Chương 1132: Ý đã quyết
Hai người Đại đế Đông Hoàng và Đế vương Tây Độc lo lắng không thôi.
Đại đế Đông Hoàng nói: "Ngũ hành tôn giả đại nhân, chúng ta có thể thả Ma Đế và Võ Thần" "Nhưng mà Tiêu Hào phải chết, hắn là kẻ phản quốc, nếu như cứ thả Tiêu Hào ra như thế, vậy mặt mũi của Đế Vương Khu chúng ta để ở đâu?" "Hắn đã giết chết Thần Mộc Đế vương, vì vậy hắn phải trả giá đắt."
Đại đế Đông Hoàng nói xong liền quỳ rạp xuống đất. Mà Đế vương Tây Độc cũng lập tức quỳ xuống, hai người đều cầu xin giết chết Tiêu Hào.
Vẻ mặt Đế vương Tây Độc đầy căm giận nói: "Không giết Tiêu Hào thì khó mà giải thích với mọi người trong Đế Vương Khu được, Thần Mộc Đế vương lại chính là Viêm Đế đời trước. "Việc này nếu như truyền ra ngoài, đồng thời Tiêu Hào lại được thả ra, xin hỏi ngũ hành tôn giả đại nhân, phải giải thích với người trong Đế Vương Khu như thế nào, giải thích với toàn bộ giới tu luyện ở Kỳ Hạ như thế nào?"
Hai người Đại đế Đông Hoàng và Đế vương Tây Độc đang ép ngũ hành tôn giả đưa ra quyết định, giết chết Tiêu Hào.
Trên mặt Đại đế Đông Hoàng viết đầy đau khổ, nói: "Nếu như ngũ hành tôn giả đại nhân quyết định tha cho Tiêu Hào, tôi và Đế vương Tây Độc, hai người chúng tôi sẽ rời khỏi Đế Vương Khu, từ đây không tham gia vào bất kỳ việc gì của Đế Vương Khu nữa."
Đúng vào lúc này, Trần Bắc Huyền không biết từ đầu đi đến.
Anh ta đi tới bên cạnh năm vị tôn giả, nói: "Ngũ hành tôn giả đại nhân, hôm nay, nhất định phải giết chết Tiêu Hào!"
Toàn bộ Tam đại Đế vương quỳ ở trước mặt ngũ hành tôn giả, đau khổ cầu xin.
Kim tôn giả trao đổi với bốn vị tôn giả khác trong chốc lát, rốt cuộc có câu trả lời.
Bọn họ quyết định giết chết Tiêu Hào và thả tất cả những người khác.
Ánh mắt Kim tôn giả dừng trên người Tiêu Hào, nói: "Tiêu Hào, cậu đã giết chết Thần Mộc Đế vương, phải đền mạng" "Võ Thần và Ma Đế, tôi sẽ thả hai cô cậu ra, cô cậu cũng mang người nhà của Tiêu Hào đi đi, tôi sẽ không làm khó."
Nói cách khác, chỉ cần giữ mạng Tiêu Hào ở lại là được rồi, những người khác đều có thể rời đi.
Tiêu Hào nhìn ra được ngũ hành tôn giả đã bị tam đại Đế vương ép đến không còn cách nào khác, đành phải đồng ý.
Bởi vì cuộc so tài Đế vương tranh bá sắp bắt đầu rồi, tam đại Đế vương tuyệt đối không thể xảy ra việc gì, cũng không thể rời đi.
Ninh Khinh Vân hừ lạnh một tiếng nói: "Các ông muốn giết Tiêu Hào, trước tiên phải bước qua xác tôi"
Tay phải Võ Thần nắm thật chặt Kim Sắc đại đao, giận dữ nói: "Mấy tên khốn kiếp các ông không biết phân biệt phải trái, trắng đen lẫn lộn!" "Muốn giết Tiêu Hào, trước tiên phải hỏi xem thanh đao này trong tay tôi có đồng ý hay không!" Kim tôn giả vô cùng bất đắc dĩ, thở dài một cái.
Dường như ông ta đã sớm biết kết quả sẽ như thế này, ánh mắt ông ta càng ngày càng lạnh, sát khí trên người cũng càng ngày càng nặng.
