Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Chương 261: Đạo lí của kẻ mạnh
Trương Vân Nam lên vị trí đó bằng thủ đoạn không quang minh chính đại. Người như thế giữ chức vụ trong thành phố mới chẳng khác gì u nhọt của thành phố.
Trương Vân Nam là quân cờ do Uông Giang Cần sắp đặt, hiện giờ Uông Giang Cần đã từ bỏ con tốt này thì Tiêu Hào cũng không tính toán làm khó gì ông ta nữa.
Chỉ cần ông ta từ bỏ vị trí này, về sau làm một người quang minh chính đại thì tất cả coi như kết thúc.
Nếu ông ta vẫn không từ bỏ ý định thì Tiêu Hào tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ông ta. Trương Vân Nam nghe thấy Tiêu Hào cho ông ta một con đường sống thì thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi ông ta cứng miệng nhưng trong lòng đã sợ muốn chết.
Đến ngay cả người giàu nhất ba thành phố mà Tiêu Hào còn chẳng sợ, có thể tùy ý lấy ra bảy trăm tỷ đô. Người như này đối phó với một tên vô danh tiểu tốt như Trương Vân Nam thì chỉ cần trong phút chốc là có thể bóp chết ông ta.
Trương Vân Nam cũng là một kẻ thông minh, ông ta nghe ra được Tiêu Hào không muốn làm khó ông ta nên đã cho ông ta một con đường sống.
Nếu không, Tiêu Hào mà thật sự muốn lấy bốn lăm tỷ đô thì kết cục của Trương Vân Nam chỉ có thể tan cửa nát nhà.
Trương Vân Nam hít sâu một hơi rồi nói: “Tôi không đủ tư cách và năng lực để đảm nhận vị trí trưởng phòng Ki thuật và Xây dựng của thành phố mới. Vị trí này nên để người có đủ năng lực gánh vác. Trương Vân Nam lấy ra giấy tờ bổ nhiệm trước đây đưa cho Tiêu Hào sau đó lặn mất tăm.
Tiêu Hào hài lòng cầm lấy giấy tờ rồi đưa cho nhân viên công tác gần đó, nói rõ tình hình. Băng Sương nhất định sẽ xử lí tốt chuyện này. Người bên phía Liễu Kiến Quốc cũng dần tản đi. Có rất nhiều người muốn mời Liễu Kiến Quốc dùng bữa tối nhưng đều bị Liễu Kiến Quốc từ chối hết thảy.
Sau đó Liễu Kiến Quốc đi tới chỗ Âu Dương Chanh Kỳ, Châu Thiên Bắc, Lương Thiếu Thu, Đường Minh Tam, cảm ơn sự ủng hộ của họ. “Hội trưởng Liễu, khách khí rồi!” “Vị trí này nên là của ông!” “Mọi người đều là người quen, chủ Liễu đừng khách khí quá!”
Liễu Kiến Quốc nói: “Cảm ơn sự giúp đỡ và ủng hộ của mọi người, tôi mời mọi người bữa cơm chiều vậy Bữa cơm này Liễu Kiến Quốc nhất định phải mời. Tiêu Hào đã sắp xếp ổn thỏa nhà hàng năm sao, món ăn cũng đã được chọn kĩ càng.
Liễu Kiến Quốc rất kính nể những người đã giúp đỡ mình. Ông ta nghĩ đến trước đây nhà họ Liễu cũng không dám đắc tội với nhà họ Lương.
Bây giờ nhà họ Lương nhà họ Châu thậm chí là nhà Âu Dương cũng đều ủng hộ Tiêu Hào.
Mọi thứ diễn ra cứ như một giấc mơ. Sống đến từng này tuổi, có lẽ đây là dịp nở mày nở mặt nhất của Liễu Kiến Quốc. Bầu không khí sau bữa cơm vô cùng náo nhiệt, mọi người đều thành tâm vui vẻ với nhau, duy chỉ có Châu Thiên Bắc cảm thấy khó chịu trong lòng. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Châu Thiên Bắc ủng hộ Tiêu Hào hoàn toàn vì đây là nhiệm vụ của bản thân, anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng Tiêu Hào sẽ chiến thắng.
Cuối cùng thì Tiêu Hào cũng thắng rồi, Liễu Kiến Quốc mời cơm, anh ta không thể từ chối.
Châu Thiên Bắc chỉ đành miễn cưỡng gượng cười, cùng mọi người ăn cơm uống rượu.
Tiêu Hào đương nhiên nhìn ra Châu Thiên Bắc đang giả bộ, anh thầm nghĩ, để xem nhà họ Châu có thể giả bộ đến lúc nào.
Có rượu vào, Đường Minh Tam trở nên ít nói hẳn. Hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy khiến cho Đường Minh Tam có cái nhìn hoàn toàn mới về Tiêu Hào.
Lần trước Tiêu Hào và Hỏa Hoằng cùng nhau đánh bại Từ Tân Bình, Đường Minh Tam không ngờ tới quan hệ giữa Tiêu Hào và Hỏa Hoằng lại tốt như vậy. Anh ta càng không ngờ toàn bộ người nhà Âu Dương đều ủng hộ Tiêu Hào. Trong lòng anh ta bỗng nhiên sợ hãi...
Dùng bữa xong Âu Dương Chanh Kỳ nói: “Anh Tiêu, ông nội nói muốn gặp anh, là mời anh qua nhà một chuyến “Tôi biết rồi.”
Lần này, nhà họ Uông và nhà họ Yên đột nhiên đối phó với Tiêu Hào.
Tiêu Hào phải đi gặp Âu Dương Thịnh một chuyến.
