Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Chương 299: Người làm chứng
Uống Giang Cần dựa vào ghế nói: "Chờ một chút, người làm chứng cho chúng ta vẫn còn chưa tới.”
Yến Mục Huy khó hiểu: “Loại tranh đoạt bá chủ này là do trọng tài chủ trì, ai thắng ai thua vừa nhìn cũng đã rõ ràng thì còn cần gì đến người làm chứng nữa chứ?"
Uống Giang Cần cười nói: “Cục diện lần này khác với lúc trước. Lần này là ba thành phố sáp nhập làm một nên cuộc thi tối nay là cuộc thi tranh giành thủ phủ thành phố Để Nam, còn có rất nhiều lợi ích lớn trong đó
"Ai mà chiến thắng thì trong ba năm tới, hai nhà còn lại sẽ phải phục tùng theo sự lãnh đạo của người đứng đầu thủ phủ. Rất nhiều dự án lớn cũng phải nghe theo sự quyết định của người đứng đầu.
“Rất nhiều hạng mục thương mại của nhiều dự ản trong vụ sáp nhập lần này sẽ do người chiến tháng có quyền quyết định " “Vấn đề quan trọng như vậy thì sao chúng ta lại không cần đến một người làm chứng chứ?"
Khi Uông Giang Cần vừa dứt lời thì Âu Dương Sâm đã hiểu.
Trước đây, ba nhà giàu nhất không phải là kẻ thù của nhau.
Bây giờ nhà Âu Dương và nhà họ Uống lại là kẻ thù của nhau. Cuộc so tài lần này hắn là vô cùng quan trọng, liên lụy đến rất nhiều quyền lợi của hai dòng họ.
Dương Sâm có dự cảm không tốt: "Không biết người làm chứng là ai vậy? Chẳng lẽ là nhà họ Đỗ ở Bình Châu sao?”
“Không ngờ tin tức của chủ Âu Dương lại nhạy bên như vậy.” Uống Giang Cần nói: “Lần này người làm chứng không chỉ có dòng họ Đỗ ở Bình Châu, mà còn có dòng họ Bạch ở Bình Châu nữa."
Sau khi Âu Dương Sâm nghe lời này thì ông ta có vẻ hơi bối rồi nên hỏi: "Cháu đang nói đến nhà họ Bạch, là họ Bạch nào vậy?"
Uông Giang Cần thản nhiên nói, "Chủ Âu Dương, ở Binh Châu còn có nhà họ Bạch thứ hai nào sao?” Ngay khi lời nói đó vừa dứt thì tất cả mọi người
có mặt đều bằng hoàng Họ Âu Dương và họ Đo đã trở mặt với nhau từ trước, họ Đỗ được xếp vào hàng năm mươi dòng họ ở Bình Châu.
Mà nhà họ Bạch... đó là một trong ba dòng họ lớn ở Bình Châu.
Làm sao sự việc ở thành phố Để Nam có thể làm kinh động đến nhà họ Bạch ở Bình Châu được chứ?
Trên trán của Âu Dương Sâm đổ đầy mồ hôi lạnh.
Yến Mục Huy nhíu mày Nhà họ Uông và nhà họ Đỗ có quan hệ, chẳng lẽ họ cũng có quan hệ với nhà họ Bạch nữa hay sao?
Nếu đúng là như vậy, nhà họ Yến không đứng vào hàng thì có nên cân nhắc sẽ hợp tác với nhà họ Uông hay không đây.
Đúng lúc này, một đôi nam nữ xinh đẹp từ ngoài cửa đi vào, theo sau là mười mấy võ sĩ mặc vest và giày da
Người đàn ông ngồi trên xe lăn, chân phải phòng lên có vẻ như đang bỏ bột
Là Đỗ Kỳ Phong.
Trước đây tại nhà của họ Au Dương, Đô Kỳ Phong đã bị Âu Dương Kiền Đình đánh gãy chân.
Đảng lẽ anh ta đang điều trị trong bệnh viện mới
phải, nhưng không ngờ anh ta lại xuất hiện ở đây.
