Chương 1163: Hải Châu quỷ dị
Ninh Khinh Vân vội vàng đổi sang chủ đề khác. “Trước kia, khi tôi đột phá mỗi cấp bậc đều cần một vài tên cường giả Ma Đô hộ pháp, thậm chí là bố của tôi còn đích thân bảo vệ cho tôi” “Lúc trước phải mất mấy tiếng đồng hồ mới có thể đột phá, cực kỳ khó khăn, thậm chí là chín phần chết một phần sống” “Mà sau khi anh giúp tôi cải tạo thể chất và huyết mạch thì lần đột phá này chỉ diễn ra trong hơn mười phút!” “Hơn nữa còn không có bất cứ khó khăn nào!”
Tiêu Hào cười cười: “Khinh Vân, bây giờ tôi cũng là Đế Vương cấp bảy “Trước kia khi tôi đột phá mỗi một tầng đều không gặp bất cứ khó khăn gì, cứ trực tiếp đột phá. “Trước đó không lâu tôi mới biết được, cơ thể của tôi chẳng những là Cửu Dương, mà còn là một cơ thể linh hoạt!” “Tôi có thể gánh được tất cả sức mạnh của trời đất!” “Cho nên, chỉ cần thực lực của tôi đạt đến một trình độ nào đó thì sẽ tự tiến hành đột phá”
Khuôn mặt của Ninh Khinh Vân tràn ngập sự hâm mộ, ghen tị và tiếc hận. “Lúc trước khi tôi gặp anh, ngay từ cái nhìn đầu tiên tôi đã nhìn thấy huyết mạch mạnh mẽ của anh, cho nên mới thu nhận anh làm đồ đệ.” “Điều hạnh phúc và đắc ý nhất trong cuộc đời của tôi đó chính là thu nhận anh làm đồ đệ” “Tôi cũng không ngờ cơ thể của anh lại là cơ thể linh hoạt ở trong truyền thuyết.
Tiêu Hào cười nói: “Khinh Vân, cô đã đột phá, tiếp theo sẽ đến phiên tôi. “Trong ba tháng này, tôi muốn tu luyện Thái Hư Quyết và Tinh Thần Quyết!”
Bí Long Hắc Ám nghe thấy anh còn muốn bế quan tu luyện thì vô cùng bất mãn. “Em còn tưởng rằng các người tìm đến đây là muốn chơi với em, muốn gặp em. “Không ngờ lại đến đây để bế quan!” “Em thật quá đau lòng!” “Em thật quá khổ sở!” “Huhu..” “Em chán ghét việc bế quan!”
Biểu cảm của Bí Long Hắc Ám vô cùng phong phú, chọc cho hai người Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân đều bật cười ha ha.
Hai người đã sớm chuẩn bị tốt đồ dùng sinh hoạt và các vật dụng riêng tư, chuẩn bị bế quan ba tháng.
Trước tiên Tiêu Hào sẽ tu luyện Thái Hư Quyết.
Sau khi Thái Hư Ma Hỏa và Thái Hư Thánh Hỏa ở trong cơ thể của Tiêu Hào biến thành bát quái, sức mạnh vẫn luôn lưu chuyển ở trong mắt âm màu đen và mắt dương màu trắng.
Tay trái và tay phải của Tiêu Hào vừa cử động thì năng lượng bát quái ở bên trong mắt âm và dương không ngừng cuồn cuộn lên, tuôn ra một cách vô cùng và vô tận, không hề cạn kiệt!
Thật giống như vĩnh viễn cũng không thể dùng hết! Tiêu Hào bắt đầu thúc đẩy sức mạnh của Thái Hư Quyết, tu luyện từng tầng một!
Quả nhiên, Thái Hư Thánh Hỏa và Thái Hư Ma Hỏa đã hợp lại làm một, toàn bộ cơ thể của Tiêu Hào giống như biến thành một kho tàng sức mạnh.
Sức mạnh của Thái Hư Thánh Hỏa và Thái Hư Ma Hỏa đang không ngừng lưu chuyển!
Nó sẽ giống như nguyên lý tương sinh tương khắc của ngũ hành!
Tiêu Hào tin rằng chỉ cần thời gian ba tháng, anh nhất định có thể tu luyện hai loại công pháp này đạt đến trạng thái đỉnh cao!
Hơn nữa, với sự chỉ dẫn của Ma Tôn, Tiêu Hào có thể đột phá Đế Vương cấp tám!
Tu luyện là một việc vô cùng buồn chán và nhạt nhẽo.
Từ trước đến nay, thời gian tu luyện của Tiêu Hào đều không vượt quá nửa năm. Bởi vì thể chất của Tiêu Hào rất đặc thù, không giống những người khác, một khi bế quan là ba, bốn, năm năm, thậm chí là mười mấy năm!
Điểm này Tiêu Hào căn bản không làm được.
Mà sự đột phá của Tiêu Hào chủ yếu là dựa vào sức chiến đấu và sự mài giũa!
