Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Lúc này, trên trán Lương Thiếu Thu trên trần bắt đầu đổ mồ hội, nóng lòng muốn tìm một cái lỗ để chui xuống!
Rõ ràng là giả, kim cương là thứ cứng nhất trên thế giới, bỗng chốc hóa thành mảnh vụn, chẳng phải là giả trăm phần trăm hay sao!
Chuỗi vòng cổ vẫn còn đó, nhưng viên đá quý đã bị vỡ.
Ác độc lầm, những người Ai Cập xấu xa cũng như đám người nước Lạc Mễ kia, dám lừa dối bổn thiếu gia, bán cho anh ta một viên pha lê giải
Tiêu Hào lấy khăn giấy lau tay, tỏ vẻ chán ghét: "Anh Lương, dù sao thì tặng đồ giả cho người khác cũng quá coi thường người ta rồi đúng không?"
Viên đá quý tất nhiên là thật, Tiêu Hào đã bí mật hút năng lượng của viên đá quý đi, nghiền nát nó biến thành vật vô giá trị, ngay cả khi họ lấy mảnh vụn để nhận dạng thì chúng cũng là hàng giả!
Dám ở trước mặt ông đây gạ gầm vợ ông, xem tôi xử lý anh như thế nào! Lương Thiếu Thu đỏ mặt, cười rất miễn cưỡng: “Sợi dây chuyền đó là tôi đấu giá mua được. Có thể là giữa chừng bị người ta giở trò, chuyện này, thật sự xin lỗi."
Lúc này, Lương Thiếu Thu chỉ có thể hạ mình xin lỗi. “Đúng vậy” Phương Thanh Nhã lập tức hùa theo: "Chị Nguyệt Hân, dù sao thì anh Lương cũng có tâm ý, anh ấy không cố ý làm như vậy "Anh ấy yêu chị từ cái nhìn đầu tiên, chị có biết ở thành Nam Tương có biết bao nhiều danh môn khuê nữ muốn gả cho nhà họ Lương không?" "Chị, sao chị lại từ chối một người đàn ông xuất sắc và hoàn hảo như anh Lương chứ?"
Phương Thanh Nhã cử luôn muốn ghép đôi Lương Thiếu
Thu và Liễu Nguyệt Hán.
Liễu Nguyệt Hân có chút tức giận: “Thanh Nhã, chị đã nói, chị có chồng rồi." "Anh Lương, tôi xin lỗi, tôi đã làm thất vọng lòng tốt của anh" "Chuyện tình cảm, không thể ép buộc được, tôi đã có chồng, sẽ không để ý tới người khác nữa. ôm nay tôi đến gặp anh Lương chỉ để bàn chuyện hợp tác
Khuôn mặt Lương Thiếu Thu lộ ra vẻ lạnh lùng, hôm nay đã hai lần bị mất mặt, phần hận đan xen, không còn chút kiến nhẫn nào. “Đã muốn nói chuyện hợp tác, thể thì chúng ta bàn chuyện hợp tác đi." Lương Thiếu Thu mở hợp đồng dự án nói: “Dự án này, nếu muốn anh ký kết, nhất định phải gả cho anh "Nói dễ nghe hơn, là cuộc liên hôn giữa hai nhà chúng ta, nói khó nghe, thì chính là nhà họ Liễu các người nịnh bợ nhà họ Lương chúng tôi." "Với tư cách là chủ tịch thương hội mới, nhà họ các người phải ủng hộ nhà họ Lương chúng tôi." "Nếu em không làm người phụ nữ của tôi, mọi thứ mà nhà họ Liễu cô cần đều sẽ biến mất." "Liễu Nguyệt Hân, cô phải suy nghĩ kỹ trước khi trả lời câu hỏi của tôi."
Một lời đe dọa trắng trợn. Cập nhật chương mới nhất tại Tr uyện88.net
Liễu Nguyệt Hân sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng. "Tôi xin lỗi, anh Lương, tôi không thể hứa với anh" "Tôi là một phụ nữ đã có gia đình. "Có gia đình?” Lương Thiếu Thu nhìn Tiêu Hào một cái, lửa giận càng ngày càng mãnh liệt: "Chồng cô chỉ là một can phạm, một tên rác rưởi, cô có tư cách gì để so sánh với tôi? "Liễu Nguyệt Hãn, tôi muốn sống cùng cô, ai có thể cản được?" "Nhà họ Liễu của cô muốn nịnh nọt nhà họ Lương của chúng tôi. Muốn hợp tác với chúng tôi thì nhất định cô phải gả cho tôi!" "Cô tưởng rằng mình có quyền lựa chọn sao?" "Cô có tin đêm nay tôi sẽ bế cô lên giường của tôi không!" Lương Thiếu Thu hoàn toàn bạo phát, anh là thân phận gì, có bao nhiêu nữ doanh nhân xinh đẹp vây quanh, có bao nhiều phụ nữ quỳ gối cầu xin được ở bên anh ta, nếu không phải vì mối quan hệ nào đó phía quân đội với nhà họ Liễu, thì sao anh ta phải cưới Liễu Nguyệt Hân chứ!
Anh ta không thể chịu đựng được sự từ chối của Liễu Nguyệt Hân hết lần này đến lần khác. “Anh nói cái gì?” Liễu Nguyệt Hãn tức giận. “Cô không nghe rõ sao?" Lương Thiếu Thu không tự chủ được ảnh mất hư hỏng quét qua bộ ngực đầy đặn của Liễu Nguyệt Hân: "Tôi nói, đêm nay sẽ bế cô lên giường tôi! “Anh!” Liễu Nguyệt Hân tức giận tát một cái. Cái tát này là tát vào mặt Lương Thiếu Thu.
Giờ phút này, cô mới hiểu được, Lương Thiếu Thu lịch lãm, văn nhã kia, chỉ là giả bộ
Một người đàn ông lịch lãm thực sự sẽ không bao giờ nói những lời thô tục như vậy!
Lương Thiếu Thu có hơi sửng sốt, sau đó tức giận nói: "Đồ khốn, thật sự rượu mời không uống muốn uống rượu phạt "Ông đây không chê bai cô là người đã có chồng, vậy mà còn ở đây đánh tôi!"
Lương Thiếu Thu tát lại.
Liễu Nguyệt Hân sợ hãi co lại, nếu cải tát này mà đánh xuống, e là Liễu Nguyệt Hân sẽ bị hủy dung mất "Dám động vào vợ của tôi."
Vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Tiêu Hào xuất hiện trước mặt Liêu Nguyệt Hàn, một chân đánh tới.
Một tiếng hét lên thảm thiết.
Lương Thiếu Thu bay ra ngoài, đập ra xa năm mét, hất đổ một cái bàn nặng nề rơi xuống đất.
Lương Thiếu Thu lăn trên đất ôm bụng kêu đau.
Bát đĩa và đũa trên bàn rơi trúng Lương Thiếu Thu, cảnh tượng thật là thảm hại
Một lúc sau, Lương Thiếu Thu từ dưới đất đứng dậy, trừng mất nhìn Tiêu Hào: “Tên can phạm này, mày dám đánh tao!" “Anh gạ gầm vợ tôi, nếu tôi không đánh anh thì tôi đánh ai?” Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Nếu là biết điều thì cút khỏi đây! "Ha ha... Lương Thiếu Thu cười giận: "Mày biết tao là ai không? Tao là cậu chủ nhà họ Lương, cho dù là lão gia của nhà họ Liễu đến, cũng không dám nói chuyện với tao như vậy!" "Mày là cái quỷ gì, dám ở trước mặt tạo kiêu ngạo như vậy!" "Tiêu Hào, nếu biết điều thì quỳ xuống xin lỗi, tự phê hai tay!" Cập nhật chương mới nhất tại Truy ện88.net
Liễu Nguyệt Hân cũng rất hoảng sợ, Lương Thiếu Thu là người nhà họ Lương, nếu mọi chuyện trở nên tồi tệ, bọn họ không thể gánh vác nỗi.
Liễu Nguyệt Hân nằm lấy cánh tay của Tiêu Hào, khuyên giải: “Tiêu Hào, Lương Thiếu Thu rất lợi hại, hay là chúng ta đi thôi, đừng làm cho mọi thứ tồi tệ hơn. "Ngoài ra, Lương Thiếu Thu cũng rất giỏi. Anh ta đừng đạt quán quân cuộc thi tán thủ của thành phố."
Quán quân? Tiêu Hào nói: "Quán quân thì sao?" "Trêu ghẹo vợ tôi, tôi sẽ dạy cho anh ta một bài học!"
Tiêu Hào bước tới.
Lương Thiếu Thu nói: "Tiêu Hào, vừa rồi củ đả kia rất lợi hại, có chút lực, bây giờ cho mày xem lợi hại của tạo thế nào!"
Tiêu Hào cười nhạt: “Thật không biết sống chết!"
Lương Thiếu Thu nghĩ rằng vừa rồi Tiêu Hào đánh lén nên mới đá anh ta ngã được.
Anh ta hoàn toàn không xem Tiêu Hào ra gì.
Tuy nhiên, anh ta vừa lao đến Tiêu Hào thì cảm thấy có điều gì đó không ổn
Một áp lực mạnh mẽ đập thắng vào đầu, Tiêu Hào đứng ở nơi đó không nhúc nhích, nhưng lại tạo cho người ta một sức ép rất lớn.
Âm!
Trong giây tiếp theo, Lương Thiếu Thu lại bay ra ngoài! Thân thể của Lương Thiếu Thu bay ra ngoài như một quả pháo đạn, đánh sập hai cái bàn rồi ngã xuống đất.
Đột nhiên, ruột gan của Lương Thiếu Thu như đảo lộn vị trí, đau đến không thở nổi
Lương Thiếu Thu vừa rồi còn có thể hét lên đau đớn, lần này dường như bị ai đè lại, không còn hơi sức, sắc mặt đỏ bừng, gân xanh nổi lên, hét không thành tiếng!
Liễu Nguyệt Hân choáng váng.
Cô đã từng nhìn thấy sức mạnh của Lương Thiếu Thu. Anh ta đã đánh bại hơn chục võ sư được đào tạo bài bản, một mình giành chiến thắng dễ dàng! Bây giờ, trước mặt Tiêu Hào, lại không thi triển được một chiêu thức nào!
Đã sáu năm không gặp, Tiêu Hào mạnh cỡ nào chứ?
Trong mắt Liễu Nguyệt Hân hiện lên từng đợt gợn sóng. Mọi phụ nữ đều muốn người đàn ông của mình trở nên thật manh mě!
Lương Thiếu Thu lại từ trên mặt đất đứng dậy: “Tiêu Hào mày, mày là ai!"
Tiêu Hào đi về phía trước, Lương Thiếu Thu run lên sợ hãi, anh ta quanh năm luyện võ đã từng nhìn thấy không ít nhân vật cường đại, còn Tiêu Hào ở trước mặt hoàn toàn có thể vật ngã anh ta dễ dàng!
Anh ta thậm chí không thể chạm vào một góc quần áo của
Tiêu Hào, hai người không cùng một trình độ. "Tôi là người mà anh không thể nào động đến được!" “Lập tức, quỳ xuống xin lỗi vợ tôi"
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net