Chương 1186: Nhuyễn giáp bảo vệ
Người của tộc Sửa Sư nhìn thấy Bạch Tử Du đầy máu mà sống lại thì chỉ giật mình đôi chút.
Bọn họ đều biết năng lượng của thành chủ mạnh mẽ vô cùng, chắc chắn có thể đánh bại hoặc là giết chết Bạch Tử Du, vốn dĩ bọn họ không cần lo lắng.
Trên mặt thành chủ đầy vẻ đùa cợt, nói: “Bạch Tử Du, mày đã muốn chết thì lần này tạo chắc chắn sẽ tác thành cho mày, năng lượng của đao thứ năm này sẽ chém mày thành từng mảnh nhỏ”
Nói xong, trường đao màu vàng trong tay thành chủ bay về phía trước!
Từng vòng sáng đáng sợ lao ra từ đao thứ năm, nhanh chóng bay đến chỗ của Tiêu Hào!
Hai tay Tiêu Hào nắm chặt thần binh của Yêu tộc, lực lượng huyết mạch khủng bố rất nhanh lưu chuyển, để lại hoa văn bên trên thần binh.
Đối mặt với năng lượng của vòng sáng thứ năm này, Tiêu Hào một kiếm lao đến, không có động tác võ thuật đẹp mắt nào.
Hơn nữa lúc Tiêu Hào ra chiêu cũng là lúc năng lượng bùng nổ vọt ra.
Khi trường kiếm của Tiêu Hào chém vào năng lượng của vòng sáng, năng lượng bên trong trường kiếm ẩn ẩn bùng nổ! “Ầm” một tiếng vang lớn, trời long đất lở.
Năng lượng huyết mạch của Tiêu Hào đánh nát toàn bộ năng lượng màu vàng của trường đao, vậy mà còn chưa kết thúc.
Sau khi Tiêu Hào phá giải năng lượng của thành chủ xong, cơ thể anh chợt lóe lên biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Giây tiếp theo xuất hiện phía sau của thành chủ, trường kiếm hướng thẳng vào cổ thành chủ!
Tốc độ của Tiêu Hào quá nhanh, nhanh đến không thể tin được, nhanh đến mức khiến cho mọi người không thể hiểu nổi.
Bởi vì đây vốn dĩ không phải là tốc độ, mà là Huyết Độn!
Là năng lượng Huyết Độn của hoàng thất ở Ma Đô!
Trước kia khi Tiêu Hào sử dụng Huyết Độn, năng lượng ma khí của Ma Đô sẽ bộc phát. Nhưng mà bây giờ Tiêu Hào sử dụng Huyết Độn lại ẩn giấu tất cả năng lượng.
Giống như một sự dịch chuyển tức thời, không có năng lượng nào dao động cả mà trực tiếp xuất hiện phía sau kẻ địch.
Người của tộc Sửa Sư phát hiện Tiêu Hào đột nhiên xuất hiện phía sau thành chủ đều ngạc nhiên vô cùng.
Hét lớn: “Thành chủ coi chừng!” “Tộc trưởng cẩn thận!”
Nhưng mà đã chậm rồi, kiếm của Tiêu Hào đã chém vào cổ thành chủ.
Một kiếm này chém xuống thế nhưng lại không chém đứt đầu thành chủ.
Cảm giác bây giờ như chém vào thép, tia lửa bắn ra bốn phía!
Mà thành chủ lập tức xoay người, trường đao màu vàng trong tay lập tức chém qua, vòng sáng thứ sáu phía trên trường đao bay ra ngoài, chạm vào người Tiêu Hào!
Tất cả diễn ra quá nhanh, tốc độ của Tiêu Hào cũng cực nhanh.
Vừa rồi anh định một kiếm chém đứt đầu thành chủ.
Nhưng mà một chiêu này của Tiêu Hào thế nhưng lại thất bại.
Mà thành chủ lập tức phản công, khoảng cách gần như thế lập tức bùng nổ vòng sáng thứ sáu về phía Tiêu Hào!