Tâm pháp của Thái Hư Quyết có ba tầng, sức mạnh có chín tầng.
Tầng thứ nhất là một luồng sức mạnh ngọn lửa, tầng thứ hai là hai luồng, tầng thứ chín đương nhiên là chín luồng sức mạnh cực đại! Tuy nhiên, sức mạnh của tầng thứ nhất và tầng thứ chín đều có thể thay đổi khôn lường. Cuối cùng, cửu cửu hợp nhất là trạng thái mạnh nhất của Thái Hư Quyết!
Có thể đốt cháy tất cả mọi thứ trên thế giới này! Tiêu Hào yên tâm tu luyện.
Sau nửa tháng, nhẫn truyền âm của Tiêu Hào đột nhiên vang lên. Sau khi được kết nối thì là Ninh Khinh Vân.
Ninh Khinh Vân nói: “Tiêu Hào, anh đang làm gì vậy?” Tiêu Hào nói: “Tôi đương nhiên đang bế quan. Ninh Khinh Vân vốn dĩ vẫn luôn cùng Tiêu Hào bế quan ở đảo Bí Long.
Mấy ngày trước, Ninh Khinh Vân có một số việc phải đi ra ngoài. Ninh Khinh Vân nói: “Bây giờ anh hãy đi đến Hải Châu số tám của Kỳ Hạ, tôi gặp phải một số chuyện ở đây, cần anh giúp đỡ.
Tiêu Hào cảm thấy vô cùng kỳ quái, Hải Châu số tám là Hải Châu quốc tế từ Kỳ Hạ thông qua nước Lạc Mễ.
Rốt cuộc Ninh Khinh Vân có chuyện gì? Tại sao lại chạy đến nơi đó?
Tiêu Hào hỏi: “Cô chạy đến Hải Châu quốc tế để làm gì?"
Ninh Khinh Vân nói: “Tôi gặp một người bạn ở bên này nhưng người bạn này đang bị thương rất nặng, đã xảy ra một chút chuyện. “Anh nhanh đến đây đi, tôi cần anh giúp chữa trị cho bạn của tôi!”
Tiêu Hào nghe thấy giọng nói của Ninh Khinh Vân có chút sốt ruột.
Tiêu Hào nói: “Cô nói rõ địa chỉ chi tiết cho tôi đi, tôi lập tức lên đường!”
Khi Tiêu Hào đang chuẩn bị rời khỏi đảo Bí Long, Bí Long Hắc Ám từ bên cạnh bay tới. “Anh Tiêu Hào, anh muốn đi ra ngoài sao?”
Tiêu Hào nói: “Đúng vậy, Khinh Vân xảy ra một chút chuyện, cần anh đi giúp đỡ” “Em cứ ở đây chờ anh, anh sẽ sớm trở về.”
Bí Long Hắc Ám chớp chớp đôi mắt to: “Em không chịu, mấy ngày hôm trước, khi chị Khinh Vân đi ra ngoài, em đã nhờ chị ấy dẫn em ra ngoài chơi, nhưng chị ấy lại không chịu. “Bây giờ anh Tiêu Hào lại muốn đi ra ngoài, mang em cùng đi ra ngoài có được không?”
Bí Long Hắc Ám bày ra bộ dạng yếu đuối, đáng thương.
Nó đã kẹt ở chỗ này đến mức bực bội rồi! Bình thường muốn đi ra ngoài, người canh giữ của Bí Long không cho nó rời khỏi đảo Bí Long dù chỉ là nửa bước!
Bí Long Hắc Ám vẫn luôn vô cùng nghe lời, luôn ở lại đảo Bí Long để tu luyện.
Nhưng nó rất muốn đi ra ngoài chơi.
Tiêu Hào nói: “Nơi này là đảo Bí Long, nơi này mới là nhà của em." “Em vẫn nên ở lại chỗ này” "Hơn nữa, Khinh Vân đã đồng ý với em, chờ đến khi cuộc so tài tranh bá Đế Vương diễn ra thì sẽ dẫn em đi ra ngoài. “Chỉ còn hai tháng nữa thôi, em không nên gấp gáp” Bí Long Hắc Ám nói: “Em có thể không nóng nảy sao?” “Em thật sự rất muốn nhìn thấy thế giới bên ngoài” “Cử ở chỗ này thật sự quá nhàm chán. “Hơn nữa việc tu luyện của em gặp một chút nút thắt” “Em thật sự rất muốn đi ra ngoài!” “Anh Tiêu Hào, cầu xin anh!”
Không phải Tiêu Hào không chịu dẫn Bí Long đi ra ngoài, mà do người canh giữ không cho Bí Long đi ra ngoài.
Hơn nữa, lần này Tiêu Hào rời Ma Đô để đi đến Hải Châu quốc tế.
