Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Tiêu Hào vốn dĩ định từ chối nhưng Giang Yến Thanh lại nói: "Anh Bí Đỏ, Trương Mạn rất thích Khả Như, Khả Như cũng rất thích Trương Mạn đó." "Cậu ấy hiện tại không đi học cũng không có chuyện gì để làm, để cậu ấy chăm sóc cho Khả Như di." "Hơn nữa Trương Mạn vẫn luôn nói trước đây mình đã làm chuyện có lỗi với anh, vì vậy cứ cho cậu ấy giúp đỡ một tay coi như chuộc lỗi." "Đừng thấy tụi em còn nhỏ mà lầm tưởng, trước đây Trương Mạn đã từng trông con cho chị dâu đó nha, trong kỳ nghỉ hè còn vượt qua kỳ thi tháng nữa đó."
Quan hệ của Giang Yến Thanh và Trương Mạn vô cũng tốt, Trương Mạn thường nói hết tất cả những chuyện mà mình biết được với Giang Yến Thanh, kể cả chuyện cô ta suýt chút nữa đã hại Tiêu Hào cũng nói ra het. Mặc dù Trương Mạn nói xin lỗi về những chuyện mình đã làm với Tiêu Hào trước đây, nhưng Tiêu Hào cũng biết Trương Mạn là một cô gái tốt bụng hiền lành.
Đó cũng là lí do vì sao mà Tiêu Hào đồng ý với Trương Mạn sẽ sắp xếp ổn thỏa con đường phía sau của cô ta, còn về chuyện chăm sóc cho Khả Như Tiểu Hào dự định sẽ tự mình dẫn cô bé theo "Bí Đỏ thủi, anh không đồng ý sao?" "Những chuyện mà Trương Mạn làm lúc trước đều do ma quỷ ám... cậu ấy thật sự biết sai rồi mà."
Về chuyện này, Tiêu Hào đã tha thứ cho Trương Mạn từ lâu rồi. "Yến Thanh, chuyện không phải như em nghĩ đâu, chỉ là anh muốn tự mình dẫn bé con đi mà thôi." "Anh?" Vẻ mặt Giang Yến Thanh đầy vẻ không tin và ghét bỏ: "Anh muốn dỗ bé con sao?" "Anh có thể dành hết hai mươi bốn giờ ở bên cạnh bé con sao?" "Anh có thể dỗ bé con vui vẻ, nắm tay dạy bẻ con bước đi, đưa bé con đi dạo phố, cho bé con ăn, giúp bé con tắm rửa sao ?"
Tốc độ nói của Giang Yến Thanh cực kỳ nhanh, nói liên tiếp một tràng không hề ngôi khiến Tiêu Hào không thể nào phản bác lại được.
Trường Mạn nhìn Giang Yến Thanh với ánh mắt đầy biết ơn, cũng đàm bảo nói: "Tiêu Hào, nhất định tôi sẽ chăm sóc cho Khả Như thật tốt, coi Khả Như giống như con gái ruột mà nuôi nấng."
Nếu như Tiêu Hào thật sự phải chăm sóc bé con thì phải lo lắng chu toàn cho bé con y như một người mẹ, nhưng vẫn có rất nhiều chuyện mà anh quả thực không thể nào làm được.
Ví dụ như bây giờ, anh mà ôm Bạch Khả Như thì Bạch Khả Như sẽ khóc nháo không ngừng, cho dù có dỗ dành thế nào đi nữa cũng không chịu ngừng. Nhưng nếu người vừa ôm vừa dỗ dành Bạch Khả Như là Trương Mạn thì cô bé sẽ ngừng khóc và mim cười khúc khích với Trương Mạn.
Nếu như Tiêu Hào bận chuyện thì có thể gửi Bạch Khả Như cho Liễu Nguyệt Hân chăm sóc, nhưng hiện tại ba thành phố đã sát nhập nên Liễu Nguyệt Hân cũng rất bề bộn trong việc quản lý chuyện công ty.
