Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Chương 286: Không phải là ruột thit
Lần trước Liễu Nguyệt Hàn bị cưỡng ép bắt cóc cũng chỉ bị vết thương bên ngoài. Lần này, Tiêu Hào muốn kiểm tra khả năng thiên bẩm của Liễu Nguyệt Hän.
Sau khi kiểm tra xong mới phát hiện ra tầm mạch của Liễu Nguyệt còn có một phong ấn rất kỳ dị Phong ân này đã ở trong cơ thể của Liêu Nguyệt
Hân hơn hai mươi năm nay rồi.
Hoặc có thể nói khi Liễu Nguyệt Hàn ở trong bụng mẹ đã có cái phong ân này rồi.
Phong ấn đã sinh trưởng cùng với tâm mạch quá lâu rồi, đã dung hợp triệt để không có cách nào có thể chia tách ra được.
Sau khi Tiêu Hào kiểm tra xong bị cực kỳ bất ngờ.
Bi doa so
Tâm cảnh của Tiêu Hào rất ít chuyện có thể khiến anh sợ hãi.
Nhưng chuyện này liên quan đến vợ anh, liên quan đến người mà anh quan tâm. Đây rốt cuộc là chuyện do ai làm?
Một người bị hạ phong ấn từ trong bụng mẹ, người hạ phong ấn này nhất định là một người cực kỳ lợi hại.
Người này có thể làm đến mức không làm thương tổn người mẹ và thai nhi nhưng vẫn có thể triển khai phong ấn, hơn nữa còn làm mà thân không biết quỷ không hay, cực kỳ bí mật.
Dù cho có là tổ sư cũng không kiểm tra ra được phong ân, nhưng không thoát được thủ đoạn của Tiêu Hào
Phong ăn này thực ra không he mạnh, chỉ là phong ấn tâm mạch khiến Liễu Nguyệt Hân không thể luyện võ, không vận chuyển được năng lượng.
Phong ẩn này cũng rất de phá vỡ, Tiêu Hào tùy ý dùng một chút lực đạo là có thể phá vỡ được rồi.
Nhưng vấn đề năm ở cho phong ẩn này đã cùng sinh trưởng với thân thể của Liêu Nguyệt Hãn rồi.
Chỉ cần liệu Hào hóa giải phong ấn sẽ làm thương tổn đến tâm mạch của Liêu Nguyệt Hân dân đến tâm mạch bị vỡ nát mà chết
Một cải phong ấn bé nhỏ thế mà lại làm khó được bậc đế vương.
Không giải được phong ấn này không có bất kỳ ảnh hưởng gì đến cuộc sống bình thường của Liễu Nguyệt Hân, thậm chí phong ẩn còn bảo vệ tâm mạch cho Liễu Nguyệt Hân.
Nhưng cả đời này Liễu Nguyệt Hân sẽ không thể
luyện võ.
“Nguyệt Hân... Tiêu Hào thả mạch môn của Liêu Nguyệt Hân ra, cười nói: "Chuyện em muốn luyện võ để sau này hãy nói đi, đợi có cơ hội anh sẽ minh dạy cho em."
“Việc học võ không phải một chút vài giờ đồng hồ là có thể học thành trước mặt chúng ta vẫn nên tập trung kinh doanh công ty”
Tiêu Hào dự định muốn giàu chuyện này với Liễu Nguyệt Hân, đợi anh tìm ra cách giải phong ấn thì sẽ nói cho Liễu Nguyệt Hân biết.
Anh sợ Liêu Nguyệt Hãn lo làng.
Liễu Nguyệt Hàn lườm Tiêu Hào một cái: "Có phải do tâm mạch của em không tốt, không có cách nào luyện võ được?"
Tiêu Hào ngân ra "Ai nói với em chuyện này vậy?
