Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Chương 285: Phong ấn tâm mạch
“Bố à, bố phải chú ý giữ gìn sức khỏe nhé!” Âu Dương Chanh Kỳ và Âu Dương Kiến Đình ôm nhau từ biệt, hai bố con quyến luyến.
Mọi người tiễn đội trưởng Lư và Âu Dương Kiến Đình đến bên ngoài, mắt nhìn hai người rời đi xa.
Tiêu Hào nói với mọi người: “Tôi cũng nên rời đi rồi.” “Nếu như người nhà họ Đỗ đến làm phiền mọi người thì cứ gọi điện thoại cho tôi là được.
Sở dĩ Tiêu Hào chủ động bảo vệ sự an toàn của nhà họ Âu Dương là bởi vì Âu Dương Kiến Đình.
Người của Long Tổ vì quốc gia mà cống hiến sức lực, rất nhiều lúc ngày lễ ngày tết đều không thể về được nhà, phải chấp hành nhiệm vụ, nhiệm vụ so với khu chín còn nguy hiểm hơn gấp nhiều lần.
Tiêu Hào là chủ tịch của thành phố Đế Nam, vậy thì đương nhiên anh có trách nhiệm phải bảo vệ gia quyền của các thành viên Long Tổ.
Dù cho có dứt bỏ tầng quan hệ này thì nhà họ Âu Dương cũng đã sớm trở thành bạn bè với Tiêu Hào, Tiêu Hào chắc chắn cũng sẽ bảo vệ họ.
Sau khi Tiêu Hào trở về nhà đã là hơn hai giờ đêm. Anh đơn giản tắm rửa sau đó Tiêu Hào vào phòng ngủ.
Lê sinh nhật của Au Dương Chanh Kỳ, sao anh đi chơi lâu vậy?” Liệu Nguyệt Hân chưa ngủ, cô thức đợi Tiêu Hào trở về.
Thậm chí cô đã gọi điện cho Lương Thiếu Thu, Đường Minh Tam và nhiều người khác, sinh nhật của Âu Dương Chanh Kỳ không mời những người kia, mà chỉ mời Tiêu Hào.
Phụ nữ đều rất mẫn cảm.
Tiêu Hào lật chăn ra không hề nhìn ra tình tiết biến hóa cảm xúc của Liễu Nguyệt Hân: “Tối nay xảy ra rất nhiều chuyện, xử lý xong anh đã quay trở về nhà ngay" “Sao em còn chưa ngủ ?”
Tiêu Hào vừa đặt lưng xuống giường Liễu Nguyệt Hân đã rúc đầu vào lòng anh, giọng nói có chút cổ quái. “Có phải không? Anh Tiêu Hào?”
Tiêu Hào lúc này mới phát hiện ra biểu cảm của Liễu Nguyệt Hân có vẻ hơi... có mùi ghen tuông.
Trước đây Âu Dương Chanh Kỳ gọi Tiêu Hào là “đại ca”, gần đây mới đổi xưng hô gọ là “anh”.
Liễu Nguyệt Hân làm sao mà biết được chuyện này? “Nguyệt Hân, anh và Chanh Kỳ không có cái gì hết em đừng hiểu nhầm. Tiêu Hào lập tức vội vàng giải thích.
Liễu Nguyệt Hân trừng mắt nhìn Tiêu Hào: “Em có nói giữa hai người có vấn đề gì hay sao?” “Anh như thế này là chưa đánh đã khai à?”
Có người nói những người có khả năng vũ lực cao, trong việc xử lý mối quan hệ nam nữ thì EQ đều bị giảm thấp rất nhiều.
Tiêu Hào lớn như thế này rồi chỉ có một người phụ nữ là Liễu Nguyệt Hân.
Từ đầu tới cuối chưa từng thay đổi.
Đối với thứ chuyện tình cảm nam nữ Tiêu Hào không hiểu rõ rất nhiều chuyện.
Sáu năm qua Tiêu Hào chưa từng có tình cảm gì với bất kỳ người phụ nữ nào cả.
