Chu Tước vô cùng kích động. Điều cô luôn hứng thú nhất chính là phong ấn của những trận pháp, nhìn lên phía trước, giống như phát hiện ra một vùng đất mới vậy. Chu Tước muốn đi lên phía trước, bị Tiêu Hào nắm tay lỗi ngược lại.
“Đừng ra chỗ đó, phía trước không có nguy hiểm, có lẽ thể.”
Sơn động to lớn như thế này, thật giống như là bên trong cơ thể của một người. Hơn năm sáu trăm mét, có chín cột đá thật lớn, bên kia tràn ngập một màu vàng, cho dù là thị lực của Tiêu Hào thì cũng không thể nhìn thấu được bên kia có cái gì.
Nhưng Tiêu Hào vẫn có thể cảm nhận được sự nguy hiểm, Ninh Khinh Vân cũng cảm nhận được. Cho nên mới không cho Chu Tước qua đó.
Tiêu Hào nói: “Các người cứ ở đây nghỉ ngơi đi, tôi qua bên đó xem trước.”
Hai người con gái đang hôn mê bên cạnh vách núi đá, Tiêu Hào đưa Bạch Khả Như giao cho Chu Tước. Tiêu Hào cẩn thận bước về phía trước một bước. Sau một trăm mét, càng đi gần về phía cột đá, một luồng năng lượng đánh úp về phía Tiêu Hào.
Càng tiếp cận gần hơn, Tiêu Hào rốt cuộc cũng có thể thấy hết toàn cảnh của chín cột đá. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
Chín cái cột đá lớn đứng yên ở giữa hang động, cột đá cao hơn trăm mét, đường kính hơn ba mét xung quanh, chín cột đá thông nhau tạo thành một đỉnh chóp hình tròn thật lớn phối hợp tạo nên chín màu sắc khác nhau.
Trên mỗi cây cột có khắc một con rồng màu vàng rất sắc sảo. Con rồng khổng lồ được khắc xoay quanh trên cột đá, giương nanh múa vuốt, giống như đang bay trên trời, rong chơi chín ngày.
Tiêu Hào thấy một cảnh như vậy, trong lòng lập tức xuất hiện bốn chữ: Trận pháp Cửu Long!
Trận pháp Cửu Long, là trận pháp dùng để trấn áp những tà vật cực mạnh, trước kia anh đã gặp qua một lần, thế nhưng lần đó khi nhìn thấy trận pháp, cũng chỉ là một loại nhỏ mà thôi, so với nơi này thì không có cách nào sánh bằng.
Trên mỗi một cột đá, trong miệng rồng đều nhả ra một “Xích Long”, đó là một dây xích dài màu vàng khóa miệng của con rồng khổng lồ, nhánh của dây xích kéo dài về phía trung tâm.
Chín dây xiềng xích lúc nào cũng đều tỏa ra một khí tức thần bí, chiều dài lên đến trăm mét dùng để khóa một con mãng xà khổng lồ ở tại trung tâm của cột đá. Con mãng xà khổng lồ bị treo lơ lửng trên không trung.
Mỗi một dây xiềng xích, đều xuyên qua cơ thể của mãng xà, chín dây xích được giăng lên khắp nơi!
Con mãng xà rất lớn, hình như đã bị ngũ mã phanh thấy. Thấy cảnh tượng như vậy, đáy lòng Tiêu Hào cực kì sợ hãi. Con mãng xà này toàn thân đều là vảy đen, mỗi vảy có kích thước lớn nhỏ khác nhau từ đầu đến tim của mãng xà, còn lại là đôi cánh chim màu đen cực kì lớn! Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
Điểm kì lạ là, bên ngoài của mãng xà này cực kì lạ. Có sừng như hươu, đầu giống như chim đà điểu, mắt giống như thỏ, gáy thì giống như rắn, có vảy của cá chép và móng vuốt của chim ưng.
Nếu như là linh xà bình thường thì sẽ không có sừng, cũng không có chân và móng vuốt. Trước kia Tiêu Hào ở võ thần cũng đã nhìn thấy không ít linh thủ, thế nhưng loại linh thú kỳ lạ này vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Linh xà dài hơn trăm mét, bị một năng lượng kinh khủng phong ấn tại nơi này. Phong ấn tận hơn ngàn năm!
Lúc này, viên nội đan Âm Linh xà trên người Tiêu Hào lại tỏa ra một khí tức thần bí, khí tức này, chậm rãi phát ra về phía linh xà bị phong ấn. Tiêu Hào đi theo khí tức của viên nội đan, cảm nhận được linh xà trên người mình, truyền đến một năng lượng của một sinh mệnh mỏng manh.
Linh xà này, thế mà lại chưa chết.
Điều này làm sao có thể?
Vèo!
