Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Chương 164: Làm phẫu thuật trực tiếp
"Cái gì? Phẫu thuật?" Lâm thần y giống như nghe thấy chuyện cười. "Vết thương của ông cụ là di chứng của cuộc chiến tranh năm đó để lại. Năm đó kỹ thuật điều trị chưa phát triển, không được trị liệu đúng lúc, hiện tại bệnh mới không trị dứt điểm được." "Bệnh này đã kéo dài hàng mấy chục năm, không thể điều trị bằng phẫu thuật, và không có cách nào để chữa khỏi hoàn toàn. Nếu không thì đã phẫu thuật từ sớm, còn đến phiên cậu phẫu thuật sao?"
Lời Lâm thần y nói là thật. Bệnh của Âu Dương Thịnh ông ta rõ ràng nhất. Ông ta đã mời rất nhiều chuyên gia nổi tiếng trong và ngoài nước đến chữa trị cho Âu Dương Thịnh nhưng đều vô ích.
Tiêu Hào thản nhiên nói: "Nếu như tôi có thể trị khỏi cho ông Âu Dương, có nghĩa là tôi thắng đúng không?" "Nếu cậu có thể trị khỏi, đương nhiên là cậu thắng!" Âu Dương Thịnh khinh thường nói: "Đáng tiếc, cậu căn bản không trị khỏi được, thần tiên có đến cũng không trị khỏi được."
Tiêu Hào muốn thực hiện một ca phẫu thuật ngay tại chỗ.
Không cần phòng mổ chuyên nghiệp, chỉ cần thuốc mê, áo mổ, bàn mổ, dao mổ.
Trên thực tế, Tiêu Hào có thể trực tiếp sử dụng năng lực của mình để chữa trị cho Âu Dương Thịnh, nhưng làm như vậy, chắc chắn sẽ gây sốc.
Thế nên vẫn nên phẫu thuật để che giấu thực lực của mình.
Lâm thần y thấy Tiêu Hào muốn phẫu thuật ngay tại chỗ thì ánh mắt khinh thường: "Được rồi, cậu giỏi, những vật cậu cần tôi chuẩn bị cho cậu, tôi muốn xem cậu chữa trị thế nào."
Lâm thần y gọi điện thoại, mười lăm phút sau, tất cả mọi thứ Tiêu Hào cần đều đã có.
Ông ta nóng lòng muốn thấy Tiêu Hào mất mặt
Tiêu Hào kiểm tra những trang bị này, không có gì không ổn, sau đó nói: "Âu Dương Thịnh ở lại, những người khác đều đi ra ngoài." "Cái gì?" Lâm thần y nói: "Tiêu Hào, đây không phải là bàn mổ vô trùng, cậu định mổ như thế nào? Âu Dương Chanh Kỳ cũng không phải bác sĩ, cậu để cô ấy ở lại làm gì?? "Nếu cậu cầu xin tôi, tôi có thể sẽ ở lại giúp cậu." "Ông? Tại sao tôi phải cần ông giúp?" Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Đi ra ngoài, toàn bộ đi ra ngoài."
Lâm thần y và Âu Dương Sâm cũng không đi ra. Bọn họ muốn xem Tiêu Hào thực hiện ca phẫu thuật. Bọn họ không yên tâm về anh. "Tiêu Hào, nếu trong lúc cậu phẫu thuật xảy ra vấn đề gì, tôi có thể khắc phục kịp thời." "Tôi không thể đi ra ngoài."
Lâm thần y kiên trì muốn ở lại, ông ta phải tận mắt chứng kiến Tiêu Hào thua cuộc.
Tiêu Hào nhìn về phía Âu Dương Thịnh: "Ông Âu Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Dương...
Âu Dương Thịnh nói: "Mọi người đều đi ra ngoài đi, tôi tin tưởng y thuật của Tiêu Hào."
Lâm thần y bất đắc dĩ, chỉ có thể rời đi.
Âu Dương Sâm nói: "Tiêu Hào, nếu như bố tôi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cậu."
Sau khi mọi người rời khỏi, Tiêu Hào đi tới bên giường nói với Âu Dương Thịnh: "Ông Âu Dương, ông ngủ một giấc, chờ ông tỉnh ngủ, bệnh cũ của ông sẽ được chữa khỏi."
Âu Dương Thịnh tin tưởng lời Tiêu Hào không hề nghi ngờ: "Làm phiền anh Tiêu rồi."
Tiêu Hào kết nối máy đo huyết áp và nhịp tim cho Âu Dương Thịnh.
Sau đó anh tiêm thuốc gây mê toàn thân. Âu Dương Thịnh rơi vào trạng thái mê man.
Tiêu Hào nhìn Âu Dương Chanh Kỳ nói: "Mặc quần áo vào cho tôi." "Cái gì?" Âu Dương Chanh Kỳ nhìn bộ quần áo bảo hộ vô trùng trong tay Tiêu Hào, nói: "Tôi không biết mặc loại quần áo này.”
Tiêu Hào cười nói: "Không biết mặc, tôi dạy cô."
Âu Dương Chanh Kỳ không muốn, nhưng Tiêu Hào ra lệnh cho cô ta mặc.
Tiêu Hào chết tiệt, anh cứ chờ đó đi, sớm muộn gì bà đây cũng tìm anh tính sổ. Âu Dương Chanh Kỳ mặc quần áo cho Tiêu Hào, đội mũ, toàn bộ quá trình là cô ta hầu hạ Tiêu Hào.
