Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Uông Mạc nhiệt tình chiêu đãi hai người.
Hai bố con Uông Hùng chỉ là người bình thường, cũng không phải là tu võ giả, vóc dáng của hai người đều có phần mập mạp.
Ba người ngồi xuống, Uông Mạc đã chuẩn bị thịt rượu xong.
Trên mặt Uông Hùng mang một nụ cười hưng phấn, nói: “Đại ca, anh gọi điện thoại bảo muốn chiếm đoạt nhà họ Âu Dương và nhà họ Yến, chúng ta đã đợi ngày này hai mươi năm rồi."
Uống Viết Long cũng nói: "Tiêu Hào bị giết, lần này không còn ai có thể ngăn cản chúng ta được nữa. “Bác cả, hai vị đại sư nhà họ Đỗ đâu rồi?" “Em phải gặp mặt tặng cho họ một phần lễ lớn để cam on hai vi dai su."
Ba người đều vô cùng hưng phần, trong lòng nghĩ, không lâu sau đó nhà họ Uống sẽ độc chiếm thành Để Nam thôi.
Có sự ủng hộ của nhà họ Đỗ, qua mấy năm sau, họ có thể phát triển tiếp ở Bình Châu.
Nhà họ Uông có tương lai xán lạn. “Tặng lễ thì không cần "Các người để mang lại là được rồi."
Khi ba người đang rất hưng phần tính toán kế hoạch phát triển sau này của nhà họ Uông, một giọng nói đột ngột vang lên bên tai ba người.
Hai người Đỗ Bá Đặng và Đỗ Văn Sáng xuất hiện.
Trên mặt hai người tràn đầy sát khí, đi thẳng tới. Ba người sợ hãi, trong lòng bỗng rét lạnh.
Uông Mạc vội vàng đứng dậy, ông ta không rõ đã xảy ra chuyện gì, không biết đã làm mất lòng hai vị đại sư ở chỗ nào.
Uống Mạc cười làm lành, bảo: "Hai vị đại sư, trò đùa này không buồn cười.
Đỗ Bá Đặng lạnh mặt nói: "Xin lỗi, gia chủ Uông."
Dứt lời, trong tay Đỗ Bá Đặng xuất hiện một ảnh vàng, xẹt qua cổ Uống Mạc.
Uống Mạc thấy bên cổ hơi lạnh, ông ta muốn nói chuyện, lại phát hiện. Ông ta không thể nói được nữa. Khí quản trong cổ họng Uông Mạc bị cắt đứt, máu tưới chảy ròng.
Ông ta che cổ, một tay bắt lấy tay áo của Đỗ Bá Đăng, trong lòng đang không cam tâm mà họ hết.
Tại sao chứ
Tại sao lại giết tôi!
Chúng tôi đã thắng, chẳng bao lâu nữa sẽ trở thành nhà giàu nhất thành Đế Nam, tại sao lại giết tôi!
Ba giây sau, Uông Mạc ầm ầm ngã xuống đất, tắt thờ bỏ mình.
Ông ta chết không nhắm mắt. Không một ai nói đáp án cho Uông Mạc.
Hai người Uông Hùng và Uông Viết Long kinh hãi cực kỳ.
Hai người đến đây với tâm trạng vô cùng hưng phần, gia tộc sắp có việc mừng.
Bọn họ không ngờ rằng hai người kia lại muốn giết ho.
Uông Viết Long muốn chạy trốn, Đỗ Văn Sáng chặn đường đi của anh ta, dùng cách như lúc này, giết Uống Viết Long.
Người bình thường trong mắt cường giả Huyền Thông chỉ như một con kiến
Trong lòng Uống Hùng tràn đầy hoàng sở, quý xuống đất xin tha "Van xin các anh, van xin các anh hãy thả tôi đi, các anh muốn cái gì, tôi sẽ cho hết “Toàn bộ nhà họ Uông chúng tôi đều cho các anh..." Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Đỗ Bá Đặng liếc Uông Hùng một cái, trực tiếp ra
Ba người chết chung một chỗ.
Toàn bộ đều chết do bị cắt cổ họng.
Hai người xử lý thi thể xong, xoá vân tay và mọi dấu vết chứng tỏ họ đã đến nhà họ Uông.
Sau đó, hai người thừa dịp đêm đen rời khỏi nhà họ Uống.
Rạng sáng hôm sau, hai người Đỗ Bá Đặng và Đỗ Văn Sáng xuất hiện trước mặt Tiêu Hào.
Hai người nhìn Tiêu Hào, vô cùng căng thẳng.
Bọn họ sợ nhất là họ làm xong việc, Tiêu Hào lại lật lọng, giết họ để diệt khẩu. Đỗ Bá Đặng hít sâu một hơi, nói: “Tiêu đại sư, mọi chuyện đã được giải quyết, ba người gia chủ nhà họ tay. Uống, Uông Hùng và Uông Viết Long đã bị chúng tôi giết chết “Tốt lắm." Tiêu Hào ngập một cái, dáng vẻ vẫn chưa tỉnh ngủ, nói: "Các anh có thể đi rồi.” "Viên thuốc lúc trước tôi cho các anh ăn không phải thuốc độc, các anh không trúng độc"
Hai người đều khẽ giật mình, chẳng trách bọn họ không kiểm tra ra độc trong cơ thể, họ còn tưởng rằng thuốc độc do Tiêu Hào chế ra có ẩn tính rất cao.
Thì ra họ không hề trúng độc. “Chúng tôi thật sự không trúng độc?" “Anh thả chúng tôi đi thật ư?"
Hai người không dám tin mà nhìn Tiêu Hào.
