Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Thất Sát chân thành nói: “Cháu gái, cháu hãy bình tĩnh lại, chúng ta vào nhà rồi cháu từ từ nghe ông nói."
Hai người họ trở về lại phòng khách, có vài người từ trong biệt thự đi ra và bắt đầu xử lý những xác chết đó.
Thất Sát và Bạch Ái Linh ngồi đối diện nhau.
Thất Sát nói với giọng nghiêm nghị: "Cháu gái, ông hỏi cháu, có phải Uông Giang Cần đã hứa với cháu và cậu Đỗ chỉ cần các cháu giúp cậu ta giết chết Tiêu Hào thì sẽ giới thiệu cậu chủ nhà họ Tần của kinh đô cho các cháu quen biết không?" “Đúng vậy, đúng là Uống Giang Cần đã nói như vậy” Bạch Ái Linh nói: “Chuyện này vô cùng hệ trọng, nhất định Uông Giang Cần không dám tùy tiện nổi bữa
Thất Sát nói: "Cháu gái, cháu hãy nói cho ông biết, rốt cuộc là ai muốn giết Tiêu Hào? Là nhà họ Uống hay là nhà họ Đỗ "Hôm qua châu cho người trong tốc điều tra Tiêu Hào, trước đại hội chủ tịch của thành phố Đế Nam thi Tiểu Hào và người nhà họ Uông không có bất cứ thủ oán gì trước sinh nhật của Âu Dương Chanh Kỳ thi Tiêu Hào cũng không có bất cứ thù oán gì với người nhà họ Đỗ “Chuyện khiến người khác cảm thấy đáng sợ hơn là tại sao Uông Giang Cần nhất định muốn Tiêu Hào phải chết?" “Tại sao cháu và cậu Đỗ giết chết một Tiêu Hào nhỏ bé của thành phố Đế Nam thì đổi lại sẽ có thể có được cơ hội quen biết với nhà họ Tần ở kinh đô?" Bạch Ái Linh càng cau chặt máy lại hơn, vốn dĩ là Uống Giang Cân và Đỗ Kỳ Phong muốn giết chết Tiêu
Hào.
Bây giờ Thất Sát giải thích như thế thì Bạch Ái Linh đã hiểu ra, cô ta nói: “Lẽ nào... Là nhà họ Tần ở kinh độ, là nhà họ Tần muốn giết chết Tiêu Hào
Thất Sát gật đầu và nói: “Không sai, ông hội tiếp cháu, nhà chúng ta có tư cách làm kẻ địch của nhà họ Tần không?"
Bạch Ái Linh ngây ra, bất cứ lúc nào nhà họ Tần ở kinh đô cũng có thể tiêu diệt nhà cô ta, đương nhiên nhà cô ta không có tư cách rồi. “Ông Thất, cháu đã hiểu ý ông, ông muốn nói Tiêu Hào là kẻ địch của nhà họ Tan “Nhưng... Ông nội Thất, cháu không hiểu, sao một Tiêu Hào nhỏ bé lại có thể có ân oán với nhà họ Tấn ở kinh đô? Dù cho cậu Tần và Tiêu Hào có ân oán cá nhân với nhau, cậu Tần muốn giết Tiêu Hào thì chỉ việc tùy tiên phải một người đi giết anh ta là được rồi, tại sao phải bảo người nhà họ Uông ra tay?"
Thất Sát nói: "Đây chính là chỗ có vấn đề, bất luận nhà họ Tần ở kinh đô có mục đích gì, bất luận họ có ăn oản gì với Tiêu Hào thì chúng ta cũng không thể tham gia vào sự việc này" “Nếu như cháu đã đồng ý đưa Tiêu Hào đến hang động Huyền Âm thì sau khi hoàn thành sự việc này, cháu hãy cắt đứt mọi quan hệ với Tiêu Hào." Cập nhật chương mới nhất tại Truyện 88.net
Bạch Ái Linh rất thông minh, đương nhiên cô ta biết quan hệ lợi hại bên trong, Uông Giang Cân và cậu Đỗ đều đã chết nên nhà họ Bạch tuyệt đối không thể những chân vào vũng nước bẩn đó.
Tiêu Hào, Bạch Đình Quốc và Anh Cường cùng nhau lái xe đến biệt thự nhà họ Âu Dương
Trên đường đi, vẻ mặt của Bạch Đình Quốc luôn rất khó coi.
Sau khi về đến biệt thự nhà họ Âu Dương thì Tiểu Hảo cùng với Bạch Đình Quốc cùng đến thăm Bạch Khả Như.
Bạch Khả Như đã ngủ say, sức khỏe cô bé nổi phục rất tốt, tất cả đều bình thường.
Bạch Đình Quốc lo lắng nhìn Tiêu Hào và nói: “Tiêu Hào, cậu đã giết chết Đỗ Kỳ Phong mà ngày mai cậu vẫn muốn cùng Bạch Ái Linh đi tìm báu vật sao?"
Tiêu Hào nói: “Đình Quốc, cậu không cần phải lo lắng, tất cả mọi việc đều đang nằm trong sự không chế của tôi." “Ngày mai cậu cùng với người nhà Âu Dương đến thành phố Đế Nam, đừng lo lắng cho tôi. “Cậu không cần phải suy nghĩ gì nhiều, bây giờ việc duy nhất mà cậu phải làm là ở bên Khả Như, dạy con bé lớn khôn.”
Bạch Đình Quốc vẫn thấy không yên tâm, anh ấy vô cùng không yên tâm, anh ấy không thể để Tiêu Hào rơi vào nguy hiểm, rơi vào cuộc chiến với gia tộc Bình Châu,
Tiêu Hào có thể hiểu được muốn thuyết phục được Bạch Đình Quốc là chuyện rất khó.