Cho nên Tiêu Hào vẫn từ chối và cưỡi một con phi thú
Bí Long tức giận liên tục gào rống ở phía sau cửa! Tiêu Hào cưỡi phi thú đi đến cửa ra vào của Ma Đô. Ủng hộ team chúng mình bằng cách t*heo dõi truyện tại tamlinh247.net
Sau khi rời khỏi Ma Đô, không thể tận dụng việc cưỡi phi thú được nữa.
Tiêu Hào nhanh chóng chạy về phía chân núi.
Mà đột nhiên, Tiêu Hào cảm giác phía sau có một luồng hơi thở mạnh mẽ đang bao phủ lấy mình!
Tiêu Hòa xoay người nhìn lại, nhìn thấy một con rồng dài hơn một mét đang nhanh chóng bay đến đây, bay đến trước mặt Tiêu Hào.
Đúng là Bí Long Hắc Ám!
Tiêu Hào giật mình nói: “Bí Long, sao lại thế này?” “Sao em lại đi theo anh?”
Bí Long Hắc Ám cười hắc hắc, nói: “Thuật tàng hình của em có lợi hại không?” “Em đi theo phía sau anh, anh căn bản không phát hiện được” “Anh Tiêu Hào, em đã đi ra, cho nên anh vẫn phải dẫn em ra ngoài chơi!”
Tiêu Hào thực sự rất bất lực, nếu Bí Long Hắc Ám đã ra tới thì cũng không còn cách nào, chỉ có thể cùng hành động với Bí Long Hắc Ám! Vì thế, Bí Long Hắc Ám nhanh chóng biến hình, biển thành một con rắn nhỏ lớn bằng lòng bàn tay.
Bí Long Hắc Ám đứng ở trên vai Tiêu Hào, nó ngập tràn sự tò mò đối với tất cả mọi thứ ở bên ngoài.
Sau khi Tiêu Hào rời khỏi núi non để đến thành phố của loài người, Bí Long Hắc Ám nhìn thấy xe cộ qua lại ở ven đường, nhìn thấy những tòa nhà cao tầng ở khắp mọi nơi, còn có đám người rộn ràng, náo nhiệt, Bí Long Hắc Ám vô cùng hưng phấn.
Lúc trước, Bí Long Hắc Ám vẫn luôn ở trong hang động Huyền Âm của núi Bàn Long. Sau đó Bí Long Hắc Ám lại được Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân đưa đến đảo Bí Long.
Bí Long Hắc Ám vẫn luôn tu luyện một cách say mê, gần như không biết gì về thế giới bên ngoài.
Lần này Bí Long Hắc Ám đi theo Tiêu Hào ra ngoài, thật sự là rất hưng phấn.Tiêu Hào đi đến cảng Bắc Cảnh bên kia.
Tiêu Hào gọi điện thoại cho cấp cao của Bắc Cảnh, ngay sau đó Tiêu Hào đi lên một con tàu Bắc Cảnh.
Con tàu nhanh chóng chóng chạy về phía Hải Châu quốc tế. Khi đến gần Hải Châu quốc tế, sau khi bị kiểm tra kỹ càng và tỉ mỉ mới có thể thông qua.
Tiêu Hào tiết lộ danh tính của mình, người của bộ quân sự và các chiến sĩ trên biển đều vô cùng kính trọng Tiêu Hào!
Bọn họ không nghĩ tới, một thế hệ Đế Vương lại xuất hiện ở chỗ này!
Mỗi người đều vô cùng kích động!
Tiêu Hào cách vị trí của Ninh Khinh Vân không xa, Tiêu Hào cần một chiếc ca nỗ, tự mình lái ca nô, nhanh chóng chạy về Hải Châu ở nơi xa.
Khi Tiêu Hào đến địa điểm do Ninh Khinh Vân chỉ định, đột nhiên Tiêu Hào cảm nhận được một luồng sức mạnh thần bí ở xung quanh Hải Châu!
Sắc trời bắt đầu u ám!
Mặt biển bắt đầu xuất hiện cuồng phong!
Tiêu Hào đã bị mất phương hướng! Ca nô không ngừng lao đi trên biển, nhưng vẫn không tìm thấy đích đến
Tiêu Hào cảm nhận được Ninh Khinh Vân đang ở gần đó, nhưng lại đột nhiên biến mất “Ngài Nam Đế đáng kính, cậu đã đến rồi!” Đột nhiên có một giọng nói đột ngột xuất hiện ở bên tại Tiêu Hảo.
Giọng nói này như tiếng sấm cuồn cuộn, vô cùng mạnh mẽ. .
Tiêu Hào chỉ nghe được âm thanh, lại không nhìn thấy người.
Hơn nữa, Tiêu Hào không thể nắm được phương hưởng truyền ra âm thanh này!
Loại cảm giác này vô cùng quỷ dị!
Tiêu Hào cứ đi lần về phía ngoài khơi theo tiềm thức, lạnh lùng nói: “Ngài là ai? Mong nhanh chóng xuất hiện!” Giọng nói kia cười nói một cách lạnh lùng: “Không nên gấp gáp, chờ đến khi sắp giết được cậu thì tôi tự nhiên sẽ xuất hiện!”