Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Thất Sát mềm nhũn trên mặt đất, chậm chạp nói.
Trước đây Tiêu Hào từng khuyên Thất Sát rời đi, muốn Thất Sát bảo toàn mạng sống.
Lúc đó dây thừng của bị chặt đứt, Thất Sát dùng hai thành chủy thủ cầm ở hai bên vách tường lợi dụng lực lớn dựa vào tay cầm của chủy thủ mà để tiến về phía trước đã tốn rất nhiều khí lực, từng bước từng bước bò lên trên.
Thất Sát theo giếng mỏ bỏ lên xong muốn rời khỏi nơi này, rời khỏi núi Bàn Lonh để gọi viện binh.
Thất Sát theo thác nước vượt ra ngoài, bởi đến bên bờ, ông ta ở bên bờ gặp được những người nhóm đạo trưởng Nguyên.
Cũng đã nhìn thấy thi thể của Bằng đại sư.
Do những người của đạo trưởng Nguyên giết Bằng đại sư, Thất Sát hỏi đạo trưởng Nguyên vì sao giết Bang dai su.
Đạo trưởng Nguyên không giải thích gì, Thất Sát muốn rời đi nhưng đạo trường Nguyên không cho, hơn nữa còn hạ lệnh giết chết Thát Sát.
Thất Sát thấy nhiều người đang vây xung quanh vì thể nên đã lặn xuống mặt nước để lẩn trốn rời đi.
Những người của đạo trường Nguyên cũng không đuổi theo, Thất Sát bỏ chạy đến cửa sơn cốc thì lại xuất hiện một nhóm người vậy sát Thất Sát.
Thất Sát rơi vào đường cùng lại lần nữa lặn xuống nước trốn đến thác nước bên này.
Trước sau của Thất Sát đều bị bao vây, không có đường nào để trốn thoát, Thất Sát chỉ còn cách liều mạng.
Đáng tiếc, đạo trưởng Nguyên đưa người đến quả mạnh, môn phái Bính Điệu tùy chọn một người ra tay thì Thất Sát cũng không phải là đối thủ.
Một cường giả Huyền Thông cấp bảy đánh trúng tâm mạch của Thất Sát, ba lực đạo xuyên thẳng vào trong cơ thể, Thất Sát rơi vào trong nước.
Bọn họ đều cho rằng đã giết được Thất Sát.
Sự thật là Thất Sát nhiều năm trước đã tu luyện âm công nên bị tẩu hỏa nhập ma có vấn để khiến tất cả bộ phận cơ thể đều biến hình, huyệt vị gần mạch lệch vị trí, quyền kích của kẻ địch nhìn có vẻ xuyên qua tâm mạch và tạng phủ của Thất Sát nhưng thật ra tâm mạch của Thất Sát sớm đã lệch vị trí, tâm mạch không hề bị tổn thương.
Chính bởi vì như thế nên Thất Sát mới có thể sống sót.
Thất Sát trên dưới đây nước không dám đi lên, không dám lộ diện, chỉ có thể nín thở bò dưới đáy nước, liều mạng đi theo dòng nước mà rời đi, âm thầm không tiếng động đi tới mặt sau thác nước.
Thất Sát bắt buộc phải tìm một chỗ chữa thương ngay lập tức nếu không sẽ bị mất quá nhiều máu, tạng phù bị thương mà chịu chết.
Nên Thất Sát trốn trong một góc âm u, trốn ở trong một nhà kho nhỏ bỏ hoang.
Thất Sát tu luyện âm công, thêm cả tứ phía đều có âm khi che lấp không có ai tìm ra Thất Sát cả.
Thất Sát vừa trị thương vừa đợi Tiêu Hào và Bạch Ái Linh, ông ta tin rằng Tiêu Hào nhất định có thể đưa cô chủ ra ngoài. Cập nhật chương mới nhất tại Tru yện88.net
Lúc này Tiêu Hào đang đưa Bạch Ái Linh ra ngoài
Nhìn thấy Bạch Ái Linh không sao, Thất Sát cuối rói. cùng cũng an tâm.