Trừ khi có lý do thích hợp để thuyết phục Bạch Đinh Quốc, nếu không thì nhất định Bạch Đình Quốc sẽ không để Tiêu Hào đi mạo hiểm.
Tiêu Hào mìm cười, vỗ nhẹ lên vai Bạch Đình Quốc rồi nói nhỏ vào tai anh ấy sáu chữ: "Tôi là vua của Bắc
Cảnh
Bạch Đình Quốc ngày ra, anh ấy nhìn Tiêu Hào đang nở nụ cười trên mặt, nhớ đến việc Tiêu Hào chữa vết thương một cách thần kì và giết chết cao thủ Huyền Thông.
Trong lòng anh ấy không thể ngờ Tiêu Hào là vua Bắc Cành, anh ấy biết rằng trong trận chiến biên giới ba năm trước, vua Bắc Cảnh đã chém hàng vạn quân địch dưới lưỡi gươm
Đó là một người đàn ông như một vị thần:
Chiến thần đội trời đạp đất
Bạch Đình Quốc hoàn toàn choáng váng, bởi vì anh ấy tin vào điều đó.
Người anh em tốt của mình sẽ không bao giờ lấy tính mạng ra đùa cợt. "Vua Bắc Cảnh? Tiêu Hào, cậu là vua Bắc Cành?" Bạch Đình Quốc nắm lấy bờ vai Tiêu Hào, trên mặt không tự chủ được sự hưng phấn và kích động. "Sau năm qua đã xảy ra chuyện gì?". Tiêu Hào nhớ lại quá khứ “Sáu năm trước, sau trận chiến đó, có một suất tiến vào Long Tổ, suất đó là câu "Cậu rời đi, cầu tăng cho tôi suất đó." "Sau khi tôi ở lại Long Tộc hơn nửa năm, tôi được một vị cường giả thần bí coi trọng, bái ông ta làm thấy." "Đình Quốc, nếu không có suất mà cậu đưa cho tôi khi đó, sẽ không có Tiêu Hào của ngày hôm nay" Năm đó Bạch Đình Quốc rời đi, Tiêu Hào đã có một suất vào Long Tổ. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.n et
Nếu Bạch Đình Quốc không rời đi, lúc đó Tiêu Hào không thể gia nhập Long Tổ.
Tiêu Hào có thể từng bước trở thành Long Hoàng của Long Tổ, vua Ám Davua Bắc Cảnh, thần ý, để vương Kỳ Hạ, tất cả đều nhờ ơn chỉ dạy của vị cường giả thần bí kia.
Bạch Đình Quốc có ơn tri ngộ với Tiêu Hào, và Tiểu Hào luôn ghi nhớ lòng tốt này.
Bạch Đinh Quốc nhớ lại những sự kiện trong năm đó và cảm thấy bất lực: "Tôi ra đi là có lý do. Nếu một lần nữa thì tôi sẽ trở về cùng vỢ "Hơn nữa, nếu tôi không rời đi mà gia nhập Long Tổ thì cũng sẽ không có những thành tựu mà cầu đạt được cho đến hôm nay" "Ai cũng có cuộc sống của mỗi người, Tiêu Hào, tôi rất vui khi nhìn thấy những thành tựu tối cao của câu bây giờ"
Với những kỉ niệm, cả hai đã mở lòng và cùng nhau quay về sáu năm trước. "Còn nhớ thỏa thuận giữa hai chúng ta chứ?" "Mục tiêu của chúng ta là trở thành vua của Bắc Cảnh, và tôi đã thực hiện được."
Sau chiến, Tiêu Hào đã tiễn Bạch Đình Quốc vào đêm trước.
Hai người uống rượu, đêm đó cả hai đều uống quá chén, từ đáy lòng bộc lộ ra ước vọng.
Tiêu Hào nói rằng anh muốn trở thành vua Bắc Cảnh, anh muốn cao cao tại thượng, tìm ra hung thủ hại nhà họ Tiêu và để họ nợ máu phải trả bằng máu.
Bạch Đình Quốc nói rằng anh ấy muốn sống hạnh phúc bên vợ con và sống một cuộc sống bình thường.
Mong ước của Tiêu Hào, vĩ đại và xa vời, đã trở thành sự thật.
Mong ước của Bạch Đình Quốc rất đơn giản và bình thường, nhưng nó đã không thành hiện thực. Bạch Đình Quốc nhớ lại tình cảnh đêm hôm đó, nhìn người anh em trước mặt với vị chua xót. "Tiêu Hào, cậu đã có mọi thứ cậu muốn "Nhưng tôi..."
Mỗi nhà mỗi cảnh, sau khi Tiêu Hào trở thành hoàng đế, anh có thực sự có được mọi thứ mình muốn
Trên thực tế, điều anh mong muốn nhất trong lòng là được sống một cuộc sống bình dị và hạnh phúc với người vợ của mình, giống như Bạch Đình Quốc.
Trước đó trong lòng anh chỉ có nỗi hận gia tộc bị giết hại, cũng chỉnh huyết hận sâu đậm đã nâng đỡ anh từng bước trở thành vua Bắc Cảnh, để vương Kỳ На.
Nhưng có nhiều việc không thể làm được bằng quyền lực và sức mạnh tối cao.
Hai người trò chuyện một lúc. "Mọi chuyện đừng lo lắng, đi ngủ đi.” Tiêu Hào vỗ vai Bạch Đình Quốc cười nói: “Bất kể tôi thế nào, chúng ta đều là anh em tốt của nhau. “Trong một vài ngày, tôi sẽ xây dựng một phương án tu luyện cho cậu." "Thủ của nhà họ Bạch, sau này tự tay cầu hãy bảo thủ."
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net