Còn để cho Lưu Ngọc Lan chăm sóc thì sao? Lưu Ngọc Lan chưa chắc sẽ chấp nhận chăm sóc đứa con của người khác. Đọc truyện mới nhất tại Truyệ n88.net
Đắn đo cần nhắc hết một lúc, Tiêu Hào thấy Trường Mạn thật sự rất thích Khả Như, muốn chăm sóc cho Khả Như nên đành đồng ý, "Trương Mạn, sau này cô đi theo tôi, tôi sẽ dạy cô một số phương pháp tu luyện."
Trước đây Trương Mạn muốn nhờ Tiêu Hào dạy võ cho mình nhưng lúc đó Tiêu Hào đã từ chối, lần này Tiêu Hào lại chủ động đưa ra yêu cầu.
Trương Mạn quỳ xuống đất kích động không thôi, Tiêu Hào không chỉ bằng lòng để cô ta chăm sóc cho Bạch Khả Như mà còn dạy võ cho cô ta nữa chứ. "Sư phụ" "Đừng có gọi tôi là sư phụ." Tiểu Hào nói: "Tôi chỉ dạy cô một vài phương pháp thôi, mọi chuyện phía sau đều phải dựa vào bản thân cô." "Dạy cô rèn luyện võ thuật thứ nhất là để thỏa mãn nguyện vọng của cô, thứ hai là để cô có thể bảo vệ được Khả Như." "Gọi tôi một tiếng thấy là được rồi."
Thấy thì tương đương với thầy giáo dạy học sinh ở trường, hoàn toàn khác với sự phụ. Nếu như chính thức bái làm sư phụ vậy thì phải dạy lại thứ lợi hại nhất, thậm chí là phải truyền thụ hết tất cả mọi thứ
Giang Yến Thanh vội vàng đỡ Trương Mạn đang quỷ ở dưới đất dày: “Mau ng lên dì, anh Bí Đỏ đã đồng ý với cậu rồi, sau này cậu nhất định phải nghe theo sắp xếp của anh Bí Đỏ đó
Trương Mạn bảo đảm: "Yến Thanh, cậu yên tâm đi, nhất định tớ sẽ chăm sóc tốt cho Khả Như mà"
Trương Mạn và Bạch Khả Như đã từng cùng nhau trải qua sống chết nên cũng coi như có duyên, Tiêu Hào dự định sau này sẽ để Liễu Nguyệt Hân, Trương Mạn và Bạch Khả Như cùng nhau tu luyện mỗi năm ba tháng ở hồ Linh Trì.
Liễu Nguyệt Hân vẫn luôn muốn giúp đỡ Tiêu Hào và trau dồi võ thuật, đúng lúc hai cô gái có thể cùng nhau chăm sóc cho Bạch Khả Như, Tiêu Hào tin nhất định Liễu Nguyệt Hân sẽ vô cùng thích Bạch Khả Như, bởi vì Liễu Nguyệt Hãn rất thích trẻ con.
Hơn nữa. Bạch Khả Như chính là con của chị gái Liễu Nguyệt Hân. "Anh Bí Đỏ, mọi chuyện đã xong rồi." "Không phải anh nói muốn mời chúng em đi ăn tối sao? Em dói bung." "Ăn xong em phải đi, trong trường vẫn còn nhiều việc phải làm."
Giang Yên Thành kéo Tiêu Hào từ trên số pha dậy nằm lấy cánh tay của Tiêu Hào, Trương Mạn ôm đứa nhỏ, bốn người rời khỏi biệt thự.
Trước khi đi, Âu Dương Chanh Kỳ đến tiền Tiêu
Hào.
Khi cô ta nhìn thấy Giang Yến Thanh nắm tay Tiêu Hào, và nhìn thấy hai người gần gũi, cô ta cảm thấy ghen tị...
Cô ta đang nghĩ nếu cô gái kéo tay Tiêu Hào là mình thì tốt biết bao.
Âu Dương Chanh Kỳ tiễn mọi người tới cổng trang viên, cô ta sắp xếp tài xế và xe cho mọi người. "Anh Tiêu Hào, ngày mai gặp lại." "Em gái Yến Thanh, hẹn gặp lại lần sau."
