Chương 1202: Bình an thoát hiểm
Phi thú nghe được tiếng gầm vang thì sợ tới mức cả người phát run, hơn nữa nó vốn dĩ đã mất đi một bên cánh, căn bản không có cách nào để giữ thăng bằng được nữa mà điên cuồng rơi xuống mặt biển!
Kẻ áo đen không biết đã xảy ra chuyện gì, vì sao mà trên trời đột nhiên xuất hiện một con rồng màu đen dài hơn ba mươi mét.
Điều này khiến kẻ áo đen sợ không nhẹ, cô ta lập tức vứt bỏ phi thú dưới chân rồi nhảy thẳng xuống mặt biển.
Khi kẻ áo đen chạm được tới mặt biển rồi thì sau đó có một đợt sương trắng xuất hiện, cả người cô ta đã biến mất.
Đây đúng là nhẫn thuật của đế quốc Thái Dương, cực kỳ mạnh.
Đương nhiên nếu so sánh với Huyết Độn thì vẫn còn kém xa, Tiêu Hào nằm được hơi thở của đối phương xong thì cười lạnh một tiếng, trên người lại xuất hiện từng đợt huyết vụ rồi biến mất không thấy đâu.
Ở mặt biển cách đó vài cây số, kẻ áo đen vừa mới xuất hiện còn chưa kịp thở thì Tiêu Hào đã lại xuất hiện ở trước mặt cô ta, dùng trường kiếm màu xanh lá ở trong tay chỉ vào mặt cô ta!
Kẻ áo đen đã nhìn thấy Tiêu Hào từ lúc cách đó khoảng năm mươi mét nhưng cô ta vẫn không thể tưởng tượng được là Tiêu Hào đã dùng cách gì để tìm được chính mình.
Kẻ áo đen cho rằng dù Tiêu Hào có lao ra thì cũng sẽ bị nổ mà bị thương nặng, nửa chết nửa sống!
Nhưng không nghĩ tới chính là hơi thở và sức mạnh của Tiêu Hào vẫn còn mạnh mẽ được như thế!
Bên cạnh Tiêu Hào còn có một con Bí Long Hắc Ám giúp anh ta nữa.
Vừa rồi kẻ áo đen đã chạy trốn trước.
Nhẫn thuật của kẻ áo đen cũng rất mạnh, chạy trốn ra cách đó khoảng mấy cây số nhưng chỉ là khi cô ta vừa mới dừng lại, thở còn chưa thông thì Tiêu Hào đã đuổi tới đây rồi.
Kẻ áo đen không dám tin rằng cô ta mạnh như vậy, đã thế còn có trận pháp với tầng tầng lớp lớp bẫy rập mà đối phương vẫn có thể trốn thoát.
Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Cô chạy cái gì mà chạy? Không phải cô rất lợi hại sao? Không phải cô rất mạnh sao? Sao nhìn thấy tôi lại muốn chạy?”
Kẻ áo đen mắng to nói: “Anh đúng thật là ma quỷ!” “Tia chớp trên không trung lúc trước có thể giết chết Đế Vương cấp chín một cách nhẹ nhàng, mà lối ra của trận pháp còn ở trên không trung?” “Đi lên không trung thì đúng thật là tìm đường chết!” “Nói cách khác căn bản không có cách nào để ra ngoài được cả!” “Thế nhưng anh lại vọt ra khỏi sự phong toả từ không trung”
Năng lực khôi phục của Tiêu Hào thì không có ai địch lại nổi, cho dù có bị thương nặng thì cũng có thể khôi phục trong nháy mắt, có thể nói đã biến thành một người gần như bất tử.
Trừ khi đầu của Tiêu Hào bị nổ hoàn toàn thì mới có thể giết chết anh.
Toàn thân Tiêu Hào bộc ra sát ý khủng bố, lạnh lùng nói: “Tranh bá Đế Vương chính là một cuộc thi để tỷ thí công bằng công với nhau, mà đám võ sĩ đề tiện của đế quốc Thái Dương mấy người lại năm lần bảy lượt phải Đế Vương tới ám sát chúng tôi, quả thực đúng là vô liêm sỉ!” “Hiện tại chính là ngày chết của cô!”
Giờ phút này kẻ áo đen không còn đường trốn nào khác, cô ta lạnh lùng nói: “Nam Đế, anh rất mạnh” “Đúng là bởi vì lần trước mày trốn thoát được cho nên cái bẫy này mới ra đời, không nghĩ tới chuyện anh vẫn có thể thoát khỏi nó. “Nhưng dù có thể thì sao? Anh thoát khỏi nó được nhưng bạn của anh thì lại không có cách nào để thoát khỏi nó." “Cho dù anh có thể thoát ra, nhưng bạn của anh vẫn có thể chết ở trong trận pháp như cũ!”
Kẻ áo đen nói không sai, tình huống trước mắt đúng thật là như thế.
Đây cũng là lí do vì sao Tiêu Hào không ra tay giết chết đối phương.
Tiêu Hào nói: “Lập tức phá giải trận pháp đi rồi thả bạn của tôi ra thì tôi có thể cho cô một đường sống, bằng không thì cô biết kết cục của cô như thế nào rồi đấy!”
Tiêu Hào lo lắng cho hai người Liễu Nguyệt Hân và Ninh Khinh Vân xảy ra chuyện ở bên trong trận pháp.
Ha ha ha...
Kẻ áo đen lạnh lùng cười nói: "Lần ám sát này, tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần sẵn là có thể chết rồi!” “Mỗi lần bọn tôi chấp hành nhiệm vụ đều là một người tới chấp hành” “Tuy rằng không giết được anh, nhưng nếu có thể giết được Mộc Đế cùng một Đế Vương cực mạnh khác vậy thì cũng đáng!” “Hiện tại tôi muốn đấu một trận công bằng với anh, nếu có thể chết ở trong tay Nam Đế thì cũng là một loại vinh hạnh!”
Kẻ áo đen không hề sợ hãi bất cứ thứ gì, cô ta muốn đánh một trận công bằng với Tiêu Hào, nhất quyết sinh tử! Hiện tại Tiêu Hào chỉ có một cách đó chính là khổng chế đối phương rồi lấy đi ký ức của cô ta, sau đó lại giết chết cô ta sau.
Chỉ cần có bí quyết để phá vỡ trận pháp này, Tiêu Hào liền có thể học được trong một giây rồi cứu hai cô gái ấy ra.
Tiêu Hào cầm trường kiếm màu xanh lá ở trong tay, mang theo sát ý khủng bố hướng tới phía kẻ áo đen.
Đạo võ sĩ trong tay kẻ áo đen cũng thổi quét lên một ánh sáng màu vàng kim, còn có cả sức mạnh màu đen mà vọt tới hướng của Tiểu Hào.
Âm ầm ầm!
Chiêu Tiêu Hào sử dụng chính là Tinh Thần Quyết. Kiếm pháp Tinh Thần mang tới sự công kích gấp hai lâm.
Trước mắt là Đế Vương cấp sáu, mà bản thân Tiêu Hào là Đế Vương cấp bảy!
Dưới một chiêu này, gấp đôi sức mạnh của đối phương thì có thể phá giải toàn bộ sức mạnh của đối phương.
Vũ khí của đối phương đã hoàn toàn bị vỡ, cánh tay cô ta cũng vung lên. Một giây lúc Tiêu Hào chém xuống, trực tiếp khiến đối phương bị đẩy xuống biển.
Một luồng khí đen vô cùng mạnh bao phủ lấy đối phương rồi khống chế, trước tiên Tiêu Hào dùng tay ấn ở trên đầu kẻ áo đen, muốn sử dụng Di Hồn Đại Pháp để lấy ký ức của cô ta ra. "Ha ha ha..." “Muốn giết tôi để lấy đi ký ức của tôi sao? Đây là công pháp của Ma Đô, anh cảm thấy có khả năng à?”
Người này vừa nói xong.
Ầm ầm ầm!
Trong đầu cô ta nổ mạnh từng đợt, bảy lỗ trên mặt bắt đầu đổ máu, đầu cũng nổ thành nhiều mảnh nhỏ!
Tiêu Hào vẫn thất bại!
Cho dù Tiêu Hào có khống chế được đối phương, nhưng người này là sát thủ, cũng giống như những kẻ lần trước, bọn họ đều hiểu ẽo về công pháp của Kỳ Hạ, biết có thể có một cách để lấy đi ký ức của người khác nên bọn họ đã sớm có chuẩn bị rồi.
Lúc Tiêu Hào đang khống chế thì người người này lại tự sát. “Đáng chết!” Tiêu Hào mằng to một tiếng!
Sau khi người này đã chết thì muốn phá giải trận pháp trước mắt cũng cực kỳ khó khăn.
Tiêu Hào nghĩ nghĩ, trực tiếp đi vào gió lốc bên rồi cứu hai cô gái đó ra, đó cũng là biện pháp duy nhất.
Hoặc là Tiêu Hào tập trung toàn bộ lực công kích của trận pháp vào trên người mình, nghĩ cách để hai cô gái ở bên trong chạy ra ngoài.
Tiêu Hào vọt từ một bên qua!
Việc này không nên chậm trễ, anh muốn hành động ngay lập tức!
Đúng lúc này, trên không trung đột nhiên truyền đến từng đợt nổ mạnh.
Tiêu Hào chấn động, bên kia có người muốn lao ra khỏi trận pháp.
Người nọ cũng giống Tiêu Hào, muốn lao ra bên ngoài từ trong những tia chớp rậm rạp trên bầu trời.
Bí Long Hắc Ám lập tức chở Tiêu Hào bay lên không trung, Tiêu Hào nhìn thấy một ánh sáng màu vàng kim vọt lên và bắn về trên bầu trời.
Sức lực của ánh sáng vàng kim này cực kỳ khủng bố khiến Tiêu Hào cảm thấy tim mình đập nhanh và có một áp lực cực lớn nữa.
Đại khái là Bí Long Hắc Ám cũng cảm thấy được.
Đây là sức lực gì chứ? Quá khủng bố!