Lương Thiếu Thu cho người đưa Liễu Kiến Quốc và Liễu Nguyệt Hân về nhà. Đường Minh Tam được tài xế đưa đi khỏi, sau đó Tiêu Hào lên xe Âu Dương Chanh Kỳ cùng về nhà họ Âu Dương. "Cậu Uông! Cậu Uống...
Uống Giang Cần vừa trở lại lối vào khu nhà họ Uông, liền có một người chạy tới, chặn đầu xe của Uông Giang Cân.
Là Liễu Vĩnh.
Uống Giang Cần mở cửa kính xe: "Liễu Vĩnh, tôi bảo thư ký gọi điện cho anh, chuyện đã xong hết rồi, anh còn tìm tôi làm gì?" “Cậu Uông!” Liễu Vĩnh bày ra vẻ mặt khẩn cầu, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Uông Giang Cần: “Anh không thể bỏ lại tôi, anh đã hứa với tôi, để cho tôi ở bên cạnh anh, tôi sẽ làm tốt mọi việc!”
Uông Giang Cần liếc Liễu Vĩnh một cái: "Tôi hứa với anh, nhưng điều kiện tiên quyết là chúng ta thắng!" "Thật không may, chúng ta đã thua!" "Và cảm xúc của anh không kiểm soát được nữa, hôm nay anh làm tôi xấu hổ, vậy mà anh còn đến tìm tôi?" "Người đâu, ném tên khốn này ra ngoài đi!"
Cửa kính xe của Uông Giang Cần nâng lên, anh ta không muốn gặp lại Liễu Vĩnh.
Hai người từ phòng bảo vệ ở cửa lao thẳng về phía Liễu Vĩnh. "Cậu Uông, cậu Uông..."
Giọng của Liễu Vĩnh biến mất.
Lúc này, điện thoại của Uông Giang Cần vang lên.
Uống Giang Cần nghiêm mặt trả lời điện thoại. "Uống Giang Cần, tôi đã biết chuyện, lần này anh đã cố gắng hết sức rồi." Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Một giọng nói ảm đạm vang lên, chính là thiếu chủ nhà họ Tần.
Lần này mọi chuyện rối tung lên, Uông Giang Cần thật sự sợ cậu Tần tức giận mà trách móc, nghe được những lời này liền cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Uống Giang Cần nói: "Tần thiếu chủ, không ngờ Tiêu
Hào lại có thể bỏ ra bảy trăm tỷ đô. Không ngờ anh ta và
Hỏa Hoằng lại thân thiết như vậy!" "Trong tình huống hiện tại, không thể đối phó với Tiêu Hào về tiền bạc hay thế lực, về lực lượng... Thực lực của Tiêu Hào có thể đánh bại Từ Tân Bình, đối phó với anh ta lại càng khó hơn."
Những gì Uông Giang Cần nói đều là sự thật. Anh ta chưa từng coi thường Tiêu Hào, lần này anh ta vẫn là thua.
Tần thiếu chủ nói: "Anh đã chính thức khai chiến với Tiêu Hào, tôi tin tưởng anh có cách đối phó với Tiêu Hào." "Đừng nói với tôi không có cách nào!"
Uống Giang Cần đương nhiên có những cách khác, nhưng anh ta không thích dùng sức mạnh cốt lõi của nhà họ Uông, dù sao anh ta cũng là vì người khác mà làm. "Tần thiếu chủ, mọi người quen biết nhau lâu như vậy, đối với phong cách làm việc của tôi hẳn là rất rõ ràng." "Người quang minh không ngồi lê đôi mách, nhà họ Châu đã vì anh mà làm cho anh không ít chuyện, nhưng anh cũng không hỗ trợ gì cho nhà họ Châu." "Tôi không muốn cuối cùng giống như nhà họ Châu, cô độc và bất lực. Cuối cùng, bị buộc phải đầu hàng Tiêu
Hào!" "Họ Châu đã đến lúc tàn lụi."
Tần thiếu chủ trầm mặc một lát, nói: "Tôi nói trước cho anh biết, nhà họYến sẽ không làm việc cho tôi." "Tôi sẽ cung cấp cho anh sự giúp đỡ, nhưng chỉ với vũ lực" "Việc đàn áp tiền bạc chẳng có ý nghĩa gì. Tiêu Hào đã bỏ ra bảy trăm tỷ đô, số tiền này có thể càn quét thành phố Đế Nam. Hơn nữa, anh ta đã có được vị trí mà mình muốn." "Cách duy nhất còn lại là giết Tiêu Hào. Chỉ cần Tiêu Hào chết, tất cả lực lượng và mọi thứ Tiêu Hào xây dựng sẽ sụp đổ."
Uống Giang Cần hít sâu một hơi: "Anh giúp tôi bao nhiêu vũ lực?" "Đương nhiên là cường giả Tiên Thiên siêu việt rồi, đương nhiên là võ giả tuyệt phàm."
Võ giả nội kình Tiên Thiên, Huyền Thông là võ giả tuyệt phàm, thần hải là võ giả thần cảnh.
Đột phá Tiên Thiên, đó là Huyền Thông!
Cảnh giới Huyền Thông, sau khi hoàn thành tu luyện, mỗi chiêu thức đều có một ngàn lượng công lực, nhanh như ngựa, vượt qua giới hạn của thân thể con người, thân thể ngưng tụ ra chân nguyên, có thể rút ra bùa chú và thi triển một số phép thuật nhỏ.
Võ giả của cảnh giới Huyền Thông, muốn giết người ở cảnh giới Tiên Thiên rất dễ dàng.
Giống như cường giả Tiên Thiên giết người bình thường.
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net