Tiêu Hào dùng năng lượng huyết mạch mạnh mẽ đề bảo vệ cơ thể chính mình. “Rầm rầm rầm”, năng lượng huyết mạch này bị năng lượng bung nổ của vòng vàng tách ra. Như là bị đứt dây diều, bay mấy chục mét rồi nên lên mặt đất, khiến mặt đất hình thành một cái hố sâu hơn mười mét.
Tiêu Hào vẫn chặn được năng lượng của chiêu thứ sáu, nhưng mà toàn thân Tiêu Hào toàn là máu, trên người có mấy lỗ máu, lục phủ ngũ tạng đều bị thương nặng!
Nhưng mà, ngay sau đó Tiêu Hào lập tức bay ra khỏi cái hố.
Thương tích toàn thân Tiêu Hào đều đã muốn khôi phục.
Ánh mắt Tiêu Hào gắt gao nhìn về phía thành chủ đang đứng cách đó hơn ba mươi mét.
Anh nhớ tới một chiêu vừa rồi, trong lòng kinh ngạc, vì sao không thể chém đứt cổ thành chủ?
Kia chính là năng lượng của Đế Vương, là một đòn phải giết được của Tiêu Hào.
Tiêu Hào rát nhanh phát hiện trên cổ thành chủ xuất hiện một nhuyễn giáp màu vàng.
Nhuyễn giáp này được chế tác như một bộ da, che chở cho thành chủ.
Tiêu Hào híp mắt, hỏi: “Thành chủ, trên người ông rất cuộc là cái gì?” “Hoặc là nói, da của ông được làm thành từ cái gì, sao lại lì lợm như vậy?” “Vì sao ngay cả năng lượng Đế Vương cũng không thể chém đứt được?”
Trên cổ thành chủ ngay cả một vết thương cũng không
Có!
Thành chủ “ha ha” cười nói: “Đây là năng lượng của tao, là năng lượng vô địch” “Cho dù là tao đứng yên ở đây cho mày đánh thì mày cũng không có cách nào giết chết được tao!”
Người xem ở đây đều bị một màn chiến đấu vừa rồi làm cho sợ đến ngây người.
Một màn vừa rồi rất mạo hiểm.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy Tiêu Hào cầm thanh trường kiếm dài gần hai mét, mang theo sức mạnh huyết mạch khủng bố chặt vào đầu thành chủ.
Bọn họ đều cho rằng thành chủ sẽ bị Tiêu Hào giết chết.
Nhưng thật không ngờ, thành chủ đứng im ở đó, trên cổ cũng không có vết thương, năng lượng khủng bố không có chút tác dụng nào đối với thành chủ.
Mà thành chủ cũng tiến hành một đợt phản công, đánh ra vòng sáng thứ sáu. Mọi người nhìn đến năng lượng của vòng sáng thứ sáu kia, là năng lượng gấp mấy chục lần.
Mà Tiêu Hào lại dùng năng lượng huyết mạch mạnh mẽ của mình để chặn năng lượng này lại.
Tiêu Hào bị đánh bay về sau, bị thương nặng, nhưng mà trong nháy mắt Tiêu Hào bay ra khỏi hố sâu, vết thương trên người đều lành lại, tựa như không hề bị thương chút nào.
Hai người kia đều không dễ giết!
Tiêu Hào nói: “Thành chủ, đây vốn dĩ không phải năng lượng của ông. “Năng lượng ông đang sử dụng là năng lượng của thanh trường đạo màu vàng kia” “Năng lượng phòng ngự của ông là một loại nhuyễn giáp, ông dùng vật liệu này để chế tạo ra một bộ da y đúc của ông, kề sát vào cơ thể ông. “Nếu không phải vừa rồi trong lúc chiến đấu tôi phát hiện vấn đề, cho dù là bất kỳ ai cũng không phát hiện làn da trên cổ ông chính là nhuyễn giáp. “Nếu tôi đoán không sai, toàn thân ông đều đã được nhuyễn giáp cải tạo, đây cũng là ngoại lực, không phải là năng lượng tự thân của ông!” Cập nhật chươ*ng mới nhất tại TгцуeлАРР.cом
Thành chủ thấy năng lực phòng ngự của mình bị nhìn thấu, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh, nói: “Đúng vậy, làn da của tạo đã qua cải tạo, vũ khí của tạo cũng qua cải tạo, vậy thì sao?” “Đây cũng là một phần cơ thể của tao, cũng là một phần năng lượng của tao” “Bạch Tử Du, tao thừa nhận mày rất mạnh, mày có thể chặn sáu vòng vàng của tao, đáng tiếc là còn ba vòng vàng đang chờ mày!” “Ba vòng vàng này có năng lượng gấp mấy chục lần, mấy trăm lần lúc trước, để tao xem xem mày lấy cái gì ra chắn!”