Bí Long Hắc Ám chở Tiêu Hào chạy trốn ra hướng xa xa theo bản năng. Cập nhật chương mới nhất t*ại TгцуenАРР.cом
Ầm ầm ầm ầm...
Toàn bộ trận pháp bắt đầu bùng nổ, trước tiên là những tí chớp màu tím trên bầu trời, sau đó là lốc xoáy khủng bố từ bốn phương tám hướng.
Một hai phút sau, những cơn gió lốc xoáy trên biển đã tiêu tán hết không thấy đâu nữa, toàn bộ mặt biển đã khôi phục bình tĩnh trở lại.
Phía trên không trung là vô số ánh sao trời lộng lẫy, có một làn gió biển thổi qua gương mặt của Tiêu Hào, cực kỳ thoải mái.
Tất cả mọi thứ ở nơi này đã kết thúc, giống như từ trước tới nay chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.
Mà dưới ánh sao trời lộng lẫy, có hai cô gái bình tĩnh đứng ở trên mặt biển, bọn họ tay kéo tay bình tĩnh đạp trên mặt biển, đi từng bước một tới hướng của Tiêu Hào.
Hai người Bí Long Hắc Ám và Tiêu Hào cũng dừng ở trên mặt biển, tiếp cận tới hướng hai cô gái ấy. Sau khi hai bên gặp lại xong, Tiêu Hào rất giật mình, vội vàng nói: “Ánh sáng màu vàmg kim vừa rồi rốt cuộc là cái gì vậy?” “Nguyệt Hân, chẳng lẽ là sức mạnh của em sao?”
Lúc trước Tiêu Nam cảm nhận được huyết mạch từ hơi thở của Liễu Nguyệt Hân, nhưng Tiêu Hào không thể tin được rằng huyết mạch của Liễu Nguyệt Hân lại mạnh như vậy? Có thể phá vỡ trận pháp ngay lập tức!
Liễu Nguyệt Hân nhìn thấy biểu cảm của Tiêu Hào thì cực kỳ tự hào. “Không sai, chính là sức mạnh của em, em cũng không nghĩ tới là nó sẽ lợi hại như vậy, vừa rồi em và chị Vân bị bao vây ở bên trong trận pháp, bọn em làm thế nào cũng không thể đi ra được” “Nhưng vừa rồi em nhìn thấy anh lao từ trên không trung ra, cho nên em và chị Vân liền lao tới theo phương hướng vừa rồi của anh” “Dưới tình thế cấp bách, em liền thúc giục sức mạnh huyết mạch, hướng về phía tia chớp mà bổ qua!” “Không nghĩ tới các tia chớp và cả trận pháp cứ bị em phá nát ra như vậy!”
Ninh Khinh Vân giải thích nói: “Trong cơ thể của Nguyệt Hân có sức mạnh tam đại tinh huyết” “Có thể nói đó là huyết mạch mạnh nhất giữa cả người lẫn yêu ma, chuyện phá vỡ tia chớp đó cũng chẳng có gì lạ cả!"
Huyết mạch của Liễu Nguyệt Hân có màu vàng kim, ai cũng chưa từng thấy qua, rốt cuộc thì chuyện nó ẩn chứa năng lực rất mạnh thì không ai biết cả.
Nhưng nếu một chiêu vừa rồi là của Liễu Nguyệt Hân vậy thì thật sự quá khủng bố!
Nếu để Tiều Hào đỡ lấy chiêu đó thì cũng chưa chắc đã có thể trụ được!
Ba người đều không xảy ra chuyện gì, hai cô gái cũng chỉ bị thương nhẹ một chút, Tiêu Hào dùng năng lực hồi phục của mình để hồi phục cho hai cô ấy.
Nhưng ba mươi người đi theo chân bọn họ tới đã chết hết ở bên trong trận pháp. Ninh Khinh Vân nhớ tới chuyện những người đó đã chết thảm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lần này chúng ta nhất định phải để đế quốc Thái Dương trả giá lớn!” “Bọn họ ám sát chúng ta hết năm lần bảy lượt, quả thực là đáng giận mà!” “Chuyện này nhất định phải báo cáo với hội đồng Thiên Hoa, để Thiên Hoa làm chủ cho chúng ta!”
Chủ nhân của đảo Thiên Hoa là Thiên Hoa, người tu luyện mạnh nhất trong giới!
Mỗi một lần Đế Vương tranh bá tổ chức đều do Thiên Hoa tự mình tiến hành, nếu có bất cứ chuyện gì không công bằng thì quyền quyết định đều nằm ở trong tay Thiên Hoa.
Tiêu Hào nói: "Quy củ của đảo Thiên Hoa tôi tin là cô cũng hiểu rõ, những chuyện xảy ra bên ngoài đảo Thiên Hoa thì Thiên Hoa sẽ không nhúng tay vào, cho nên chuyện này chúng ta vẫn phải tự mình báo thù!”
Tiêu Hào quyết định lần này nhất định sẽ khiến đế quốc Thái Dương trả giá lớn vì cái chết của Võ Thần, và cả cái chết của ba mươi người kia nữa.
Thù này mà không báo thì thề không làm người nữa!