Tiêu Hào giao Bạch Ái Linh cho Thạch Đức Quy chăm sóc, tóm lấy tay phải của Thất Sát.
Một lực lượng tiền vào trong cơ thể của Thất Sát. "ông luyện âm công, nhiều năm trước đã tẩu hòa nhập ma, ông cưỡng chế nghịch chuyển kinh mạch, bây giờ bị trong thương, ông nhiều nhất chỉ có thể sống được hai tháng "
Thất Sát nghe thấy thế kinh ngạc, Tiêu Hào thế mà chỉ cần kiểm tra mạch đã có thể biết bệnh tình của ông ta.
Trận chiến ngày hôm nay tuy rằng trốn được một kiếp nhưng khi lực xói mòn, kinh mạch lần nữa chịu thương tồn không có cách nào có thể áp chế, quả thực không thể sống qua một tháng nữa.
Thất Sát trọng thương thở dài: "Vốn dĩ Âm Linh Xà có năng lực có thể khôi phục lại cơ thể tôi một chút, nhưng hiện tại tôi lại trọng thương lần nữa, sợ rằng ai cũng cứu không nổi nữa. B “Ông nội Thất..." Bạch Ái Linh cực kỳ buồn bã, cả nhà họ Bạch, Thất Sát yêu thương nhất Bạch Ải Linh,
Bạch Ái Linh nghe thấy mạng sống của Thất Sát chẳng còn bao lâu nước mắt lập tức chảy ra như mưa. “Tôi có cách có thể cứu ông." Tiêu Hào nói: "Nhưng, tôi có điều kiện Tiêu Hào là thân y, anh không thể nào thay đổi chuyện kinh mạch của Thất Sát nghịch chuyển, nhưng có thể giúp ông ta sống được thêm năm năm.
Thất Sát không dám tin tưởng: "Đại sư Tiêu, thương thể của tôi đã bị tẩu hòa nhập ma không cách nào chữa trị, bất kể thuốc thang gì đều không có tác dụng, đều là những thứ do trước đây tôi quả truy cầu năng lực cường đại mà phải chịu
Tiêu Hào nói cực kỳ khẳng định: “Tôi nói có thể cứu ông chính là có thể cứu ông"
Ảnh mắt Bạch Ái Linh lỏe qua một tia sáng, lập tức nói: "Tiêu Hào, chỉ cần anh có thể cứu được ông Thất, chỉ cần tôi có thể làm được, bất kể việc gì không vi phạm đạo đức tôi đều có thể đáp ứng anh "Được." Tiêu Hào nói: “Tôi cứu Thất Sát trước, còn về điều kiện của tôi trên đường trở về tôi sẽ nói cho mọi người."
Tiểu Hào ở hiện trường chữa thương cho Thất Sát, dùng lực lượng cường đại thần bị ổn định thương thể của Thất Sát, thêm vào đó chữa trị một bộ phận kinh mach.
Nếu Tiêu Hào đồng ý, có thể khôi phục lại toàn bộ thương thể của Thất Sát, nhưng đó là lực lượng cực kỳ nghịch thiên, Tiêu Hào không thể tùy ý tiết lộ được. Giống như đô đốc cao bị ám sát trước đây, mọi người bị lừa đốt cháy trong thương, Tiêu Hào mất mười máy giây thôi đã có thể khiến người bị thương khối phục như ban đầu.
Thất Sát cảm thấy một lực lượng cực kỳ mạnh mẽ lưu chuyển trong cơ thể ông ta.
Lực lượng này như thể khiến ông ta đắm chìm trong ánh nắng mặt trời, lại giống như vạn vật sinh trưởng dưới ánh mặt trời, thân thể bị tổn hại của ông ta cũng dần dần sống lại. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88. net
Trong lòng Thất Sát cực kỳ kinh sợ.