Nếu không hai người nằm với nhau lâu như vậy còn chưa có chuyện gì xảy ra. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Đương nhiên, Tiêu Hào cũng có cách nghĩ của riêng mình, sau khi cho Liễu Nguyệt Hân một hôn lễ cực kỳ lớn rồi sau đó mới có quan hệ thực sự với cô.
Đối diện với nghi vấn của Liễu Nguyệt Hân, Tiêu Hào còn muốn giải thích chuyện của mình và Âu Dương Chanh Kỳ. “Em không muốn nghe, em tin anh, em tin trong lòng anh chỉ có một mình em.” Ngón tay của Liễu Nguyệt Hân chặn lại đôi môi của Tiêu Hào, muốn anh ngừng việc giải thích. “Chỉ là, em không thích có người khác gọi anh thân mật như thế.”
Đây là suy nghĩ thật lòng của Liễu Nguyệt Hân, bất kỳ người phụ nữ nào cũng không thích điều đó.
Tối hôm nay trong những người trẻ tuổi tham tiệc sinh nhật cũng có người Liễu Nguyệt Hân có quen biết, cho nên Liễu Nguyệt Hân mới biết được chuyện này.
Sau đó Tiêu Hào không có bất kỳ giấu giếm gì đều nói hết cho Liễu Nguyệt Hân. "Hóa ra nhà họ Âu Dương xảy ra chuyện mới nhờ anh giúp đỡ. Liễu Nguyệt Hân tự nhiên cho rằng là như thế: “Tiêu Hào, lần này anh đắc tội người ta còn là người ở Bình Châu, chỉ sợ đã chọc phải phiền phức còn lớn hơn.
Tiêu Hào mim cười, nói: "Không sao cả, chồng em lợi hại như thế này cơ mà, sao có thể sợ vài người của Bình Châu?” “Lại bắt đầu mạnh miệng.” Liễu Nguyệt Hân đột nhiên trở nên nghiêm túc nhìn Tiêu Hào: “Tiêu Hào, em muốn luyện võ “Ồ ?” Yêu cầu này Tiêu Hào cảm thấy hơi kỳ quái: "Sao đột nhiên em lại muốn luyện võ?”
Luyện võ vô cùng vất vả, bình thường có rất nhiều người đều phải trường kỳ tôi luyện. Muốn làm được một người tu võ thì phải chịu được sự tôi luyện còn hơn rất nhiều người bình thường.
Hơn nữa, Liễu Nguyệt Hân không có nền tảng cơ bản võ thuật, người bình thường luyện võ phải bắt đầu từ ba đến buổi tuổi, quanh năm suốt tháng tôi luyện mới có thành quả được.
Liễu Nguyệt Hân luyện võ vào tầm tuổi này còn phải luyện mở kinh mạch, rèn luyện xương cốt, quan trọng nhất là phải có thiên phú.
Tiêu Hào từ nhỏ cũng không luyện võ, sau này anh cũng dựa vào thiên phú và chịu đựng cái khổ hơn nhiều người thì mới có được thành tựu như bây giờ.
Tiêu Hào tuyệt đối không muốn Liễu Nguyệt Hân phải chịu nhiều khổ sở như thế.
Liễu Nguyệt Hân nói: “Buổi tối em đã nói chuyện với Lương Thiếu Thu, anh đã dạy anh ấy rất nhiều, anh ấy đích thực là đã mạnh lên rất nhiều, nên em cũng muốn luyện.
Trước đây, Lương Thiếu Thu từng theo đuổi Liễu Nguyệt Hân, bây giờ nhờ vào quan hệ với Tiêu Hào hai người đã trở thành bạn bè tốt.
Vốn dĩ Lương Thiếu Thu đã có cơ bản của luyện võ rồi, lại co them Tieu Hạo chuyen mon chỉ dạy phương pháp dành riêng cho anh ta nên đương nhiên sẽ mạnh lên rất nhanh.