Hai bên chia tay, Tiêu Hào lên xe ngồi ở ghế phố lái, hai cô gái và Bạch Khả Như ngồi hàng sau. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88 .net
Âu Dương Chanh Kỳ vẫn luôn nhìn theo chiếc xe đang dẫn cách xa tầm mắt của cô ta.
Trong xe, Giang Yến Thanh nhìn Tiêu Hào đang ngồi ở ghế phụ một cách ác ý: "Anh Tiêu Hào? Anh Tiêu Hào..." “Bí Đỏ, chị Chanh Kỳ gọi anh thân thiết như vậy." "Có phải các người..."
Tiêu Hào bất lực mìm cười, biết rằng Giang Yến Thanh đang nói đùa "Anh Bí Đỏ, em sẽ nói cho chị Nguyệt Hán "Không nói cũng được, hôm nay phải ăn một bữa lớn...
Bốn người cũng không đi ăn bữa cơm lớn, Giang Yến Thanh tìm một quán nhỏ quen thuộc, cùng mọi người dùng bữa.
Giang Yến Thanh từ trước đến nay là một cô gái rất đơn giản, cho dù biết Tiêu Hào có tài sản mấy chục tỷ, cô cũng sẽ không tiêu tiền của người khác.
Sau khi ăn xong, Giang Yến Thanh chia tay, người nhà Âu Dương đưa cô trở lại trường học.
Tiêu Hào và Trương Mạn Bạch Khả Như đến sơn trang nhà họ Cao.
Sau khi Cao đô đốc rời đi, ông đã trao lại sơn trang nhà họ Cao cho Tiêu Hào, đây là trụ sở chính của công ty nhà họ Tiêu,
Liễu Nguyệt Hân vẫn làm việc ở đây.
Mấy ngày gần đây, doanh nghiệp của ba thành phố chính thức sáp nhập, Liễu Kiến Quốc làm tổng hội trường thương mại nên rất bận rộn.
Liễu Nguyệt Hân đã sống trong sơn trang nhà họ
Cao những ngày này. Mãi cho đến bây giờ tới, cô mới hoàn thành xong công việc.
Liễu Nguyệt Hân biết rằng Tiêu Hào đã trở lại, và bước nhanh đến biệt thự số ba. "Tiểu Hào!"
Liễu Nguyệt Hãn vừa vào nhà đã thấy Tiêu Hào trên ghế sô pha trong phòng khách.
Bên cạnh Tiêu Hào là một người đẹp đáng yêu và một đứa trẻ khoảng bốn, năm tuổi.
Cô nhìn thấy Tiêu Hào và mỹ nữ đang chơi đùa với cô gái nhỏ, con bé thì cười vui vẻ, ba người thân mật, cười nói liên miên.
Đây... trong sáu năm này, đây sẽ không phải là con của Tiêu Hào chứ?
Người phụ nữ này...
Ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu Liễu Nguyệt Hân, đương nhiên cô tin rằng Tiêu Hào sẽ không làm chuyện như vậy.
Hơn nữa, cô gái trước mặt cũng không giả lắm, cảm giác như một học sinh. “Nguyệt Hân, em về rồi." Tiêu Hào ôm Bạch Khà Như đi tới, Trường Man cũng đi tới, "Đây là Liễu Nguyệt Hân, vợ tôi, đây là Trương Mai... học trò của anh"
Ánh mắt Trương Mạn đang rơi vào trên người của Liễu Nguyệt Hãn, sắc mặt của cô ta đột nhiên thay đổi đáng kể
Tiêu Hào thấy Trương Mạn nhìn Liễu Nguyệt Hãn với phản ứng mạnh mẽ và xúc động, anh hỏi: " Trương Mạn, có chuyện gì vậy?" "Bạch Đình Quốc..." Trương Mạn nhìn chằm chằm vào Liễu Nguyệt Hân và kêu lên: "Cô không phải là vợ của Bạch Đình Quốc sao?" "Năm năm trước, không phải cô đã chết rồi sao?"
Chuyện gì đã xảy ra?
Làm thế nào Liễu Nguyệt Hân có thể là vợ của Bạch Đình Quốc?
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net