Tiêu Hào nói: “Tất cả năng lượng đều có cực hạn, tựa như Đế Vương cửu cáp cấp cũng có cực hạn.” “Ông không có khả năng đạt vượt qua cực hạn đó, cho dù là ông có mạnh cỡ nào, nhiều nhất là năng lượng tăng lên, tổng lực tăng lên, tôi vẫn có thể ngăn cản năng lượng của ông”
Sắc mặt thành chủ có chút âm trầm, lúc trước thành chủ vô cùng tự tin, một mực đùa cợt Tiêu Hào.
Bây giờ, trong lòng ông ta thế nhưng lại xuất hiện sự căng thẳng.
Trước kia ở thành Thâm Hải, tất cả cường giả Đế Vương đều không thể ngăn nói ba chiêu bùng nổ của ông ta. Nhưng mà bây giờ ông ta đã đánh ra sáu vòng sáng.
Vòng sáng bảy tám chín cũng có năng lượng cực hạn, giống như Tiêu Hào nói, chính là số lượng tăng lên, nhưng chất lượng vẫn giống nhau!
Thành chủ nâng trường đao lên đến trước ngực, hét lớn một tiếng: “Bạch Tử Du, mày tiếp đạo thứ bảy của tạo đây!”
Vòng sáng thứ bảy theo tiếng hét của thành chủ mà lao tới!
Tiêu Hào vẫn như trước lợi dụng năng lượng huyết mạch, lần này anh lại tăng thêm năng lượng bỏ vào đó lên mấy lần.
Mà năng lượng huyết mạch Tiêu Hào sử dụng vẫn là của Yêu tộc, năng lượng huyết mạc khác anh cơ bản vẫn chưa sử dụng.
Huyết mạch khủng bố một tầng lại một tầng bảo vệ Tiêu Hào vào trong.
Lần này Tiêu Hào lựa chọn phòng thủ chứ không phải tấn công.
Năng lượng huyết mạch hợp lại tổng cộng hơn mười tầng, hoàn toàn bảo vệ Tiêu Hào ở trong đó.
Năng lượng của vòng sáng màu vàng nháy mắt phóng tới trước mặt Tiêu Hào. “Rầm rầm rầm rầm”, một tầng lại một tầng năng lượng huyết mạch bị năng lượng màu vàng đánh bại!
Năng lượng màu vàng sau khi xuyên qua hai tầng năng lượng huyết mạch thì lập tức biến mất. Mà năng lượng bảo vệ Tiêu Hào còn ba tầng chưa bị phá hủy.
Cả hiện trường đều bị oanh tạc làm cho thay đổi, trời rung đất chuyển, tựa như có một trận động đất vừa quét qua.
Tiêu Hào rút toàn bộ năng lượng còn lại vào, anh hoàn hảo không chút tổn hại nào đứng trước mặt thành chủ, nói: “Tôi còn nghĩ đến vòng sáng thứ bảy mạnh bao nhiêu, không hơn gì cái này!”
Lúc trước thành chủ một mực đùa cợt Tiêu Hào và Bạch Tử Du, mà bây giờ thì ngược lại, Tiêu Hào đùa cợt và khiêu khích thành chủ.
Tiêu Hào nói: “Không cần lãng phí thời gian, ông đánh luôn cái vòng sáng thứ tám và thứ chín của ông ra đây đi!