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Một người phụ nữ trẻ tuổi mặc bộ đồ màu xanh đẩy xe lăn của Do kỳ Phong bước nhanh và hướng võ đài.
Người phụ nữ có vẻ ngoài hai mươi tuổi, cô ta mặc một chiếc váy màu xanh đơn giản có thắt lưng, tóc búi cao sau đầu để lộ ra đường nét xinh đẹp trên khuôn mặt thanh tú và quyến rũ.
Tiêu Hào nhìn người phụ nữ trong vài giây và anh nhận thấy rằng khuôn mặt và hình dáng của người phụ nữ này có vài phần giống với Liễu Nguyệt Hân.
Người phụ nữ ăn mặc rất đơn giản, cô ta không dùng son phấn hay trang sức gì cả.
Nhưng ở trên người cô ta toát ra khí chất thanh tao đẹp đẽ, ánh mắt của cô ta đây vẻ sâu xa tựa như trong ánh mắt ấy ẩn chứa băng tuyết ngàn năm, khiến cho người ta có cảm giác lạnh lùng khó gần.
Tiêu Hào nheo mát, có lẽ người phụ nữ này là người nhà họ Bạch.
Mọi người đều nhìn qua, Uông Giang Cần bước xuống chào hỏi
“Cậu Đỗ.
"Chi Bach."
Uông Giang Cần và đám đông phía sau chào đón hai người, trên gương mặt mỗi người họ đều hiện lên vẻ nhiệt tình và tồn kinh
"Bạch Ái Linh." Khi Bạch Đình Quốc nhìn thấy người phụ nữ này thì đột nhiên anh ấy đứng phát dây, năm chặt hai tay lại và trên mặt toát ra vẻ tức giận và sát khí.
Rồi đột nhiên Bạch Đình Quốc lao về phía người phụ nữ đó nhưng đã bị Tiêu Hào kịp thời kéo lại.
Tiêu Hào biết rằng người phụ nữ này là kẻ thù của Bạch Đình Quốc.
Nhưng với tình hình hiện tại thì không phải lúc để đối đầu trực diện với nhà họ Bạch.
Bạch Đình Quốc nói rằng anh ấy sẽ không đi bảo thù nhưng khi vừa nhìn thấy kẻ thù thì anh ấy đã không thể khống chế được bản thân
Tiêu Hào kéo Bạch Đình Quốc ngồi xuống, hỏi: "Cậu biết người phụ nữ này sao?”
Bạch Đình Quốc hít sâu vài hơi rồi bình tĩnh lại: “Người của nhà họ Bạch ở Bình Châu là thế hệ sau quyền lực nhất của nhà họ Bạch, là người có tài năng Tiên Thiên nhất tên là Bạch Ái Linh.
“Gân tay của tôi, gân chân của tôi đều bị cô ta chặt đứt."
Bạch Đình Quốc nói xong thì mất anh ấy lại đó ngầu và nằm đảm run lên bần bật Ảnh mặt của Tiêu Hảo lạnh lùng, đàn bà con gái
mà tại sao lại độc ác như vậy chứ
"Đinh Quốc, đợi sau khi cuộc thi kết thúc thì toi sẽ bất có ta phải trả giá “Bỏ đi Tiêu Hào..." Sự tức giận của Bạch Đình Quốc lại biến mất, chỉ còn lại sự bất lực và đau khổ.
“Tôi không muốn trả thù nữa. Oan oan tương báo đến khi nào mới chấm dứt chứ? Tôi chỉ muốn con gái tôi được bình yên và tôi sẽ bầu bạn bên cạnh con bé là được rồi."
“Tiêu Hào, vừa rồi tôi chỉ nhất thời xúc động... Hứa với tôi, đừng lo lắng cho chuyện của tôi làm gì.”
Nhìn thấy Bạch Đình Quốc đau đớn và bất lực như vậy mà Tiêu Hào cảm thấy khó chịu, anh vỗ vai Bạch Đình Quốc tỏ vẻ thông cảm cho người anh em của chính mình.