Tiêu Hào cười rất chắc chắn, nói: "Tôi nói chuyện luôn luôn nhất ngôn cửu đình, tôi đã đồng ý thả các anh đi thì tất nhiên sẽ thả các anh" “Các anh cứ yên tâm, các anh tuyệt đối không trúng độc. “Nếu như không tin, các anh có thể đi bệnh viện, dùng dụng cụ kiểm tra lại "
Hai người tin tưởng Tiểu Hào.
Sau khi cảm ơn ăn không giết của Tiêu Hào, hai
KIA người lập tức rời khỏi sơn trang nhà họ Cao, trở về gia tộc. Bọn họ không muốn ở lại thành Đế Nam thêm một giay nào.
Tiêu Hào thà hai người đi, tất nhiên là do anh có kế hoạch riêng.
Anh đã bàn bạc xong với Âu Dương Chanh Kỳ và Yến Mục Huy từ lâu rồi.
Ban đầu, ba người Tiêu Hào hẹn nhau hôm nay đến nhà họ Uông báo thù rửa hận.
Hiện tại họ không cần đi nữa.
Hai người vừa đi, Âu Dương Chanh Kỳ và Yến Mục Huy đi ra từ trong một căn phòng, bước tới bên cạnh
Tiêu Hào.
Tiêu Hào nói với hai người: "Đã làm xong mọi chuyện rồi." “Cổ động quan trọng của nhà họ Uống đều đã chết" “Từ nay về sau, nhà họ Âu Dương và nhà họ Yến các người bắt đầu chiếm đoạt sản nghiệp của bọn họ.
Yến Mục Huy vô cùng bởi phục Tiêu Hào, nói: “Tiêu Hào, không thể không nói, chiêu mượn đao giết người của anh quá lợi hại "Để nhà họ Đỗ và nhà họ Uống tự giết lẫn nhau, loại bỏ nhà họ Uống, cũng làm cho nhà họ Đỗ bị đà kích rất lớn. Đọc truyện mới nhất tại Tr uyện88.net
Sau khi hai người kia trở về, họ cũng chỉ có một đường chết"
Âu Dương Chanh Kỳ lo lắng nói: “Anh Tiêu Hào, lần này anh làm vậy, không thể nghi ngờ là hoàn toàn đắc tội nhà họ Đỗ, e rằng... Sau này sẽ chọc phải phiền toái lon hon."
Tiêu Hào nở nụ cười, nói: "Kể từ giây phút tôi giết Đỗ Kỳ Phong, tôi đã hoàn toàn đắc tội nhà họ Đỗ rồi." “Chanh Kỳ, cô hãy trực tiếp công khai nội dung trong chiếc USB trước đó tôi đưa cho cô dưới danh nghĩa Long tổ, sau đó đi thăm dò nhà họ Đỗ
Trong USB là video Đỗ Bá Đặng và Đỗ Văn Sáng giết người.
Âu Dương Chanh Kỳ cầm chiếc USB trong tay, nói: "Người nhà họ Đỗ đi vào thành Đế Nam, giết chết gia chủ và cổ đông nhà họ Đông, diệt toàn bộ nhà họ Uông, muốn chiếm đoạt tài sản nhà họ Uông." "Tin tức này bị phát tán ra, không biết sẽ gây ra dong tính lớn bao nhiêu?" "Lại còn thám dò với danh nghĩa Long tổ, nhà họ Đó không chết cũng lột da
Đây chính là kế hoạch của Tiêu Hào.
Người nhà họ Đô thích giờ trò, vậy thì Tiêu Hao sẽ chơi với họ.
Chiều hôm sau, hai người Đỗ Bá Đặng và Đỗ Văn Sáng về tới gia tộc.
Hai người đều có cảm giác sống sót sau tai nạn. May là Tiêu Hào thả bọn họ, họ mới trở về từ chỗ chết, về tới gia tộc.
Sau khi hai người đi về, họ chưa kịp nghỉ ngơi đã đi tìm gia chủ trước.
Nhưng mà hai người vừa tới cửa biệt thự của gia chủ đã bị quản gia chặn lại.
Quản gia lạnh lùng nói: "Gia chủ nói không gặp các anh." “Các anh trực tiếp đi đến Thế Nhật đường chịu phat di."
Thế Nhật đường
Hai người nghe thấy ba chữ này, lập tức kinh hãi,
Chỉ có người phạm phải sai lầm lớn mới có thể đến Thế Nhật đường lãnh tôi chịu phạt. Biện pháp trừng phạt của Thế Nhật đường cực kì nghiêm khắc, thậm chí là tàn khốc
Người đi vào không chết cũng tàn phát "Gia chủ không gặp chúng tôi? Tại sao?" “Nhiệm vụ của chúng tôi thất bại, nhưng không thể trách chúng tôi được, chúng tôi đã cố hết sức" “Do kẻ địch quá mạnh, chúng tôi hoàn toàn không phải đối thủ." "Cho dù phạt chúng tôi, cũng không nên phạt ở Thế Nhật đường chứ?" “Đúng vậy, chúng tôi đâu có phạm phải sai lầm nào lớn."
Quản gia đen mặt: "Các anh phạm vào tội gì, các anh không biết ư?" “Các anh giết chết đồng bạn hợp tác với chúng ta, giết chết gia chủ nhà họ Uông!" “Hiện tại, người của Long tổ đã tra ra nhà họ Đỗ chúng ta rồi!" “Tại sao gia chủ không gặp các anh? Gia chủ vừa mới nói, giết các anh còn ngại dơ tay của ông ấy kia!
Đúng lúc này, mười võ giả chạy đến từ đằng xa, bao vậy chất chế xung quanh hai người.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net