Cô ta cũng mặc một bộ quần áo giải phẫu, thế nhưng cô ta cảm giác đồ phẫu thuật đã bị nhiễm bẩn.
Tiêu Hào thuận miệng nói: "Yên tâm, không có việc gì. "Tiếp theo, tôi bắt đầu phẫu thuật, cô làm trợ thủ của
Thực sự không có chuyện gì sao? Phẫu thuật trên một chiếc xe đẩy đơn giản?
Những vật dụng này có vô trùng không?
Âu Dương Chanh Kỳ chưa trải qua phẫu thuật, nhưng biết những nguyên tắc cơ bản nhất.
Còn Tiêu Hào thì tỏ vẻ thờ ơ, chỉ rút vài con dao rồi đặt vào hộp.
Tiêu Hào cởi áo Âu Dương Thịnh, khử trùng phần ngực đơn giản.
Sau đó, anh cầm một con dao phẫu thuật lên.
Âu Dương Chanh Kỳ sửng sốt: "Tiêu Hào, thiết bị ở đây, đèn ở đây, mọi thứ ở đây ổn chứ?" "Anh muốn bắt đầu, đây là phẫu thuật, một mình anh có thể chứ?"
Tiêu Hào cười cười: "Đeo khẩu trang vào." "Nếu không hài lòng với tôi, cô cũng có thể đi ra ngoài. Tôi có thể tự làm một mình."
Âu Dương Chanh Kỳ nổi giận trong lòng, Tiêu Hào đáng chết này, có thể nói chuyện tử tế không hả? Âu Dương Chanh Kỳ không yên lòng Âu Dương Thịnh, cô ta không thể rời khỏi đây.
Tiêu Hào bắt đầu tiến hành phẫu thuật vùng bụng, vô tôi." cùng nguy hiểm, vì phổi liên quan đến hô hấp, nếu chảy máu nhiều có thể khiến bệnh nhân nghẹt thở dẫn đến tử vong bất cứ lúc nào. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Tiêu Hào bắt đầu cắt lớp da đầu tiên trên ngực của Âu Dương Thịnh, và sau đó là lớp thứ hai...
Sau đó máu chảy ra... "Lại đây, mau hút máu đi."
Âu Dương Chanh Kỳ dưới sự chỉ huy của Tiêu Hào đã dùng thiết bị hút đi máu thừa ra khỏi vết thương.
Lồng ngực Âu Dương Thịnh nhanh chóng bị mở ra, trong mắt hai người hiện lên hai lá phổi.
Tiêu Hào có thể nhanh chóng tìm ra vết thương bằng mắt thường, sau đó lấy dao cắt xuống cực kỳ chính xác.
Âu Dương Chanh Kỳ bên cạnh giật mình, tim đập thình thịch, cả người đổ đầy mồ hôi lạnh.
Cô ta chưa từng thấy một cuộc phẫu thuật nào, đây là lần đầu tiên.
Quá kinh khủng!
Kỹ thuật dao của Tiêu Hào cực kỳ chính xác, và vết thương được cắt bỏ trong vòng ba đến năm giây.
Nếu là các bác sĩ khác, họ sẽ không dám làm điều này, vì nếu cắt bỏ vết thương, chắc chắn bệnh nhân sẽ bị chảy máu và chết vì nhiễm trùng phổi.
Vì vậy, mấy năm nay đều duy trì điều trị, không ai dám mổ. Thế nhưng Tiêu Hào lại dám.
Sau khi Tiêu Hào cắt bỏ vết thương, một lực lượng màu trắng bí ẩn xuất hiện từ lòng bàn tay và tiến vào cơ thể Âu Dương Thịnh, bao bọc hai lá phổi bị thương của ông ta.
Vết mổ trong phổi đã hồi phục với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Trong một vài giây, khôi phục hoàn toàn.
Đương nhiên, những điều này Âu Dương Chanh Kỳ không phát hiện được. Cô ta chỉ nhìn thấy bàn tay của Tiêu Hào kiểm tra phổi, chỉ nhìn thấy máu đang rỉ ra và những chất dịch khác.
Tiêu Hào khâu vết thương một cách khéo léo, từng lớp một, rất cẩn thận. "Chuyện này... xong rồi sao?” Âu Dương Chanh Kỳ vô cùng khiếp sợ, quá nhanh, trong mười phút, đã phẫu thuật xong rồi!
Đây có phải là muốn hại chết ông nội không?
Tuy nhiên, nhìn thấy ông vẫn có dấu hiệu sống bình thường, hô hấp đều đặn, Âu Dương Chanh Kỳ đè nén nghi ngờ trong lòng xuống. Tiêu Hào thuận miệng nói: "Lần này đã hơi chậm rồi."
Xử lý xong bên này, Tiêu Hào lại mở lồng ngực bên kia, dùng phương pháp tương tự, cắt bỏ tổn thương, để cho phổi trở lại bình thường.
Sau đó khâu lại vết thương.
Nếu Tiêu Hào muốn, ngay cả vết thương cũng có thể nhanh chóng lành lại mà không để lại dấu vết.
Giống như Tiêu Hào bị vài tên sát nhân bao vây trước đó, mọi người đều nghĩ anh đã chết, nhưng trong vài phút, anh đã hồi phục như ban đầu, giống như chưa từng bị thương.
Nhưng làm như vậy quá kinh khủng, phải khiêm tốn.
Phẫu thuật kết thúc.
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất