "Những thành viên trong nhà họ Viên ở dưới suối vàng, tôi đã báo được thù cho mọi người rồi! Kẻ thù của mọi người, Dương Nam Kiên và năm đứa con trai của ông ta đã chết rồi! Mọi người nghe rõ rồi chứ? Bọn họ chết hết rồi, ha ha ha ha!"
Tâm tình hỗn loạn, thầy Viên như thể đã điên mất rồi.
Tiêu Hào biết loại cảm giác này.
Trước đây sau khi Tiêu Hào báo thù cho người nhà của mình xong thì tất cả những cảm xúc tiêu cực chất chứa trong lòng đều đồng loạt trỗi dậy.
Có vui vẻ, có thương tâm, có đau khổ và có cả những tâm trạng không rõ tên khác nữa thế nhưng Tiêu Hào có thể áp chế chúng.
Hai người Tiêu Vân và Lưu Đan Bình vội vã bước đến đỡ thầy Viên sang bên cạnh.
Cảm xúc của thầy Viên cũng từ từ ổn định lại.
Ánh mắt Chủ tịch thành phố lướt qua xung quanh, lớn tiếng nói: "Bây giờ tiếp tục thực hiện hiệp ước, mời những người phụ trách của môn phái Vạn Kiếm đưa toàn bộ sản nghiệp của môn phái Vạn Kiểm giao cho thầy Viên và hội Trung Thành."
Ngay sau đó, các thành viên cao tầng của môn phái Vạn Kiếm cầm những văn kiện lúc trước đã được kiểm tra qua đi tới trước mặt thầy Viên và Tổng Hội trưởng. Sau khi đôi bên kiểm tra lại lần nữa thì mới ký tên.
Về sau, tất cả sản nghiệp của môn phái Vạn Kiểm sẽ thuộc về thầy Viên và hội Trung Thành.
Thầy Viên chỉ muốn lấy lại số tài sản trước kia bị môn phái Vạn Kiếm cướp đi, những thứ còn lại, thầy Viên đều không cần.
Sau khi tất cả mọi thứ đã được bàn giao xong thì Chủ tịch thành phố tuyên bố cuộc thi đấu lần này chính thức kết thúc. "Cuộc tỷ thí giữa đôi bên được tiến hành một cách công bằng, sau khi việc này qua đi, cho dù là ai cũng không được trả thù. Nếu vi phạm quy tắc sẽ bị người của toàn bộ thành Đêm Đen truy sát!" Sau khi Chủ tịch thành phố nói xong thì nhanh chóng leo lên chiếc xe thể thao sang trọng của mình, nghênh ngang rời đi. Thành viên cao tầng của môn phái Vạn Kiếm tông đều ủ rũ, lòng nguội ngắt, bỏ trốn mất dạng.
Tâm trạng của những người vây xem cũng vô cùng phức tạp. Từ nay thế chân vạc của thành Đêm Đen sẽ bị phá bỏ, thế nhưng mọi chuyện chắc chắn sẽ không kết thúc ở đây, sau này sẽ có càng nhiều cuộc chiến tranh xảy ra.
Những người thông minh đều hiểu, cuộc tỷ thí hôm này chỉ là phát súng mở đầu cho một cuộc chiến tranh sau này mà thôi.
Tất cả người của hội Trung Thành đều đồng loạt hô vang.
Lần này bọn họ thắng đậm rồi, thậm chí còn có nhiều người kích động chạy tới tung thầy Viên lên không trung.
Lần này bọn họ giết được môn chủ môn phái Vạn Kiểm và năm đứa con trai của ông ta, còn cướp đi tất cả sản nghiệp của môn phái Vạn Kiếm.
Từ nay về sau, hội Trung Thành sẽ là thể lực lớn nhất thành Đêm Đen