Ông ta nhắm mắt lại suy nghĩ một lúc, sau đó lại chợt mở mắt ra, nói: "Nếu như hai cô cậu thật sự muốn u mê không chịu tỉnh, muốn chết chung với Tiêu Hào, vậy tôi đành giúp hai cô cậu được như ý muốn!" "Bây giờ, hỏi hai cô cậu lần cuối, Võ Thần, Ma Đế, rốt cuộc hai cô cậu quyết định như thế nào?"
Tất cả ngũ hành tôn giả đều đã có sát ý
Mà lúc này, trên mặt Đại đế Đông Hoàng và Đế vương Tây Độc là nụ cười nham hiểm.
Trên mặt Trần bắc huyền cũng viết đầy vẻ hưng phấn, không che giấu chút nào.
Ninh Khinh Vân nói: "Có bản lĩnh thì các ông mở Tỏa Long trận ra, một mình tôi cũng có thể giết toàn bộ các ông!"
Mặt Võ Thần cũng đầy sát khí nói: "Tiêu Hào là người có ơn lớn với thủ đô Võ Thần, cũng là người cứu mạng tôi, muốn giết Tiêu Hào thì trước tiên phải bước qua tôi đã
Điều này khiến Tiêu Hào rất cảm động.
Ngũ hành tôn giả thấy ba người u mê không chịu tỉnh, Kim tôn giả nói: "Đã như vậy thì ba người các cô các cậu để mạng lại đây đi."
Vốn dĩ ngũ hành tôn giả không muốn giết Tiêu Hào.
Tam đại Đế vương ép buộc ngũ hành tôn giả giết chết Tiêu Hào, nhưng mà muốn giết Tiêu Hào, Ninh Khinh Vân và Võ Thần hoàn toàn không đồng ý, cho nên nhất định phải giết cả ba người này.
Kim Tông tôn giả hít một hơi thật sâu, nói với bốn vị tôn giả khác: "Khởi động Ngũ Hành Chu Tiên trận!"
Năm người ngũ hành tôn giả đi đến năm hướng của Ngũ Hành Tỏa Lung trận.
Hai tay của năm người bọn họ đè lên tấm chắn nắng lượng của Ngũ Hành Tỏa Long trận, năm người điên cuồng phát ra sức mạnh.
Đột nhiên thuộc tính của trận pháp thay đổi, mặc dù vẫn là thuộc tính ngũ hành, nhưng lại trở nên đầy sát khí, tràn đầy hơi thở hủy diệt. Bọn họ khởi động Ngũ Hành Chu Tiên trận, Tiêu Hào biết trận pháp này vô cùng đáng sợ.
Năng lượng vô cùng của ngũ hành sẽ hóa thành lực lượng Đế vương đỉnh phong, hủy diệt tất cả những thứ bên trong trận pháp.
Năng lượng của Ngũ Hành Chu Tiên trận đã mở.
Kim tôn giả hét: "Một cơ hội cuối cùng, Võ Thần, Ma Đế, hai cô cậu lập tức rời đi, tôi sẽ tha cho các cô cậu không phải chết!" "Nếu như hai cô cậu muốn lựa chọn chết chung với Tiêu Hào, tôi đảm bảo trong năm phút sẽ có thể giết chết các cô cậu!"
Ý hai người Ma Đế và Võ Thần đã quyết, muốn cùng sống cùng chết với Tiêu Hào. "Ha ha ha ha!" Lúc này Trần Bắc Huyền điên cuồng cười to: "Tiêu Hào à Tiêu Hào, rốt cuộc cậu cũng phải chết, tôi chờ đợi ngày này đã rất lâu rồi."
Đại Đế Đông Hoàng cũng nói: "Tiêu Hào, cho dù cậu có lợi hại hơn nữa, ở trong tay ngũ hành tôn giả, cậu chả là cái gì cả!" "Ngũ hành tôn giả liên thủ, đây chính là cảnh giới Đế vương đỉnh phong"
Đế vương Tây Độc thở dài một cái thật sâu, nói: "Tiêu Hào chính là Đế vương trẻ tuổi nhất của Kỳ Hạ chúng ta" "Đáng tiếc lại phản bội Kỳ Hạ chúng ta, kết quả của hắn như thế này cũng là đúng người đúng tội"
Hai người Ninh Khinh Vân và Võ Thần toát mồ hôi lạnh, năng lượng của Chu Tiên trận khiến cho bọn họ không cách nào chống cự được, đây là một loại áp chế lên cảnh giới và tâm cảnh.
