Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Chương 262: Âm mưu mới
Trong lòng Uông Giang Cần cực kì kích động, anh ta đã lớn thế này mà chưa từng gặp cường giả Huyền Thông Anh ta chỉ biết loại cường giả này, nghìn người không có lấy một, đã tu luyện đến mức thần thông.
Tu võ giả đều biết, cường giả Tiên Thiên phải tu luyện đến đỉnh phong sau đó mới có thể đột phá Huyền Thông. Nhưng tình huống thật sự, trong một trăm cường giả
Tiên Thiên mới có một người có thể đặt tới Tiên Thiên Đỉnh Phong. Một trăm Tiên Thiên Đỉnh Phong, mới có một người có thể đột phá Huyền Thông
Uống Giang Cần nghe thấy thiếu chủ Tần muốn phái cường giả Huyền Thông ra trận, vậy thì chuyện này rất dễ giải quyết. "Thiếu chủ Tần, chỉ cần cường giả Huyền Thông ra tay, chắc chắn có thể giết chết Tiêu Hào." "Chỉ là tôi vô cùng khó hiểu, nếu thiếu chủ Tần muốn cho cường giả Huyền Thông giết Tiêu Hào, tại sao còn muốn tôi ra mặt?" "Trực tiếp ám sát rồi xóa sạch tất cả dấu vết không phải càng tốt hơn sao?"
Thiếu chủ Tần không vui nói: "Anh hồ đồ rồi à?" "Bối cảnh của Tiêu Hào lớn mạnh như vậy, phó chỉ huy trưởng khu thứ chín Lôi Thiên bắt Tiêu Hào, Lôi Thiên đã xảy ra chuyện rồi." "Còn có Hỏa Hoằng là người của Ám Dạ đã công khai bày tỏ sẽ ủng hộ Tiêu Hào." "Nói không chừng toàn bộ lãnh đạo cấp cao của thành phố mới cũng đều đang ủng hộ Tiêu Hào." "Chúng ta có thể ám sát Tiêu Hào, nhưng nhất định không thể ám sát trong thành phố Đế Nam được. Nếu không lúc xảy ra chuyện gì, tôi và anh đều sẽ gặp phiền phức" "Chắc chắn Tiêu Hào đã sớm biết chuyện nhà họ Tân chúng tôi có liên quan đến việc tiêu diệt nhà họ Tiêu, chỉ anh ta chưa có bất kì chứng cứ nào cả." "Anh phải nhớ cho kỹ, tất cả mọi chuyện chúng ta bắt buộc phải làm một cách kín kẽ không một chút dấu vết, không được để lại bất kì sơ hở nào."
Uông Giang Cần đột nhiên nhớ lại lúc trước, người nhà họ Châu, nhà họ Lương đều bố trí người ám sát Tiêu Hào, bắt cóc người bên cạnh Tiêu Hào nhưng cuối cùng đều thất bại.
Tiêu Hào tìm tận gốc gác, tìm được người đứng đẳng sau sai khiến, giết Châu Vương Bình, thậm chí còn giết bố con Lương Thế Khoan, cả Thiên Văn Môn đều bị giết sạch.
Nếu dùng cường giả Huyền Thông trực tiếp ám sát Tiêu Hào, cho dù Tiêu Hào chết rồi, e là mũi nhọn vẫn chỉ thẳng vào nhà họ Uông và nhà họ Tần.
Thế lực lớn mạnh sau lưng Tiêu Hào nhất định sẽ điều tra.
Càng khiến cho người ta lo lắng hơn chính là lỡ như ám sát thất bại, thì phiền phức lại càng thêm lớn
Uống Giang Cần đã hiểu ra: "Thiếu chủ Tần, ý của anh là dùng phương thức chính đáng, quang minh chính đại giết Tiêu Hào?"
Thiếu chủ Tần nói: "Đúng vậy." "Giết chết Tiêu Hào một cách quang minh chính đại, hoặc là, để Tiêu Hào chết một cách bất ngờ." "Anh đi bày bố một cái bẫy, lợi dụng cường giả Huyền Thông mà tôi cho anh, giết chết Tiêu Hào" "Nhớ kỹ, nhất định phải làm cho sạch sẽ!" Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Khóe miệng Uông Giang Cần cong lên thành một đường: "Thiếu chủ Tần anh yên tâm đi. Loại chuyện sắp đặt tính kế này là điểm mạnh của tôi. Tôi nhất định sẽ làm chuyện này thật tốt."
Thành phố Danh Tây, khách sạn bốn sao.
Trong phòng 513.
Liễu Vĩnh đang quỳ trước mặt ông cụ, trên mặt đầy vẻ tự trách. “Cháu xin lỗi, ông nội... Cháu nên nghe lời ông nói, nên rời đi." "Cháu không nên dựa vào nhà họ Uông, không nên trở thành quân cờ của nhà họ Uông." "Sự lớn mạnh chân chính là sự lớn mạnh của chính bản thân chứ không phải là dựa vào sự lớn mạnh của một gia tộc... "Trong mắt một gia tộc lớn mạnh, những người chúng ta chỉ là quân cờ để cho bọn họ lợi dụng mà thôi." "Chỉ cần chúng ta không còn giá trị lợi dụng nữa thì sẽ bị vứt bỏ."
Sau khi ông cụ biết chuyện trong đại hội chủ tịch đã thật sự hoàn toàn tuyệt vọng. Ông ta biết Tiêu Hào mạnh mẽ, nhưng thật không ngờ sự hùng mạnh của Tiêu Hào đã đạt tới mức khiến cho ông ta phải ngước nhìn.
Có điều ông cụ nghe thấy lời Liễu Vĩnh nói, vẻ mặt hằm hằm đã xuất hiện một chút vẻ vui mừng: "Liễu Vĩnh, lần này cháu có thể nhìn nhận rõ ràng được những điều này đã chứng tỏ cháu thực sự trưởng thành rồi." "Mất bò mới lo làm chuồng, thời gian vẫn chưa muộn, cháu vẫn còn có cơ hội."
Liễu Vĩnh đã bị đả kích nặng, ông ta nhìn ra được điều này, là vì nhìn ra được sự hùng mạnh của Tiêu Hào, anh ta đã không còn can đảm để đấu với Tiêu Hào nữa.
Tiêu Hào có thể thắng được nhà họ Uông và nhà họ Yến, anh ta lấy gì để chống lại?
Anh ta đã đấu tranh mười kiếp và không thể đánh bại
Tiêu Hào. “Đi ra nước ngoài.” Ông lão hít sâu một hơi: “Bố cháu ở nước ngoài mấy năm nay rồi. Tuy rằng quỹ ngoại đã dùng hết, nhưng bố cháu vẫn có một số liên hệ ở nước ngoài. "Hãy lấy số tiền cháu có bây giờ, tìm những người này, và phát triển ở nước ngoài." "Tương lai nếu có đủ thực lực đối phó với Tiêu Hào, cháu trở lại một lần nữa." "Nếu không còn đủ sức thì hãy sống tốt ở nước ngoài, quên hết mọi chuyện đã xảy ra ở đây, quên hết hận thù với Tiêu Hào."
Trong những năm qua, Liễu Kiến Hưng quả thực đã ở nước ngoài, vì vậy tự nhiên ông ta có một số mối liên hệ.
Tình hình hiện tại, đây là cách duy nhất của Liễu Vĩnh. Liễu Vĩnh nắm lấy cánh tay của ông lão: "Ông nội, chúng ta cùng nhau đi."
Ông lão lắc đầu: "Gốc họ Liễu là ở Danh Nam. Ông có chết thì cũng sẽ chết ở Danh Nam" "Hơn nữa, nếu ông đi rồi thì ai sẽ dọn dẹp đống hỗn độn do công ty nhà họ Liễu sụp đổ để lại?" "Ông nội đã chống lại tất cả mọi thứ, chỉ để cháu được yên, để sau này cháu có thể sống một cuộc sống tốt đẹp. "Ông nội." Mắt Liễu Vĩnh rưng rưng. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Đầu óc anh ta chỉ toàn hình dáng Tiêu Hào, cả người gần như phát điên.
