Chương 1201: Đối phó với những vụ nổ mạnh
Khi Tiêu Hào phát hiện ra nguy hiểm thì đã chậm, tất cả mọi người đều đã bị nổ bay.
Toàn bộ hơn ba mươi cường giả cũng đã bị nổ chết hết. Ngay cả hai Đế Vương cấp thấp của Ma Đô kia cũng không ngăn được lực nổ mạnh ở Thâm Hải. Hiện tại chỉ có ba người còn sống, chính là Tiêu Hào,
Ninh Khinh Vân và Liễu Nguyệt Hân!
Đầu tiên ba người bọn họ dùng sức mạnh để ngăn chặn lực công kích khủng bố này lại, nhưng chỉ có thể tự bảo vệ chính bọn họ, căn bản không có biện pháp nào để cứu những người khác nữa cả, bởi vì tất cả những chuyện này xảy ra quá nhanh.
Tất cả những bẫy rập ở nơi này, tất cả những sự công kích ở đây đều muốn nhằm vào Đế Vương, chính là để Đế
Vương phản ứng không kịp. Nếu không phải trong cơ thể ba người các cô ấy có một dòng máu đặc biệt thì chỉ sợ hiện tại cũng đã bị thương nặng rồi.
Nhìn thấy những người khác đều đã bị nổ đến nỗi thi thể bay tứ tung, máu me mơ hồ, xương cốt không có hồn thì ba người Tiêu Hào vô cùng tức giận.
Nhưng mà những cú nổ mạnh hơn vẫn còn đang chờ thêm ở phía sau
Phía trên bầu trời, từng tia chớp màu máu cùng tiếng sấm hung hăng đánh về phía ba người.
Mọi phía trên mặt biển đều là gió lốc.
Trên trời và dưới biển đều là những vụ nổ.
Ba người căn bản không có đường trốn nữa mà chỉ có một đường chết đang chờ đợi bọn họ! "Ha ha ha..."
Lúc này, một giọng cười ngông cuồng xuất hiện ở bên tai ba người bọn họ. Tiếng cười này cực kỳ chói tai, là tiếng của một người phụ nữ. “Ba đại Đế Vương của Kỳ Hạ, cái bẫy này chính là để chuẩn bị cho chúng mày mấy năm trời liền rồi đấy, hôm nay chúng mày có mà chạy đẳng trời!”
Giọng nói này tràn ngập toàn bộ không gian, dường như vang lên bên tai mỗi người, mọi người không thể phân biệt được rõ rốt cuộc kẻ địch đang ở hướng nào, mà những vụ nổ mạnh từ bốn phía cũng đã bắt đầu đánh tới đây.
Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân, Ninh Khinh Vân sôi nổi dùng sức mạnh của Đế Vương cấp cao để đối phó với những vụ nổ này. Những vụ nổ cứ bùng ra một lần rồi lại một lần, nhưng đều bị ba người mạnh mẽ áp xuống, chỉ là những vụ nổ vọt tới từ bốn phía càng ngày càng nhiều và mãnh liệt hơn!
Mỗi lần đối phó với một vụ nổ đều tiêu hao rất nhiều sức lực, cứ liên tục như thế không bao lâu nữa thì ba người cũng sẽ bị chết vì kiệt sức.
Tiêu Hào lớn tiếng quát: “Võ Thần chính là bị các người giết chết, đúng không?” “Các người giết chết Võ Thần trước, rồi sau đó lại tìm tới Ma Đế và tôi, muốn giết người diệt khẩu. “Đáng tiếc là các người thất bại rồi, lần này các người lại muốn dùng trò cũ để giết chết chúng tôi sao!”
Giọng nói kia cười ha ha, lạnh như băng, nói: “Không sai, lần trước bọn tao đã bố trí trận pháp dành cho bọn mày, tuyệt đối có thể giết chết chúng mày, không nghĩ tới cuối cùng chỉ giết chết được một mình Võ Thần. “Lần này hẳn là ba người chúng mày sẽ phải chết, không thể nghi ngờ gì thêm nữa” “Những vụ nổ mạnh ở nơi này thì không có giới hạn, có thể liên tục nổ mạnh ba ngày ba đêm, để tao xem chúng mày ngăn nó như thế nào!”
Đừng nói ba ngày ba đêm, nếu liên tục nổ mạnh thì chỉ sợ ngay cả một tiếng ba người cũng không ngăn nổi, ba người phải vừa bay vừa chống lại vụ nổ.
Mà lúc này, trên người hai người Liễu Nguyệt Hân và Ninh Khinh Vân đã có vài vết thương.
Đôi khi họ không kịp trốn tránh mà bị vụ nổ làm cho bị thương.
Nếu cứ liên tục như thế chắc chắn bọn họ cũng sẽ bị thương liên tục, cuối cùng kiệt sức mà chết đi.
Tiêu Hào muốn tìm ra người đứng sau tất cả là ai, đương nhiên anh sẽ có biện pháp để lao ra khỏi trận pháp!
Hiện tại người sau lưng chỉ xuất hiện giọng nói, còn lại không thấy bóng dáng dâu.
Lúc này, trong tay Tiêu Hào xuất hiện một thanh kiếm màu xanh lá, trên kiếm mang theo sức mạnh vô tận cũng màu xanh lá, hướng về những vụ nổ mạnh trước mặt mà hung hăng chém qua.
Một nhát kiếm rơi xuống, vô cùmg mạnh mẽ. Khoảng cách tới hơn chục mét, tiêu diệt toàn bộ mấy vụ nổ.
Cùng với giọng nói của Tiêu Hào, anh lao lên bầu trời nhanh như một tia chớp
Mà trên không trung, nơi nơi đều là tiếng sấm cùng tia chớp màu máu. "Ha ha ha ha..."
Giọng nói kia lại cười phá lên nói: “Quả thực là đang tìm chết mà! Những vụ nổ trên không trung còn mạnh hơn gấp mười lần những vụ nổ ở dưới đáy biển đấy. “Mày mà tới nơi này thì chỉ cần một giây thôi là đã có thể biến thành một cái xác không hồn rồi.” “Tiêu Hào ơi là Tiêu Hào, tao còn tưởng mày thông minh như thế nào, hiện tại xem ra mày cũng chỉ là một thằng ngu mà thôi”
Tiêu Hào đã vọt tới bên trong tia chớp, các vụ nổ và tia chớp hung hăng đánh ở trên người Tiêu Hào, bốn phương tám hướng đều là tia chớp rậm rạp, chúng tấn công từ khắp nơi nên Tiêu Hào không có cách nào để né tránh được.
Từng tia chớp một liên tục đánh vào khiến cho Tiêu Hào bị thương.
Ngay lập tức, máu tươi chảy đầm đìa trên người Tiêu Hào, thảm tới nỗi không nỡ nhìn, dường như anh đã hoàn toàn thay đổi, trên người không có một chỗ nào là không bị thương cả!
Giọng nói kia cũng trở nên cực kỳ hưng phấn! “Tiêu Hào, mày muốn lao từ nơi này ra sao, quả thực là nằm mơ mat"
Tiêu Hào nói lớn một tiếng: "Khoảng cách hiện tại của tạo cách màu có hơn một trăm hai mươi mét thôi, cho tạo thêm một ít thời gian nữa tạo liên sẽ vọt tới trước mặt mày rồi đập nát mày ra" “Mày cứ duỗi cổ mà chờ đi!” Đúng thật là Tiêu Hào đã cảm nhận được vị trí của đối phương, đối phương đang ẩn nấp ở trên không trung.
Mà những vụ nổ trên bầu trời là những vụ nổ mạnh nhất, căn bản Tiêu Hào cũng không sợ bởi vì anh có năng lực tự hồi phục lại mà không có giới hạn. Từ khi Tiêu Hào tu luyện Thái Hư Quyết và Tinh Thần quyết xong, anh không chỉ khôi phục được sức mạnh mà còn tu luyện được tới mức đỉnh cao, căn bản không sợ những tia chớp ở trên bầu trời.
Những tia chớp đó cũng không giết được anh. Mỗi một tia chớp khiến Tiêu Hào bị thương xong thì vết thương của anh liền sẽ nhanh chóng phục hồi lại. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Chẳng qua là nhìn nên ngoài thì anh thảm tới nỗi không nỡ nhìn chứ thật ra các bộ phận trong cơ thể đều không chịu tổn thương một chút nào cả!