Trong lòng của mỗi người giống như có một ngọn núi lớn đè lên, loại cảm giác này cũng không có tác dụng với Tiêu Hào, nhưng mà muốn phá vỡ Chu Tiên trận cũng vô cùng khó khăn. Ủng hộ tea*m chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Sở dĩ Tiêu Hào không phải chịu ảnh hưởng, đó là bởi vì trong đầu Tiêu Hào có sự tồn tại của Ma Tôn.
Năng lượng linh hồn không giới hạn của Ma Tôn có thể chống cự được áp lực của Chu Tiên trận.
Nhưng mà Ninh Khinh Vân và Võ Thần lại không làm được.
Chu tiên trận, giết tiên diệt thần, có thể nghiền nát linh hồn Đế vương!
Ma Tôn nói: "Tôi cũng không thể trực tiếp phá vỡ trận pháp này, dù sao tôi cũng không có thân xác, chỉ có hồn phách thôi, có một vài việc tôi cũng không giải quyết được. "Bởi vì Chu Tiên trận là một trong Thập đại trận pháp thượng cổ, quả thật không dễ phá, bây giờ tôi chỉ có thể giữ được tính mạng của anh, muốn khởi động Chu Tiên trận phải tiêu hao rất nhiều năng lượng, mấy cái lão bất tử chỉ có thể giữ vững được tối đa hai ba mươi phút." "Đợi sau khi trận pháp được hóa giải, tôi sẽ ra tay, tiêu diệt toàn bộ kẻ thù ở đây."
Bây giờ Ma Tôn chỉ có cách bảo vệ Tiêu Hào, nhưng không có cách bảo vệ hai người Võ Thần và Ninh Khinh Vân. Tiêu Hào lo lắng không thôi, không ngờ sẽ rơi vào hoàn cảnh khó khăn như vậy.
Tiêu Hào hét lớn một tiếng, "Ngũ hành tôn giả, tôi chấp nhận yêu cầu, chỉ cần các ông để hai người Ninh Khinh
Vân và Võ Thần rời đi, các ông có thể lấy mạng của tôi"
Tiêu Hào tuyệt đối không thể để Ninh Khinh Vân và Võ Thần xảy ra việc gì, nhất là Ninh Khinh Vân, một trong những người mà Tiêu Hào quan tâm nhất.
Nếu Ninh Khinh Vân chết ở đây, cả đời Tiêu Hào cũng sẽ không tha thứ cho bản thân.
Cho nên Tiêu Hào thà rằng mình chết đi, cũng không thể để cho Ninh Khinh Vân xảy ra việc gì.
Ninh Khinh Vân nghe được lời của Tiêu Hào, trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua. Nhưng mà vẻ mặt Ninh Khinh Vân đầy lạnh lẽo nói: "Tiêu Hào, nếu chết thì chúng ta cùng chết!" "Muốn sống, chúng ta phải cùng sống!" "Nếu anh chết, tôi sẽ không sống một mình!"
Tiêu Hào nói: "Không được, trận pháp này sẽ giết chết hai người các cô "Ninh Khinh Vân, cô nhất định phải sống, cô còn phải sống để chăm sóc Nguyệt Hân, còn phải chăm sóc người bên cạnh tôi." "Nếu như cả hai chúng ta đều chết hết, người bên cạnh tôi, còn cả người bên cạnh cô, cũng sẽ bị mấy tên khốn kiếp này nhổ cỏ tận gốc."
Kim tôn giả mở miệng nói: "Đã muộn rồi, trận pháp đã khởi động, không có cách nào dừng lại." "Vừa rồi để các cô cậu quyết định nhưng các cô cậu từ chối, là các cô cậu không quý trọng cơ hội, ba người các cô các cậu đều phải chết."
Sau khi nghe được những lời này, lòng Tiêu Hào như tro tàn.
Tiêu Hào đi tới ôm chặt lấy Ninh Khinh Vân.
Anh không có cách nào giúp đỡ Ninh Khinh Vân, lúc này anh chỉ có thể ôm Ninh Khinh Vân vào trong ngực.
Ninh Khinh Vân vô cùng đau khổ, cũng ôm thật chặt lấy Tiêu Hào, cô ta cảm thấy dường như nằm ở trong ngực Tiêu Hào sẽ không đau khổ như vậy nữa.