Chương 1200: Rập bẫy
Ba người Tiêu Hào, Ninh Khinh Vân và Liễu Nguyệt Hân ngồi ở đầu thuyền, uống rượu vang đỏ, ngắm bầu trời đẹp đầy sao mà cảm thấy cực kỳ thích thú.
Quan hệ giữa hai cô gái cực kỳ tốt, Ninh Khinh Vân và Liễu Nguyệt Hân không ngừng nói về các đề tài, thật ra đã ném Tiêu Hào sang một bên.
Ninh Khinh Vân nói: “Sau khi cuộc so tài tranh bá Đế Vương này kết thúc rồi trở về, Nguyệt Hân với Tiêu Hào, hai người có tính toán gì không?”
Liễu Nguyệt Hân cười cười: “Còn có thể có tính toán gì nữa ạ? Tiêu Hào vẫn luôn nói muốn cùng em sống những ngày tháng bình bình yên yên, cho tới nay, ước mơ này của chúng em vẫn chưa có thực hiện được. “Nếu chúng em mà thắng tranh bá Đế Vương lần này, chờ mọi chuyện ổn định lại, em và Tiêu Hào sẽ cùng ở bên nhau, sống một cuộc sống bình thường” Ninh Khinh Vân giơ chén rượu lên, nhã nhặn uống một ngụm rượu. “Đến lúc đó, em và Tiêu Hào dọn tới Ma Đô đi, đối với chuyện của Kỳ Hạ và khi Đế Vương thì hai người không cần phải để ý tới nữa. “Ở Ma Đô của bọn chị, muốn làm cái gì thì làm cái đó.” “Có chị che chở cho hai người, tuyệt đối hai người có thể sống một cách yên tĩnh”
Bí Long Hắc Ám ngốc ngốc ở trên vai Liễu Nguyệt Hán, cười ha ha nói: “Đến lúc đó hai người nhất định phải tới Ma Đô, phải đến thăm tôi đẩy nhé” “Hoặc là, hai người tới đảo Bí Long định cư cũng được, có tôi che chở cho hai người.”
Liễu Nguyệt Hân cười nói: “Thế nào cũng được, Bí
Long, tôi sẽ không quên cậu đâu. “Đến lúc đó mọi người lại sống với nhau”
Ninh Khinh Vân nhìn Tiêu Hào bên cạnh, nói: “Anh cảm thấy thế nào?”
Tiêu Hào cười nói: “Không có vấn đề gì cả, chỉ cần mọi người vui vẻ là được, chúng tôi có thể ở Ma Đô”
Liễu Nguyệt Hân nói: “Được rồi nha, đến lúc đó mỗi tháng em sẽ về nhà mẹ đẻ một lần, sau đó lại tụ tập cùng bạn bè.” “Thậm chí... Em còn có thể tìm một công việc để đi làm nữa”
Mong ước của Liễu Nguyệt Hân, vẫn luôn chỉ là có thể sống những ngày tháng bình yên cùng với Tiêu Hào. Chỉ là Tiêu Hào biết, việc này quá khó khăn.
Năm đó Tiêu Hào trở về, sau khi rời khỏi chức hiệu Nam Đế, trở lại thành Đế Nam, sống một cuộc sống bình yên với Liễu Nguyệt Hân.
Một cuộc sống rất bình thường.
Điều đáng tiếc chính là những người muốn báo thù Tiêu Hào rất nhiều nên càng ngày càng nhiều phiền toái, cuối cùng đi đến tình trạng như bây giờ.
Đôi khi cuộc sống lại là như thế.
Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn thì cũng có những việc không tránh khỏi.
Hơn nữa hiện tại Liễu Nguyệt Hân đã tu luyện tới cảnh giới Đế Vương, về sau chắc chắn sẽ còn phải đối mặt với rất nhiều chuyện.
Một cuộc sống bình yên, đối với Đế Vương cao cao tại thượng mà nói thì là một thứ quá xa xỉ!
Đúng lúc mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì đột nhiên ở phía dưới du thuyền bị chấn động một đợt! Ngay sau đó, phịch một tiếng!
Một làn sóng nước bỗng dưng bùng lên cao! Làn sóng nước này vô cùng mạnh, trực tiếp úp xuống toàn bộ du thuyền!
Đám người Tiêu Hào ai cũng kinh ngạc!
Cách đó không xa xuất hiện mười mấy cơn gió lốc đang tập kích tới hướng bên này!
Mà sóng biển cao mấy chục mét nơi xa tận chân trời vút lên, ngay lập tức bao phủ lấy toàn bộ con thuyền! Những cường giả ở trong khoang thuyền điên cuồng chạy trốn trước!
Bọn họ đều là những võ giả đã tu luyện rất lợi hại, hai Đế Vương cấp thấp đến từ Ma Đô.
Còn lại đều là những cường giả siêu cấp đạt tới cảnh giới Dương Thần. Bọn họ lập tức vọt từ trong khoang thuyền ra, lao tới hướng mặt biển ở nơi xa xa.
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, chờ ba người Tiêu Hào phát hiện ra vấn đề thì toàn bộ du thuyền đã bị lật! Ba người Tiêu Hào cũng điên cuồng lao tới hướng nơi ха ха.
Nhưng điều khủng bố chính là, một đống gió lốc nhanh chóng vọt tới phương hướng của bọn họ!
Ninh Khinh Vân nói: “Dọc theo đường đi thì gió êm sóng lặng, sắp tới đảo Thiên Hoa rồi sao lại xuất hiện gió lốc kinh khủng như vậy chứ.
Giờ phút này trời đất đã biến sắc, không thấy ánh trăng ở đáu nữa!
Sức của đợt gió lốc này vô cùng mạnh, sóng biển thì dâng lên tận trời!