Trong ảnh mặt của Liễu Nguyệt Hãn đem theo sự ưu thương hơi nhạt: “Từ lúc nhỏ tâm mạch của em đã không tốt, thường xuyên phải đến bệnh viện, sau khi lớn lên có lần bị ốm, ốm rất nặng, anh Minh Tam đến bệnh viện thăm em nói rằng luyện võ có thể giúp cho cơ thể khỏe mạnh, giải quyết được nguồn gốc bệnh tất của em.
"Khoảng ba năm trước lúc đó anh không có ở đó, anh Minh Tam đã dạy em võ, muốn cường hóa cơ thể em, nhưng mỗi lần khi luyện võ tâm mạch của em lại rất đau đớn, cực kỳ đau đớn, như là có kim châm đâm vào tâm mạch của em vậy”
“Anh Minh Tam cũng không biết bởi vì nguyên do gì, đã tìm rất nhiều danh y là nhà luyện võ đến trị liệu cho em, đều bỏ tay không biện pháp Hóa ra ba năm trước Liêu Nguyệt Hãn đã thử
luyện võ rồi nhưng đã thất bại.
Lúc này Tiêu Hào mới biết Liêu Nguyệt Hãn không chỉ muốn luyện võ mà còn muốn chữa trị văn đề tâm mạch của bản thân.
"Nguyệt Hân, em yên tâm anh nhất định sẽ có cách để giúp em chữa khỏi." Tiêu Hào nhìn Liễu Nguyệt Hân bảo đảm với co
Tiêu Hào là nhất đại để vương, có được tất cả tư nguyên của nước Kỳ Hạ, anh nhất định sẽ có biện pháp, chỉ là vấn đề về thời gian mà thôi.
Trong mắt của Liễu Nguyệt Hàn, Tiêu Hào là người không gì không làm được, có tin tưởng rằng Tiêu Hào nhất định có thể chữa khỏi cho mình. "Tiêu Hào, vẫn còn một chuyện anh phải giúp em.” Liễu Nguyệt Hân nghiêm túc nhìn Tiêu Hào “Anh giúp em tìm bố mẹ ruột của em.
Tiêu Hào lần nữa ngơ ngẩn.
Thực ra thì Tiêu Hào đã sớm đoán ra Liệu Nguyệt Hân không phải con ruột của nhà họ Liễu.
Liễu Nguyệt Hãn là mỹ nhân đẹp nhất Danh Nam, nhà họ Liễu gen cũng rất mạnh, nhưng không sinh nổi được người phụ nữ đẹp như thế, trừ phi là có đột bien gen.
Trước đây Tiêu Hào cũng từng hoài nghi, nhưng không phải ruột thịt thì cũng không có vấn đề gì quan trọng.
“Bố từ trước nay luôn làm việc ở nơi công kiến, có một năm phải đi vùng núi thị sát công tác vào mùa đông thì nhất được em."
“Hôm đó trời chạng vạng, mưa tuyết bay đầy trời, bố nghe thấy một tiếng trẻ con khóc ở nơi xa, nghe theo tiếng khóc đi tìm thi phát hiện một đứa trẻ mới sinh chưa được bao lâu."
"Lúc đó bố mẹ đã kết hôn được ba năm, vẫn luôn không có con, sự xuất hiện của em đã khiến cho gia đình trở nên vui vẻ hơn rất nhiều
Bố mẹ nhân nuôi em coi như con mình sinh ra Liễu Nguyệt Hàn kể lại câu chuyện của mình cho Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Tiêu Hào nghe.
Tiêu Hào khó hiểu: “Nguyệt Hân, bây giờ em là người nhà họ Liễu, nếu bố mẹ em đã muốn từ bỏ em thì tại sao em còn muốn tìm họ làm gì?”
Liễu Nguyệt Hân thở một hơi dài, mắt đỏ hồng “Em chỉ muốn hỏi bọn họ một câu tại sao lại nhẫn tâm vứt bỏ em."
"Nếu như đã vứt bỏ em thì có thể đưa em cho người khác, kể cả bán em đi cũng được...
