Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Ông ta tới để tố cáo người họ Âu Dương, vậy mà lại trở thành ẩu đả với người của Long Tổ?
Đây đúng là đổi trắng thay đen! “Tôi không phục! Tôi muốn tố cáo ông!" Rốt cục Đỗ Quốc Bảo cũng không nhịn nổi nữa, nghiến răng: "Người của Long Tổ luôn công bằng công chính, quy tắc của Long Tổ bất luận là kẻ nào xúc phạm đều phải trả cái giá đất “Năm đó tôi chỉ là phạm phải một lỗi như lông gà vỏ tỏi, Long Tổ lập tức đánh gãy chân của tôi, còn trục xuất tôi. "Hôm nay Âu Dương Kiến Đình phạm phải đại tội các người lại không trị tội, ngược lại còn khen thưởng. “Đạo lý ở đâu? Quy tắc ở đâu?” “Thiên lý ở đâu!”
Đỗ Quốc Bảo không phục liên tục chất vấn đội trưởng
Sắc mặt của đội trưởng Lư trầm xuống, vừa rồi bảo Đỗ
Lu.
Quốc Bảo rời đi đã là cho ông ta mặt mũi, bây giờ ông ta đã không cảm kích ngược lại còn muốn tiếp tục làm loạn.
Đội trưởng Lư lạnh lùng nói: "Ông không còn là người của Long Tổ, không có quyền nghi ngờ tôi, càng không có quyền tố cáo tôi. Chuyện này liên quan đến bí mật của Long Tổ, đương nhiên không tới lượt ông giải không cút đi, tôi chỉ đành mời ông tới Long Tổ uống trà
Đội trưởng Lư tức giận.
Trong lòng Đỗ Quốc Bảo vừa hối hận, vừa nộ lại vừa không cam lòng.
Lần này ông ta vì họ Đỗ mà xuất đầu, không nghĩ tới kết quả lại bị người khác đả thương, trộm gà không thành lại còn mất thêm nằm gạo.
Miệng lưỡi ban nãy hùng hổ tới vậy sao có thể nuốt xuống được. Chuyện này mà truyền tới Bình Châu thì thể diện của ông ta còn gì nữa? Thể diện của họ Đỗ còn gì nữa đây! “Đội trưởng Lư, Âu Dương Kiến Đình, mấy người chờ đó cho tôi! “Tôi kêu sư phụ của tôi đến, tới khi đó tôi xem các người làm thế nào đền lại công đạo cho tôi."
Tiêu Hào hơi cau mày, phía sau họ Đỗ còn có một người thế lực lớn mạnh vậy sao?
Đội trưởng Lư cũng cảm thấy kỳ quái: "Sư phụ của ông?
Sư tổ của ông tới đây cũng không làm gì được!”
Đội trưởng Lư tay phải vung lên, một trận gió lớn liền xuất hiện cuốn Đỗ Quốc Bảo đi.
Đỗ Quốc Bảo bị trận gió lớn đánh bay tới đại sảnh, nên mạnh xuống sân của ngoại viện.
Chú Cường và Đỗ Kỳ Phong bị doạ cũng vội vàng khỏi đại sảnh. rời
Đội trưởng Lư là cường giả Huyền Thông, dám chọc cho đội trưởng Lư nổi giận, kết quả thật sự không dám tưởng tượng.
Sau khi Đỗ Kỳ Phong bị ném ra sau đại sảnh, không biết bọn họ đứng lại bàn bạc chuyện gì mà không thấy rời đi. Người của họ Đỗ hôm nay mất hết mặt mũi, nhất định sẽ đi tìm lại mặt mũi. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Âu Dương Kiến Đình vô cùng lo lắng: "Đội trưởng Lư, người nhà họ Đỗ hôm nay đến đã có chuẩn bị từ trước, khiến người họ Âu Dương chúng tôi khó xử, mong đội trưởng Lư làm chủ
Đội trưởng Lư nói: "Mọi người an tâm, Long Tổ theo lẽ công bằng mà làm việc, bất luận phía sau họ Đỗ là kẻ nào, hôm nay đều không thể tổn thương đến nhà họ Âu Dương “Bảo vệ cho người phía dưới, đó chính là trách nhiệm của đội Có lời hứa của đội trưởng Lư nút thắt trong lòng Âu
Dương Kiến Đình cũng được tháo gỡ.
Tiêu Hào thật sự rất tò mò, người nhà họ Đỗ ngu ngốc tới vậy sao. Rõ ràng biết đội trưởng Lư là người của Long càng biết rõ cường giả Huyền Thông, vậy tại sao vẫn cứ liều mạng với đội trưởng Lư?
Âu Dương Thịnh lập tức tiếp đãi đội trưởng Lư, mọi người một bên ngồi ở trên bàn, một bên chờ người của họ Đỗ tới.
Hơn bốn mươi phút sau, một chiếc xe Audi đen xuất hiện ở ngoài sân.
Bước từ trong xe xuống là một người đàn ông trung niên vẻ mặt khó chịu.
Người đàn ông trung niên lưng hùm vai gấu, cả người trên dưới đều nồng nặc sát khí, thân người cao lớn, để trần hai cánh tay có tới mười mấy vết sẹo, bên hông có gắn hai thanh loan đạo. “Sư phụ" Đỗ Quốc Bảo nhìn người đàn ông trung niên kia, Đỗ Kỳ Phong dìu người đó qua.
Đỗ Quốc Bảo đi khập khiễng, đôi tay thì đã bị gãy, trên còn vương một vệt máu, bộ dạng thảm không nỡ nhìn.
Người đàn ông trung niên nhìn bộ dạng của Đỗ Quốc
Bảo, trên mặt hãm hãm sát khí: "Bị ai đánh?”
Đỗ Quốc Bảo vẻ mặt tràn đầy sự thù hận: Tiêu Hào, Tiên Thiên cấp "Bây giờ còn có Long Tổ nên khiến nhà họ Đỗ chúng ta khả khó khăn "Sư phụ, người nhất định phải làm chủ cho tôi!"
Người đàn ông trung niên lạnh lùng, nghiêm nghị: "Đừng lo lắng, tôi đặt tên cho nhà họ Đỗ các người, nếu đã là sự phụ của ông, đương nhiên phải trút giận cho ông" "Đừng quên, sau sự việc này, ông nhất định phải đưa cho tôi những gì ông đã hứa với tôi."
Đỗ Quốc Bảo hứa: "Sư phụ, đêm nay, người giúp tôi giết Tiêu Hào và để cho nhà Âu Dương phục tùng nhà họ Đỗ Đến lúc đó, chúng tôi sẽ cho ông những gì ông muốn."
Người đàn ông trung niên rất hài lòng gật đầu: "Đừng lo lắng, chỉ cần một chiêu là tôi có thể giết chết cường giả Tiên Thiên rồi." "Nhưng người của Long Tổ, tôi không muốn đắc tội" "Về phần đối phó nhà Âu Dương, chờ người Long Tổ rời đi, tôi sẽ giải quyết cho ông. "Hôm nay, tôi hứa sẽ giết Tiêu Hào, đánh bại người Long Tổ, để nhà họ Đỗ giảm lên nhà Âu Dương!" Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Sau khi hai bên thương lượng xong, người đàn ông trung niên ngẩng đầu bước vào đại sảnh, người nhà họ Đỗ cũng theo sát.
Người đàn ông trung niên hung hãn như vậy, vừa vào cửa đã đưa mắt quét qua đám người. “Tiêu Hào là Giọng nói của người đàn ông trung niên rất lạnh: “Đứng lên nhận lấy cái chết cho tôi.” “Sư phụ, là cậu ta!” Đỗ Quốc Bảo chỉ hướng Tiêu Hào nói. Mọi người đều bày ra vẻ mặt kỳ quái, Đỗ Quốc Bảo là một ông thế mà lại gọi một người trung niên là sư phụ. Đồng tử của đội trưởng Lư hơi co lại, ông ta chặn trước mặt Tiêu Hào. Người trước mặt ông ta dường như đang ở cảnh giới của Huyền Thông
Đội trưởng Lư không ngờ rằng Đỗ Quốc Bảo vẫn có một sư phụ mạnh mẽ như vậy. Tiêu Hào nhìn thấy người này, cách ăn mặc như một lính đánh thuê, sát khí trên người ông ta rất nặng. Loại người này sống sót trong trận chiến quanh năm. Họ có hiệu quả chiến đấu cao và khả năng sống sót mạnh mẽ trong môi trường hoang dã. Hầu hết lính đánh thuê đều rất trung thành. Bắc Cảnh cũng đã từng chiêu mộ lính đánh thuê, chỉ cần cho họ tiền, không có gì họ không dám làm.
Đội trưởng Lư nhìn người đàn ông trung niên cẩn thận nói: "Tôi đến từ Long Tổ, không biết ông đây là ai?"
Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói: "Tôi là cường giả đứng đầu Bình Châu, biệt hiệu là Đồ Khiếu." Người của nhà Âu Dương chưa từng nghe nói qua người này, nếu ở Bình Châu, võ lâm hầu hết đều biết Đồ Khiếu.
Đồ Khiếu là lính đánh thuế tự do, sở dĩ ông ta đột phá được cường giả Huyền Thông là vì đã tham gia trận chiến biên giới phía Bắc ba năm trước.
Những người sống sót trở về trong cuộc chiến đó đều được tôn trọng, và Đồ Khiếu trở nên nổi tiếng vì điều đó. Đồ Khiếu quát lạnh: "Tiêu Hào, đứng ra nhận cái chết cho tao!"
Sát khí mạnh mẽ trên người Đồ Khiếu xuất ra, ông ta rút một thanh trường kiếm từ thắt lưng.
Không khí đột nhiên lạnh đi vài độ, mọi người có thể thấy được Đồ Khiếu sắp giết Tiêu Hào.
Tất cả mọi người trong nhà Âu Dương đều hoảng sợ, lúc này chỉ có đội trưởng Lư mới có thể ngăn cản Đồ Khiểu.
Vẻ mặt người nhà họ Đỗ lấy lại vẻ tự tin và vẻ kiêu ngạo. Tiêu Hảo bước tới, anh không cần đội trưởng Lư bảo vệ. “Là tôi đã thương đệ tử của ông, còn có chuyện gì sao?”
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!