Thực ra Liễu Nguyệt Hân muốn luyện võ, mục đích chính là để có thể giúp đỡ được Tiêu Hào. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Cô và Tiêu Hào ở cạnh nhau xảy ra rất nhiều chuyện, cô nhìn thấy được sự cường đại của Tiêu Hào, cũng nhìn thấy được thực lực của người luyện võ.
Còn Liễu Nguyệt Hân dường như chẳng giúp được gì cho Tiêu Hào, có rất nhiều chuyện đều chỉ do một mình Tiêu Hào phải gánh vác.
Đến cả chuyện trong công ty nhà họ Tiêu bây giờ cũng đã có tư sản hơn vài trăm tỷ đô, chịu trách nhiệm rất nhiều hạng mục kiến trúc ở ba thành phố, Liễu Nguyệt Hân thân là chủ tịch nhưng lại chẳng giúp được gì.
Công ty vận hành bình thường, mỗi một người ở mỗi vị trí đều là do Tiêu Hào thông qua thuộc hạ của mình để sắp xếp thỏa đáng.
Tiêu Hào cũng lo lắng vợ mình sẽ bị mệt.
Còn một điểm nữa là Liễu Nguyệt Hân muốn đuổi kịp bước của Tiêu Hào. Trước đây, cô cho rằng sau khi Tiêu Hào trả thù xong sẽ cùng cô sống cuộc đời yên tĩnh, bình đạm ở trong thành phố Đế Nam.
Nhưng bây ra nhìn lại có lẽ Tiêu Hào sẽ không bao giờ dừng lại.
Liễu Nguyệt Hân đã biết những kẻ thù của Tiêu Hào đều là những người mạnh trong kinh đô.
Tiêu Hào quá mạnh, Liễu Nguyệt Hân càng lo lắng sẽ có một ngày Tiêu Hào đi cách cô quá xa, cô không tài nào đuổi kịp, có sợ hai người se cang ngay cang xa lạ, trở thành người của hai thế giới khác nhau.
Lần trước trong buổi lễ lớn của chủ tịch thành phố, Âu Dương Chanh Kỳ xuất hiện đã khiến tất cả mọi người đều phải ngước nhìn, ánh mắt của Âu Dương Chanh Kỳ nhìn Tiêu Hào có tình nồng ý đậm.
Điều càng khiến Liễu Nguyệt Hân tức giận là Âu Dương Chanh Kỳ gọi Tiêu Hào là “anh”, gọi rất thân mật.
Cô cũng sợ Tiêu Hào bị người khác cướp đi mất, cháu gái của nhà giàu bậc nhất, mọi mặt đều cực kỳ ưu tú, trước đây trong thành Đế Nam xếp thứ năm về người đẹp, giờ lại thêm cả Long tộc.
Người đẹp mà vạn nghìn ánh sáng đều tụ lại trên người như thế khiến Liễu Nguyệt Hân cảm thấy áp lực cực kỳ lớn.
Vì thế Liễu Nguyệt Hân mới quyết định bản thân phải trở lên mạnh mẽ, phải khiến mình trở nên ưu tú hơn, theo kịp bước của Tiêu Hào, có như thế mới có thể xứng với Tiêu Hào.
Tiêu Hào lại không nghĩ nhiều như thế, nghĩ rằng Liễu Nguyệt Hân muốn có được năng lực mạnh mẽ kì dị của người luyện võ công.
Nhưng muốn Liễu Nguyệt Hân trở nên cực mạnh, có thể bảo vệ bản thân thì cũng không phải là lựa chọn tồi.
Càng quan trọng hơn là người luyện võ công có tuổi thọ dài hơn người bình thường, rất nhiều năng lực còn có thể bảo tồn nuôi dưỡng nhan sắc khiến phụ nữ trẻ mãi không già
Tiêu Hào muốn tìm một ít thiên tài địa bảo giúp Liễu Nguyệt Hân cải tạo cơ thể mà chịu ít đau đớn nhất có thể. Nhưng, không phải ai cũng thích hợp để luyện võ,
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net