Lúc này, Ninh Khinh Vân xuất hiện bên cạnh Tiêu Hào. Ninh Khinh Vân cẩn thận đánh giá linh xà ở trước mặt, sắc mặt ngày càng nghiêm trọng.
Tiêu Hào hỏi Ninh Khinh Vân: “Ma Đế, đây là cái gì?”
Ninh Khinh Vân thuận miệng nói: “Tôi cũng chưa từng gặp qua..
“Không đúng... Tôi đã thấy, tôi đã nhìn thấy qua trên sách cổ, hơn nữa...
Ninh Khinh Vân đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, mặt lập tức biến sắc, xuất hiện sự phấn khích, sau đó nói: “Anh đã từng nghe qua Bí Long hay chưa?"
Tiêu Hào nhíu mày: “Bí Long?”
“Ý của anh là, Âm Linh xà được tu luyện đến mức cao nhất, sau đó tiến hóa thành Bí Long?”
“Đúng vậy. Ninh Khinh Vân gật đầu.
Tiêu Hào hít một hơi thật sâu, không dám tin: “Không có khả năng này, thứ này chỉ là giống như trên sách cổ đã ghi lại thôi.”
“Trên thế giới bây giờ, rất thiếu thốn linh khí, chiến tranh không ngừng, nên linh vật cũng có thể tu luyện đạt được đến cảnh giới này”
“Bí Long này, cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi.”
Nhưng Tiêu Hào lại nghĩ rằng, linh vật này đã bị phong ấn hơn ngàn năm. Hiện giờ trên thế giới không có khả năng xuất hiện được Bí Long, thế nhưng trên sách cổ ngàn năm đúng là đã có ghi lại quá trình của Bí Long.
Ninh Khinh Vân nói: “Tôi cũng không muốn tin, thế nhưng làm sao để giải thích linh xà ở trước mặt chúng ta đây?”
“Bị phong ấn hơn ngàn năm mà vẫn bất tử, chỉ có thể là Bí Long."
“Chỉ là tôi vẫn chưa rõ, vì sao lại không trực tiếp giết chết Bí Long đi, vì sao lại phải bày ra trận pháp này, đem Bí Long phong ấn tại đây?”
Bên ngoài phong ấn là trận pháp Cửu Long, đều cần những năng lượng của Đế Vương, cần một lượng lớn đá quý, tiêu tốn rất nhiều tài lực, cần duy trì năng lượng này hơn ngàn năm. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
Để lại một bút tích lớn như vậy, không bằng trực tiếp giết chết đi cho đơn giản. Tiêu Hào cũng có sự nghi hoặc. Lúc này, Chu Tước đi sang bên này.
"Không cần phải lại đây!” Thân ảnh của Tiêu Hào lập tức xẹt qua mấy chục mét, chặn bước chân của Chu Tước, cản cô dừng bước.
Chu Tước đột nhiên cảm thấy, một áp lực vô hình đè lên người cô, dường như muốn nghiền nát cơ thể cô. Cô vội vàng lùi về sau vài bước, trong lòng kinh ngạc.
“Năng lượng của Đế Vương sắp xếp trận pháp này, nếu không phải ở trong phạm vi của Đế Vương thì không thể tới gần."
“Quả nhiên rất mạnh”
Trước kia Chu Tước từng tự mình nghiên cứu trận pháp Cửu Long trong nửa năm, nhưng vẫn chưa từng gặp qua loại trận pháp Cửu Long nào lớn mạnh như thế này. Nếu như vẫn cố đi về phía trước, chỉ sợ rằng cơ thể cô sẽ bị nghiền nát.
Càng lớn mạnh, cô càng hào hứng.
“Tôi đến giúp cô.” Tiêu Hào bắt được tay của Chu Tước, một cổ năng lượng thần bí bao lấy Chu Tước, trận pháp mang đến khí tức lớn mạnh bỗng nhiên biến mất không dấu vết.
Tiêu Hào kéo tay Chu Tước đến trước mặt trận pháp. Không thể buông tay Tiêu Hào ra để anh có thể bảo vệ Chu Tước.
Chu Tước nhìn chằm chằm trận pháp của Bí Long nói: “Vấn đề vừa rồi, đáp án của tôi là, tà vật này căn bản không thể giết chết”
“Đối với việc không thể giết chết tà vật thì phải làm sao? Chỉ có thể là phong ấn rồi trấn áp nó.”
Tiêu Hào lại lắc đầu: “Giết không chết sao? Trên thế giới này làm gì có chuyện giết một cái gì đó mà nó không chết”
“Bí Long là do tiến hóa của Âm Linh xà, lấy viên nội đan này phá hủy đi, thì tất nhiên có thể giết nó.”
Ninh Khinh Vân đồng ý với ý kiến của Tiêu Hào: “Cho nên, Bí Long mới bị phong ấn tại nơi này, cũng không phải là không thể giết chết, mà là để sử dụng cho việc khác.