Đây là lực lượng thuộc tỉnh mộc, tràn ngập hơi thể sinh mệnh.
Vài phút sau Tiêu Hảo thu tay lại.
Thất Sát thấy toàn thân trên dưới cực kỳ thoải mãi, thân thể trọng thương đã biến thành thương nhẹ.
Trong cơ thể ông ta có một số kinh mạch như cây khô gặp mùa xuân khôi phục lại rất nhiều.
Thậm chí Thất Sát cảm thấy ngũ quan biến hình vặn vẹo của mình cũng đã được khôi phục lại.
Chỉ cần quay trở về tiếp tục dưỡng bệnh, cơ thể có thể khôi phục, thậm chí so với thân thể trước đây còn tốt hơn. Thất Sát sở lên mặt mình cực kỳ kích động
Diệu thủ hồi xuân thể này quả đúng là người thắng "Đại sư Tiêu, cậu lại cứu tôi lần nữa rồi! "Xin nhận của tôi một lay!"
Tiêu Hào không hề đỡ dậy, Thất Sát quỳ xuống lạy, cực kỳ tốn kính tạ ơn.
Bạch Ái Linh cũng cảm ơn Tiêu Hào, Tiêu Hào trong lòng cô ta càng ngày càng trở lên cao lớn, càng ngày càng trở lên thần bí,
Nghĩ đến một đoạn đường vừa qua, Tiêu Hảo đã bảo vệ côta bao nhiều lần, cứu cô ta, bây giờ còn cứu cả Thất Sát, trong lòng cô ta có một trận nóng rần rần.
Trong tim cô ta có một ý nghĩ đáng sợ, Tiêu Hào... Tôi nhất định phải biến anh trở thành người đàn ông của tôi!
Người đàn ông tuyệt vời như thế, người đàn ông mạnh mẽ như thế, nhất định phải thuộc về Bạch Ái Linh:
Tiêu Hào đối với sự cảm ơn của hai người đều không có cảm xúc gì, nhạt giọng nói: “Đừng quên lời hứa của hai người, chúng ta đi thôi."
Tiểu Hào cũng không ôm Bạch Ái Linh nữa, giao Bạch Ái Linh cho Thạch Đức Quy, Bạch Ái Linh không nghĩ nhiều, cô ta cho rằng Tiêu Hào vì trị thương cho Thất Sát đã bị hao tổn cực lớn nên không ôm cô ta nữa.
Thực ra Tiêu Hào chỉ là không muốn mà thôi. “Chúng ta đi"
Mọi người tiến ra phía lối ra đi ra ngoài.
Thất Sát hỏi tình hình hiện tại, hỏi bên dưới đã xảy ra chuyện gì.
Tiêu Hào chỉ đơn giản trả lời: “Tất cả những người bên dưới đều chết cả rồi. Những người đạo trường Nguyên cũng đã chết cả rồi."
Thất Sát lại hỏi: “Thế còn Âm Linh Xà?"
Mọi người đều rất tò mỏ, Âm Linh Xà rốt cục là như thế nào rồi.
Bởi vì Tiêu Hào không hề giết Âm Linh Xà, cũng không nhìn thấy anh đưa theo bất kỳ bảo vật gì.
Thạch Đức Quy biết ở đây có Âm Linh Xà cũng muốn đi xem xem, Tiêu Hào không đưa anh ta đi theo. “Đừng hỏi nhiều nữa, rời khỏi nơi này rồi nói." Tiêu Hào không muốn trả lời, tất cả mọi thứ ở đây đều thuộc về Tiêu Hào, đã không có liên quan bất kể thứ gì với những người khác.
Thất Sát trong lòng tràn đầy nghỉ vần, ông ta nghĩ Tiểu Hao mạnh như thế, lần nào biểu hiện cũng làm người khác kinh ngạc, ông ta có thể đoán được tất cả mọi người đều bị Tiểu Hào giết chết.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net