Bạch Ái Linh và Đỗ Kỳ Phong được mời lên sân khẩu như những minh tinh nổi tiếng
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Sau khi họ lên sân khấu, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Đỗ Kỳ Phong và người phụ nữ kia.
Đồ Kỳ Phong bị gãy chân, nhưng không ai dám chế nhạo. Những người dưới khán đài cũng không dặm lớn tiếng nghĩ luận.
Không ai dám đặc tôi đến dòng họ ở Bình Châu.
Trong nhiều năm kể từ khi loại đầu trường này được tổ chức, các thành viên của dòng họ Bình Châu chưa từng xuất hiện ở đây. Hôm nay là lần đầu tiên họ có mặt ở đây
Uòng Giang Cần dang dịnh giới thiệu hai người họ một cách hoành tráng thì Bạch Ái Linh nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị khiến Uông Giang Cần im bặt.
Bạch Ái Linh liếc nhìn đám người và nói: “Tôi là Bạch Ái Linh của họ Bạch ở Bình Châu và người bên cạnh tôi là họ Đỗ ở Bình Châu, Đỗ Kỳ Phong.
“Giải đấu tranh bá chủ thành phố Để Nam lần này
sẽ do tôi và cậu Đỗ là người làm chứng.
Giọng điệu của Bạch Ái Linh giống y là một mệnh lệnh, một giọng điệu không thể phủ nhận.
Cô ta đến làm người làm chứng, không phải là hỏi ý kiến của mọi người mà là tuyên bố cho mọi người biết điều đó.
Lạnh lùng, độc đoàn
Đỗ Kỳ Phong cũng nói: "Các vị, hôm nay ba người giàu nhất thành phố Để Nam tụ họp lại đây. Quy định, nội dung thi đấu và công việc kinh doanh của thành phổ Đế Nam, chắc chắn mọi người cũng đã giao hẹn trước rồi."
“Cuộc so tài lần này có liên quan đến quyền kiểm soát kinh doanh của thành phố Đế Nam trong ba năm tới và nó cũng là cuộc chiến giành lấy danh tiếng của người giàu nhất thành phố Đế Nam.
“Cuộc so tài thi lần này, mọi thứ đều lấy và công để nói chuyện Công bằng và chính trực, không phản biệt người già trẻ con. Sau khi cuộc thi kết thúc, người thua phải tôn trọng người thắng cuộc trong ba năm tới và hoàn toàn tuân thủ sự sắp xếp của người thắng cuộc trong hợp tác kinh doanh.
"Bất kể thắng hay bại nhưng sau khi cuộc thi đấu kết thúc thì chúng ta không được phép ăn miếng trả miếng với nhau, nếu không nhà họ Đỗ và họ Bạch sẽ truy cứu trách nhiệm.
Hiện trường im lặng. Quy tắc của cuộc thi rất đơn giản, chỉ nói chuyện bằng thực lực võ công và không được sử dụng vũ khí.
“Nhà họ Uông, nhà họ Yến, nhà họ Âu Dương, mỗi nhà có thể chọn ra ba người để tham dự, bốc thăm và đối chiến. Cuối cùng người nào có thể đứng trên võ đài chính là người chiến thắng cuối cùng
“Tiếp theo, cho mới ba dòng họ lên bảo tên người du thi."
Yến Mục Huy đứng lên và nói: "Chúng tôi có ba thí sinh trong gia đình họ Yên, Yến Sửu, Yến Tam Viên và và tôi Yên Mục Huy
Hai thí sinh bước ra đứng phía sau Yến Mục Huy Yên Sửu khoảng năm mươi tuổi với khuôn mặt dữ tợn, Yến Tam Viện khoảng ba mươi tuổi. Trong họ hơi giống nhau, có lẽ là bố con
Uòng Giang Cần đứng dãy "Nhà họ Uông chỉ có một người là Hạng Cửu Đạo Hạng Cửu Đạo không
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net