Có thể có giết chết được cả những Đế Vương!
Tiêu Hảo nói: “Đây căn bản không phải là sức của thiên nhiên! Cũng không phải sức của Thâm Hải!” “Đây chắc chắn là do sức lực của con người gây ra!” “Người này khống chế được nước, hơn nữa đã tu luyện thuộc tính của nước đạt tới mức cao nhất!”
Ninh Khinh Vân nói: “Sao có thể là con người chứ?” “Sức con người không có khả năng làm được những việc như này!” “Hơn nữa bốn phía xung quanh cũng không cảm nhận được sự tồn tại của Đế Vương nào khác!”
Tiêu Hào bộc phát thần niệm khắp bốn phía, cũng không phát hiện bất cứ Đế Vương nào. Dường như tất cả mọi thứ là sức mạnh của thiên nhiên, toàn bộ biển rộng đã tức giận, muốn xé nát tất cả mọi thứ đang bao phủ ở trước mắt.
Tiêu Hào cho rằng tất cả mọi thứ đang xảy ra ở đây có thể cũng giống như lần trước, gặp một trận pháp cục kỳ mạnh!
Tiêu Hào không cảm nhận được sau lưng có địch, nhưng dường như kẻ địch đã sớm giăng bẫy ở nơi này, chờ đám người Tiêu Hào chui vào nữa là xong.
Liễu Nguyệt Hân nói: “Có thể đem thao tác được với nước đến nỗi như thế này thì tám chín phần là lực lượng của đế quốc Thái Dương!”
Người của đế quốc Thái Dương sinh sống ở trên đảo nhỏ hàng năm, thường xuyên thấy được những trận gió lốc trên biển và động đất.
Mỗi người tu luyện trên đế quốc Thái Dương đều ưu tiên tu luyện nhiều nhất về sức mạnh và thuộc tính về nước! Ủng* hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Bọn họ phải bảo vệ nhà cửa, đối phó với sức mạnh của thiên nhiên, lại còn có thể phong tỏa Hải Châu, chế tạo trận pháp cực mạnh ở Hải Châu để đối phó với kẻ địch.
Nếu tất cả những thứ khủng bố đang xảy ra trước mắt này thật sự là một trận pháp, vậy thì trận pháp này còn mạnh hơn cả trận pháp muốn giết Tiêu Hào lúc trước gấp mấy lần!
Bút tích lớn như thế, chắc chắn là muốn giết chết ba người Tiêu Hào, khiến cho bọn họ không có cách nào để tiếp tục tham gia Đế Vương tranh bá nữa!
Tiêu Hào nói: “Dù là bất cứ ai làm thì chúng ta cũng phải rời khỏi nơi này trước đã. “Chúng ta phải bảo vệ mọi người ở nơi này cho thật tốt, không thể để bọn họ xảy ra chuyện được.
Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân, Ninh Khinh Vân, ba người bảo vệ những người khác rồi tản về hướng nơi xa.
Ba người bọn họ hợp tác lại, phá tan một đám gió lốc kinh hoàng, mang theo mọi người tiếp tục rời đi.
Mà lúc này sóng biển ở bốn phương tám hướng đột nhiên vọt lên tận trời!
Sức mạnh của thuộc tính nước hình thành một đám lốc xoáy rất khủng bố!
Ở giữa lốc xoáy là một cái hố đen liên tục xoay tròn trông rất đáng sợ! Giống như muốn cắn nuốt hết tất cả mọi thứ trước mắt vậy!
Tiêu Hào quát to một tiếng: “Đóng băng ngàn dặm!” Sức mạnh của Tiêu Hào điên cuồng bùng nổ ra bốn phía!
Ngay lập tức mười mấy cơn lốc xoáy đều đã bị sức mạnh của Tiêu Hào ngăn chặn lại!
Chỉ là ở nơi xa, càng ngày càng có nhiều lốc xoáy vọt tới hơn!
Trong lúc nhất thời, đống lốc xoáy như muốn cuốn hết tất cả mọi người ra ngoài! Đám người Tiêu Hào cũng không có cách nào để trốn nữa! Lúc này, Ninh Khinh Vân và Liễu Nguyệt Hân cũng bắt đầu ra tay. Ba người bảo vệ ba mươi người ở bên trong, đứng từ ba phía rồi rồi đối phó với đám lốc xoáy.
Cảnh giới và sức mạnh của bọn họ vô cùng mạnh, có thể tiêu diệt từng cái lốc xoáy một.
Chỉ là những lốc xoáy đó càng ngày càng nhiều, liên tục vọt tới phía trước!
Như vậy đánh tiếp căn bản không phải là một biện pháp hay!
Lốc xoáy vô cùng vô tận, sớm hay muộn gì thì cũng sẽ hút hết tất cả mọi người rồi bao phủ mọi thứ!
Tiêu Hào lại hét lớn một tiếng: “Mọi người cùng tôi đi xuống dưới đáy biển đi!”
Lốc xoáy khắp nơi tới càng ngày càng nhiều, buộc đám người Tiêu Hào phải đi xuống biển! Tiêu Hào nghĩ thầm trong lòng rằng chỉ cần đi xuống đáy biển thì hẳn là không có việc gì nữa. Thế giới dưới biển, Tiêu Hào là vua!
Chỉ là, Tiêu Hào vừa mới mang theo mọi người nhảy vào trong nước, đột nhiên...
Một vụ nổ mạnh bỗng vọt từ dưới nước lên!
Ầm ầm ầm!!
Toàn bộ biển rộng lại bắt đầu quay cuồng!
Toàn bộ Hải Châu dường như muốn sụp đổ! Tiêu Hào và ba mươi mấy người đều bị nổ bay đi vài trăm mét!