Chương 370: Thâm tàng bất lộ
Nội dung cuộc trò chuyện của Lãnh Trùng và bố anh ta, tuy rằng bí mật, nhưng Tiêu Hào lại nghe được.
Trong lòng Tiêu Hào có một loại cảm giác xấu Chuyện của Huyền Âm môn, Tiêu Hào giết rất nhiều người của môn phái Bính Điệu, nhưng đều là Thạch Đức
Quy gánh vác.
Người của môn phái Bính Điệu căn bản không biết là do Tiêu Hào gây nên.
Lúc đó Tiêu Hào đã gọi điện thoại cho Thanh Long, nói Thanh Long xử lý chuyện này.
Trừ phi đã xảy ra vấn đề ở đâu đó.
Mấy phút sau sau tài khoản ở công ty của nhà họ Tiêu ra nhiều hơn một nghìn tỷ.
Tiêu Hào nói với ba người phụ nữ: “Tiền đã vào tài khoản, chúng ta đi thôi!”
Tiêu Hào cũng không liếc mắt nhìn Lãnh Trùng, cùng ba người phụ nữ xinh đẹp rời khỏi đây.
Trong mắt Lãnh Trùng mang theo vẻ độc ác, ánh mắt nhìn chăm chăm về phía Tiêu Hào và ba người phụ nữ, đợi bốn người rời khỏi tầm mắt, anh ta mới thu ánh mắt lại.
Tiêu Hào, đợi anh chết, ba người phụ nữ này, sớm muộn gì cũng là của tôi!
Chuyện của Lãnh Trùng, chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, ba người phụ nữ đã chứng kiến quá nhiều, bọn họ tiếp tục đi lên trên lầu mua sắm.
Tiêu Hào lại nhớ đến một chuyện khác, liền nói: “Nguyệt Hân, Chu Tước, tôi ở trong xe chờ các cô, mọi người cứ từ từ dạo.
Ba người phụ nữ cũng không suy nghĩ nhiều, tiếp tục đi dạo cửa hàng. Tiêu Hào xách đồ mà những người phụ nữ đó mua, đi xuống bãi đỗ xe ở dưới lầu.
Sau đó, Tiêu Hào lập tức gọi điện thoại cho Thanh
Long. “Chuyện của Huyền Âm môn, xử lý thế nào rồi?” “Thưa ngài.” Nghe được giọng nói của Tiêu Hào Thanh Long vô cùng vui mừng: “Ngày đó sau khi ngài gọi điện thoại cho tôi, tôi đã tự mình sắp xếp và xử lý thỏa đáng, hơn nữa, còn bảo Lương Thiếu Thu canh giữ ở Huyền Âm môn” “Chủ tịch thành phố của huyện Thanh Hà cùng Thạch Đức Quy vô cùng phối hợp, không hề xảy ra bất kỳ vấn đề gì." “Mấy ngày nay tôi muốn gọi điện cho ngài để hồi báo, nhưng điện thoại của ngài không gọi được.
Mấy tháng gần đây, Lương Thiếu Thu vẫn theo Thanh Long học võ.
Hôm nay Lương Thiếu Thu đột phá cảnh giới Tiên Thiên, Thanh Long sẽ sắp xếp cho anh ta một nhiệm vụ để làm làm.
Sau khi cúp điện thoại bài, Tiêu Hào lại gọi điện thoại cho Thạch Đức Quy và Lương Thiếu Thu, nhưng đều không gọi được .
Ở sâu trong núi Bàn Long, điện thoại di động không có tín hiệu.
Tiêu Hào tin tưởng Thanh Long đã sắp xếp xong xuôi tất cả.
Nhưng người của môn phái Bính Điệu sẽ đối phó anh ta, là ai để lộ tin tức sao?
Hơn hai giờ sau, ba người phụ nữ cuối cùng cũng trở về, mua một đống lớn đồ đạc.
Sau đó mọi người đi ăn một bữa thật lớn. Ban đêm, mọi người mới về tới vườn của trang viên nhà họ Cao.
Chuyện thứ nhất mà những người phụ nữ sau khi trở về, là mặc thử quần áo mới và túi xách, sau đó quay ra gương tự khen mình.
Giống như tất cả phụ nữ đều như vậy.
Qua lần đi dạo phố này, quan hệ của ba người phụ nữ nữ liên tục tốt lên, khiến cho người ta cảm giác vô cùng thân mật.
Phương pháp giúp người phụ nữ bồi dưỡng tình cảm, là đi mua sắm, còn đàn ông, là đi uống rượu.
Sau khi mọi người xong việc, Tiêu Hào nhắc mọi người nghỉ ngơi sớm, sáng mai sẽ đi Linh Trì của Huyền Âm môn. Tiêu Hào đã đồng ý với Linh Xà, trong vòng mười ngày, sẽ đem nội đan trở về.
Liễu Nguyệt Hân nghe được sắp xếp của Tiêu Hào, vô cùng chờ mong.
Sau khi đến Linh Trì thì con đường tu luyện của cô ấy lại bắt đầu.
Trên phương diện làm ăn của công ty, Tiêu Hào tự có sắp xếp.
Tiêu Hào sẽ giao mọi việc cho Âu Dương Chanh Kỳ,
Băng Sương cũng sẽ tìm một vài người đến hỗ trợ, chủ trì đại cục. Liễu Nguyệt Hân biết được Tiêu Hào đã sắp xếp xong tất cả, cuối cùng cũng an tâm.
Liễu Nguyệt Hân cũng biết, bạn của Tiêu Hào với đồng bọn hợp tác qua lại rất nhiều.