Mà giọng nói kia nghe được lời Tiêu Hào nói thì cảm giác cực kỳ buồn cười. “Nói không sai, sức của mày rất mạnh, thần niệm của mày cũng khiến tạo cảm thấy rất bội phục. "Đúng thật là hiện tại khoảng cách của tạo cách mày chỉ hơn một trăm mét, nhưng đáng tiếc là bây giờ mày lại không có cách nào để rời khỏi nơi này!" “Hiện tại nếu mày có thể đi được ba mươi mét thì cứ tính là tạo thua đi!”
Tiêu Hào vẫn luôn nói chuyện với đối phương chính là để nắm được vị trí cụ thể của đối phương, mà lúc này anh đã nắm được rồi!
Ngay sau đó!
Cả người Tiêu Hào bộc phát ra từng luồng huyết vụ từ trên xuống dưới, bóng dáng của anh bỗng nhiên biến mất trong.
Tiêu Hào sử dụng Huyết Độn Ma Đô, giây tiếp theo liền xuất hiện ở trước mặt một người mặc đồ đen, trong tay cầm trường kiếm mang theo một cỗ sức mạnh màu xanh lá mà bổ qua người của kẻ áo đen đó.
Kẻ áo đen đang ở trên trời, dưới chân kẻ đó cưỡi một con phi thú màu trắng.
Ngay lúc Tiêu Hào xuất hiện trong nháy mắt kia, kẻ áo đen đã nhìn thấy trên bầu trời tràn ngập lực lượng màu xanh lá, cô ta rút đạo võ trong tay ra theo bản năng, hung hăng mà chém qua.
Ầm ầm ầm!
Hai sức mạnh chạm vào nhau, gặp sức mạnh màu xanh lá khiến sức mạnh màu kim của kẻ áo đen bị đập nát ngay lập tức.
Tiêu Hào bổ một nhát kiếm xuống, kẻ áo đen điên cuồng chạy trốn, nhưng đã quá muộn.
Sức mạnh màu xanh là đã chém đứt một bên cánh của con phi thú ở dưới chân cô ta.
Con phi thú chỉ có một bên cánh nên ngay lập tức bị mất cân bằng, bắt đầu rơi xuống phía dưới.
Vì trên trời cách mặt biển chỉ vài ki lô mét nên chắc chắn khi ngã xuống thì kẻ áo đen sẽ không chết.
Mà giờ phút này, Tiêu Hào cũng rơi thẳng từ trên trời cao xuống phía dưới, bởi vì sau khi Tiêu Hào phát hiện vị trí của đối phương rồi sử dụng Huyết Độn xong thì anh xuất hiện trên trời ngay lập tức, muốn giết chết đối phương.
Nhưng đối phương cũng là Đế Vương cấp cao, vẫn ngăn chặn được sức mạnh của Tiêu Hào. "Ha ha ha ha!"
Kẻ áo đen nhìn thấy Tiêu Hào rơi thẳng từ không trung xuống thì cười lớn một tiếng. “Tiêu Hào, mày nhìn rõ cho tao, phía dưới tất cả đều là những vụ nổ, nếu mày rơi xuống xong thì nhất định sẽ bị nổ nát cả thịt!”
Kẻ áo đen thấy dưới chân Tiêu Hào không có điểm tựa mà rơi từ trên trời xuống, căn bản không có biện pháp để thay đổi phương hướng, đương nhiên cũng không có cách nào để thoát, cuối cùng chắc chắn sẽ rơi vào nên trong trận pháp. Mà đúng lúc này có một tiếng gào rống vang lên, một con rồng màu đen xuất hiện ở dưới chân Tiêu Hào, vững vàng đón lấy anh.
Cùng lúc đó, rồng đen mở cái miệng vô cùng lớn, lộ ra những chiếc răng nanh bén nhọn, nhanh chóng bay về phía dưới mà rống giận một tiếng!
Từng ngọn lửa phun ra từ trong miệng Bí Long Hắc Ám đốt thẳng về phía phi thú!