"Tại sao. Tại sao lại muốn vứt em ở nơi núi sâu tuyết lạnh để em đợi chết!” "Nếu như lúc đầu bố không nhặt được em thi em
s da bi dong chet roi."
Liễu Nguyệt Hãn nói, nước mắt rơi lã chã trên gò mã, cảm xúc không cách nào không chế được bắt đầu khóc nấc
Tiêu Hào vội vàng ôm lấy Liễu Nguyệt Hàn vào lòng, nhẹ nhàng vô lên lưng cô.
Chuyện này là nút thất trong lòng Liễu Nguyệt
Hãn, vậy thì đương nhiên Tiêu Hào sẽ điều tra thân
thể của Liêu Nguyệt Hân, tìm ra bố mẹ ruột cho cô Buổi tối, Liễu Nguyệt Hãn nam trong lòng Tiêu
Hao ngu say
Nam trong lòng Tiêu Hào cô cảm thấy cực kỳ an
tam, am ap Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Dù cho tay có bị tê bì, cô cũng nguyện ý không muốn rời bỏ vòng tay của Tiêu Hào. Không muốn rời bỏ người đàn ông mà cô yêu.
Buổi sáng ngày hôm sau, sau khi ăn xong bữa sáng Liễu Nguyệt Hân lấy ra một ngọc bội màu trắng đưa cho Tiêu Hào, nói: "Chiếc ngọc bội này là khi bố nhặt được em đã năm trong khăn bọc em lúc đó
Tiêu Hào, cái ngọc bội này có lẽ sẽ liên quan đến thân thể của em."
Ngọc bội nhìn có vẻ giống như khá bình thường không có bất kể nơi nào đặc biệt, nhưng Tiêu Hào cảm thấy không hề đơn giản. Tiêu Hào cầm lấy ngọc bối, không để khi tức lọt
vào ngọc bội.
Bên trong ngọc bởi có chữ, chữ phồn the "Bạch Cái ngọc bội này là bảo vật hộ thân, có thể ngăn cản hàn độc, ngăn cản bệnh độc xâm nhập, còn có thể dưỡng khi vận
Chiếc ngọc bội này là do một người cực kỳ lợi hại luyện ra.
Có chiếc ngọc bội này hộ thân đứa nhỏ ở trong bọc tã lót giữa mùa đông tuyết rơi tuyệt đối sẽ không bi dong chet
Tiêu Hào đưa cho thuộc hạ của mình, tủ đại thần giang Huyền Vũ gọi diện thoại phải người đến cảm lấy ngọc bội đi điều tra.
Tứ đại thần tướng, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ.
Huyền Vũ là chuyên gia về vũ khí pháp bảo, đưa ngọc bội cho anh ta, anh ta chắc chắn sẽ tìm ra nguồn gốc của ngọc bội
Tiêu Hào lại gọi điện thoại cho Chu Tước, năng lực của Chu Tước là nghiên cứu chế tạo và phá giải các loại trận pháp, phong ấn, kết giới, cấm chế.
Chu Tước nghe miêu tả của Tiêu Hào xong, nói: “Tình huống thế này tôi có nghe qua trong sách cổ nói rồi, gọi là phong mạch ẩn."
"Chiêu này quá hiểm ác, đứa nhỏ còn chưa ra đời đã phế bỏ nó, khiến nó không thể luyện được võ công.
“Chắc chân là có người không muốn để cô ấy luyện võ
Tiêu Hào hỏi: “Có cách gì để phá giải không?”
“Có." Giọng nói của Chu Tước nói nhanh: “Tôi bây giờ đang ở Nam Cực làm hạng mục, đợi sau khi trở về sẽ kiểm tra cẩn thận kỹ càng cho vợ của anh."
"Anh trước tìm linh khí của Âm Linh Xà phải là linh khi còn sống, dùng năng lực của anh dưỡng nó trong cơ thể nhất định có thể dưỡng được, ngân van lần dừng để mất đi hoạt tính
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net