Cho dù Tiêu Hào và cô không có mặt, nhà họ Âu Dương và nhà họ Yến hoàn toàn có thể chủ trì đại cục. Thế Lực Ngầm ở thành Đế Nam, đã bị khống chế.
Có thể nói, bây giờ Tiêu Hào đã trở thành vua ở thành
Đế Nam.
Cộng thêm thực lực Cảnh giới Huyền Thông của Tiêu Hào, tất cả thế lực ở Đế Nam, chỉ có thể đầu hàng!
Tiêu Hào từng bước một tự tay xưng bá ở Đế Nam, giải quyết xong nguyện vọng lúc còn sống của bố.
Đợi Liễu Nguyệt Hân chuyện giải quyết hậu, đợi nhà tổ nhà họ Tiêu lắp đặt thiết bị xong, Tiêu Hào sẽ cho Liễu Nguyệt Hân đám cưới độc nhất vô nhị. Sau đó, Tiêu Hào sẽ rời thành Đế Nam, đi tới thủ đô tìm nhà họ Tần báo thù!
Mười giờ tối.
Ninh Khinh Vân còn chưa nghỉ ngơi, đứng ở sân thượng, nhìn bầu trời đầy sao.
Cô lâm vào trong ký ức.
Chẳng bao lâu sau, cô và một người đàn ông ở cùng một chỗ, thích thú nằm trên bãi cỏ, nhìn chân trời đầy sao, kể chuyện cũ, mơ ước tương lai. “Ma Đế”
Một thanh âm đột ngột cắt đứt hồi ức của Ninh Khinh
Vân.
Một người đàn ông đứng bên cạnh cô, chính là người đàn ông trong ký ức của cô.
Ninh Khinh Vân liếc mắt nhìn Tiêu Hào, lại nhìn về phía chân trời đầy sao. “Anh có thể gọi tôi là Ninh Khinh Vân.
Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Ma Đế, tôi mặc kệ mục đích của cô là gì, cô có thể đối xử tốt với Nguyệt Hân, tôi tự nhiên sẽ cảm ơn cô.” “Nếu như cô có mục đích khác... Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua!” Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net *để ủng hộ team nha !!!
Ninh Khinh Vân than nhẹ một tiếng: “Lẽ nào ở trong lòng anh, không có chút tín nhiệm nào với tôi sao?”
Tiêu Hào không thích nói những chuyện buồn phiền này, nhưng có mấy lời, phải nói. “Đã từng...Cô là người mà ta tín nhiệm nhất, là người mà tôi dựa vào, là tất cả...của tôi!” “Thế nhưng cô đã làm cái gì... “Không nói nữa, tôi hi vọng cô có thể đối xử tốt với Nguyệt Hân.
Tiêu Hào nói, thân ảnh lóe lên, biến mất vô tung vô ảnh.
Trong mắt Ninh Khinh Vân xuất hiện hơi nước.
Ngay lúc giọt nước mắt sắp tràn ra khỏi viền mắt, một cổ lực lượng thần bí từ trong mắt xẹt qua.
Nước mắt bốc hơi rồi.
Đời này, cô chỉ khóc một lần...
Lúc ân đoạn nghĩa tuyệt với Tiêu Hào, chảy ra một giọt nước mắt.
Cô đã thề, sau này sẽ không rơi lệ vì bất cứ một người đàn ông nào nữa.
Thế nhưng lần thứ hai nhìn thấy Tiêu Hào, nơi mềm yếu nhất trong lòng cô, lần thứ hai bị xúc động.
Thành tây, viện dưỡng lão Trùng Anh.
Ông cụ nhà họ Liễu cũng vài người bạn đánh xong bài trở về, giống như thường ngày, sau khi uống một ly trà an thần, mới nghỉ ngơi.
Đúng lúc này, người làm thông báo, có người đến thăm ông.
Ông cụ thật tò mò, đã trễ thế này, đã qua thời gian thăm hỏi rồi, là ai đến thăm ông?
Ông cụ ở trong đại sảnh chờ, có chút đứng ngồi không yên.
Từ sau khi ông lão đến viện dưỡng lão, không có bất cứ người nào đến thăm ông.
Người tới, là một thanh niên đẹp trai, ngồi xe đẩy, không có hai chân.
Là Đường Minh Tam.
Lumos đẩy Đường Minh Tam, tới trước mặt ông cụ. “Cậu tới làm cái gì?” Ông cụ thấy Đường Minh Tam, liền bày ra bộ dạng không chào đón.
Ông không muốn nhìn thấy người này, không muốn nhìn thấy bất luận kẻ nào có liên quan tới Tiêu Hào. Thế nhưng, Đường Minh Tạm hết lần này tới lần khác nói chuyện, đều có liên quan tới Tiêu Hào. “Ông cụ, khả năng ông còn không biết, bây giờ Tiêu
Hào đã trở thành nhà giàu số một ở Đế Nam.” "Vua của thành Đế Nam."
Sau khi ông cụ nghe tin này, đáy lòng trầm xuống. Mấy ngày nay, ông không có quan tâm chuyện bên ngoài, từ khi công ty của gia tộc phá sản, sau khi Liễu Vĩnh chạy trốn ra nước ngoài, tim của ông đã chết.
Ông chỉ muốn ở chỗ này an hưởng tuổi già, cùng một vài ông cụ bà cụ khác, mãi cho đến khi già chết ở chỗ này.
Những chuyện ở bên ngoài, không có quan hệ gì với
Thế nhưng, Đường Minh Tam đến, phá vỡ sự bình tĩnh ông. của ông.