Một buổi chiều, Liễu Vĩnh đang nói chuyện với ông nội, anh ta biết rằng sau chuyến đi này, không biết bao lâu nữa anh ta mới có thể trở lại gặp ông nội, có lẽ, anh ta sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại ông nội.
Khoảng ba giờ chiều, Liễu Vĩnh trả lời một cuộc gọi. Cuộc gọi của Châu Thiên Bắc: "Ông nội, Châu Thiên Bắc yêu cầu cháu đến nhà họ Châu"
Liễu Vĩnh hết sức khó hiểu, trước đây anh ta cùng ông nội bị nhà họ Châu đuổi ra ngoài, bây giờ nhà họ Châu đã đầu hàng Tiêu Hào, Châu Thiên Bắc sao lại muốn liên hệ với anh ta?
Chẳng lẽ Tiêu Hào muốn nhà họ Châu xử lý mình sao? “Nhóc con. Ông lão sốt sắng nói: “Cháu không biết nhà họ Châu đang giả vờ đầu hàng sao?” "Nhà họ Châu khi đó cũng tham gia vào việc tiêu diệt nhà họ Tiêu. Tiêu Hào đã lấy của nhà họ Châu bốn lăm tỷ đô và 30% cổ phần. Điều đó có nghĩa là nhà họ Châu không còn nơi nào để đi, và nhà họ Châu chỉ còn cách đầu hàng Tiêu Hào." "Tiêu Hào sẽ không bỏ qua cho nhà họ Châu, nhà họ Châu cũng sẽ không thực sự đầu hàng Tiêu Hào." "Châu Thiên Bắc đang tìm cháu, hẳn là có liên quan đến chuyện hôm nay"
Liễu Vĩnh lái xe đến nhà họ Châu.
Trang viên nhà họ Châu, ở đại sảnh, Châu Kính Huyền và Châu Thiên Bắc đang bồn chồn chờ Liễu Vĩnh. Người hầu dẫn Liễu Vĩnh vào đại sảnh, anh ta thấy sắc mặt của cha con nhà họ Châu rất khó nhìn. “Liễu Vĩnh, cậu tới rồi.” Châu Kính Huyền đích thân chào hỏi Liễu Vĩnh: “Nhanh, mời ngồi.” Liễu Vĩnh có vẻ bối rối, sau khi ngồi xuống, Châu Thiên
Bắc rót rượu đỏ cho Liễu Vĩnh.
Châu Kính Huyền cùng con trai đối xử với Liễu Vĩnh quá nhiệt tình, Liễu Vĩnh có chút lo sợ nói: "Tổng giám đốc Châu, cậu Châu, hai người tìm tôi có chuyện gì?"
Châu Kính Huyền đi thẳng vào vấn đề, nói: "Tổng giám đốc Liễu, chúng ta đều là kẻ thù của Tiêu Hào, và chúng ta vẫn luôn như vậy "Thành thật mà nói, chúng tôi đã bị Tiêu Hào ép buộc không còn nơi nào để đi." "Vốn dĩ chúng tôi giả vờ khuất phục Tiêu Hào để bám trụ Tiêu Hào, để cho Tiêu Hào hiện tại không có cơ hội đối phó với chúng tôi." "Sau đó, chúng tôi sẽ tìm một cơ hội khác để đối phó với Tiêu Hào một cách bí mật" "Nhưng, tại hội nghị hôm nay, thực lực của Tiêu Hào quá mạnh." "Nhà họ Châu của chúng tôi dù có cố gắng hết sức cũng không thể là đối thủ của Tiêu Hào" "Nguồn lực tài chính, bối cảnh, thực lực cá nhân của Tiêu Hào, chúng tôi không thể cạnh tranh được." "Nhà họ Châu của chúng tôi bây giờ chỉ có thể ngôi chờ chết, nhưng tôi không cam tâm “Vì vậy, tôi cầu xin tổng giám đốc Liều một điều."
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất