“Thủ đoạn của Tiêu Hào rất tàn nhẫn, ác độc cực kì, vậy mà dám ở chỗ ông Ba đoạt bảo giết người! Diệp Quy Tiên vẻ mặt tức giận. “Có điều...Ông Ba, trong núi Bàn Long có chuyện Linh Trì, tôi cũng nghe nói qua, cái tên Tiêu Hào này có tài đức gì dám trở thành kẻ thù cuẩ ông Ba.” “Lẽ nào người ông Ba không có cách nào tiêu diệt Tiêu Hào?”
Diệp Quy Tiên muốn biết thực lực của Tiêu Hào, muốn biết bên cạnh anh ta có bao nhiêu người.
Chu Thục Nhi mở miệng nói: “Chủ Diệp, chúng tôi vừa mới biết được tin, Tiêu Hào dùng một chiêu đánh bại Nhậm Duy Thiện.” “Chúng tôi phán đoán, thực lực thực sự của Tiêu Hào e là Huyền Thông đỉnh phong “Cho nên, Tiêu Hào dựa vào thực lực của mình mới dám làm bậy, không có phép tắc!”
Lời này vừa dứt, sắc mặt của Diệp Quy Tiên và ba vị trưởng lão đều có chút thay đổi.
Diệp Quy Tiên uống một ngụm trà nói: “Chúng tôi biết Tiêu Hào không đơn giản, có thể giết người củanhà họ Lãnh, giết được con trai của tôi, tự nhiên là có cái tùy hứng đó.” “Cho nên, lần này tôi cùng với ba vị trưởng lão đích thân ra trận, nhất định phải giết được Tiêu Hào.” “Các người biết bên cạnh Tiêu Hào có bao nhiêu người cường giả không?” "Còn có, Tiêu Hào thực sự là có bối cảnh vô cùng lợi hai sao?”
Diệp Quy Tiên biết Tiêu Hào rất mạnh, nhưng không nghĩ tới, cậu ta một chiêu có thể đánh bại Nhậm Duy Thiện, ông ta cho rằng, Tiêu Hào mạnh như vậy, nếu bên cạnh Tiêu Hào còn có mấy vị cường giả khác, vậy thì phải sắp xếp lại từ đầu,
Chu Thục Nhi giải thích: “Bên cạnh Tiêu Hào có bốn người phụ nữ, thực lực không mạnh, chủ yếu là thực lực của Tiêu Hào quá mạnh.” “Còn về thế lực phía sau Tiêu Hào, chỉ e là có quan hệ với bộ quân sự, chuyện này, bố tôi có thể xử lý được." “Cho nên, chỉ cần giết chết Tiêu Hào, mọi thứ đều kết thúc, còn những người khác, chuyện khác cũng không quan trọng.
Diệp Quy Tiên cảm thấy yên tâm, nếu như là một Tiêu Hào Huyền Thông đỉnh phong, không phải là rất khó đối phó, bên cạnh không có cường giả nào khác giúp là được.
Diệp Quy Tiên hỏi: "Vậy các người có kế hoạch
Chu Ngọc Cương nói: “Anh Diệp, lúc trước các gì?"người không đến đây, tôi dự tích tự mình đi tìm Tiêu Hào, bây giờ anh Diệp đến rồi, chúng ta có thể liên thủ.”
Diệp Quy Tiên hai mắt sáng lên: “Ông Ba nói không sai, chỉ cần chúng ta liên thủ, cho dù Tiêu Hào có ba đầu sáu tay cũng khó tránh khỏi cái chết
Đôi bên cùng có ý muốn hợp tác, cho nên đã thành công.
Chu Ngọc Cương cười: “Anh Diệp, chúng tôi có được tin tức, Tiêu Hào cùng bọn người khác đang đi đến đây, chúng ta chỉ cần ở trong này ôm cây đợi thỏ, đem đám người Tiêu Hào một lưới bắt hết!
Chu Thục Nhi bưng rượu lên: “Chú Diệp, nào, chúng ta lấy trà thay rượu, tôi kính ông!”
Đôi bên đã bàn xong mọi thứ, liên thủ tiêu diệt Tiêu Hào.
Sau khi bàn xong, Chu Thục Nhi sắp xếp cho bốn người Diệp Quy Tiên nghỉ ngơi, chờ đợi Tiêu Hào đến.
Từ sau lều trại đi ra, Chu Ngọc Cương dẫn Chu Thục Nhi đến một nơi hẻo lánh.
Chu Ngọc Cương thấp giọng nói: “Thục Nhi, con đem theo mấy người rời khỏi đây trước.
Chu Thục Nhi không hiểu nói: “Chú Ba, tại sao con phải rời đi? Con phải ở lại đây, tận mắt chứng kiến Tiêu Hào bị giết chết, như vậy mới có thể giải mối hận thù trong lòng.
Sắc mặc Chu Ngọc Cương ngưng trọng: “Vốn kế hoạch của chúng ta, Tiêu Hào đã chết ở Đoạn Hồn Nhai rồi, nhưng Tiêu Hào lại không chết.“Kế hoạch phía sau hoàn toàn bị đảo lộn” “Chúng ta làm bất kỳ chuyện gì đều phải sắp xếp tốt mọi thứ phía sau, phải suy nghĩ đến điều tồi tệ nhất. “Lần trước ở Đoạn Hồn Nhai giết Tiêu Hào, chúng ta cho rằng trăm phần trăm có thể giết chết cậu ta.
Kết quả là xảy ra chuyện. “Lần này..Chúng ta có bao nhiêu phần thắng?” Chu Thục Nhi hiểu rồi, chú Ba sợ lần này sẽ thất bại nữa.
Đổi vị trí mà suy nghĩ, nếu như bọn họ là Tiêu Hào, phải đối phó với nhà họ Lãnh, nhà họ Diệp, còn có Châu chủ, tự nhiên biết thế lực các gia tộc thù địch có bao nhiêu cường giả.
Hơn nữa, những thế lực này có bao nhiêu nhân vật đỉnh phong, đều là công khai, điều tra một chút là có thể biết được.
Tiêu Hào biết các thế lực này nhiều cường giả như vậy, không dám ra táy, vậy chỉ có một khả năng, chính là Tiêu Hào có thực lực để đối phó với các thế lực này, có thực lực đánh bại cường giả.
Chu Thục Nhi cẩn thận hỏi: “Chú Ba, chú nói hững điều này, gia chủ nhà họ Diệp cũng có thể nghĩ tới, chú cùng gia chủ nhà họ Diệp liên thủ, con nghĩ... “Con không cần quá lo lắng.” Chu Ngọc Cương ngắt lời của Chu Thục Nhi: “Đây chỉ là một phần trong kế hoạch của chúng ta mà thôi, con có lòng thắng. “Con mau chóng đem người rời khỏi đây.” Chu Thục Nhi gật đầu mạnh, không nói nhiều:“Con trở về gia tộc trước chờ đợi tin tức.” tamlinh247.net trang web cập nhật nhanh n*hất
Chu Thục Nhi hiểu rõ, nếu như chú Ba và Diệp Quy Tiên liên thủ không giết được Tiêu Hào, vậy bọn họ không có bất kỳ sức mạnh nào có thể giết chết được Tiêu Hào.
Chu Thục Nhi đem theo ba người cường giả Huyền Thông, cùng nhau rời khỏi.
Vào buổi tối ngày hôm sau, Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân, Lương Thiếu Thu đến doanh trại của Chu Thục Nhi. "Sư phụ, đến rồi, cuối cùng chúng ta cũng tới rồi!” Lương Thiếu Thu liền thở phào nhẹ nhõm vì ở phía xa xa nhìn thấy cây cầu và lều.
Lương Thiếu Thu rất mệt mỏi vì đau lưng.
Cuộc hành trình này, thể lực của Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân giống như là dùng không hết vậy, hơn nữa tốc độ lại nhanh, Lương Thiếu Thu một đường đuổi theo, suýt chút nữa là theo không kịp hai người họ.
Lúc này, trong lều ở doanh trại, chỉ có năm người. Chu Ngọc Cương, Diệp Quy Tiên và ba vị trưởng lão.
Bọn họ và Tiêu Hào quyết đấu, hôm qua đã giải tán những người khác, nhân viên công tác.
Bọn họ đang ôm cây đợi thỏ, đợi Tiêu Hào đến.
Đám người Tiêu Hào cách lều khoảng chừng trăm mét, mấy khí tức cường đại xông đến hướng Tiêu Hào bên này.
Trong lều, sắc mặt Chu Ngọc Cương rất bình tĩnh:"Tiêu Hào đến rồi.”
Diệp Quy Tiên lộ ra sát khí nói: “Ông Ba, tôi ra tay trước, tôi muốn đích thân giúp con trai báo thù, nếu như tôi thua, chúng ta mới liên thủ.
Chu Ngọc Cương gật đầu: “Tôi sẽ hỗ trợ các người bất cứ lúc nào.
Vù vù vù !
Bốn thân ảnh từ trong lều đi ra, đi đến hướng Tiêu
Hào.
Diệp Quy Tiên và ba vị trưởng lão chặn đường đi của đám người Tiêu Hào. “Tiêu Hào!” Ánh mắt đầu tiên Diệp Quy Tiên đã nhận ra Tiêu Hào ngay, toàn thân lộ ra sát khí, không chút giấu diếm. Nhìn thấy kẻ đã hại chết con trai mình, Diệp Quy
Tiên hận không thể lập tức đem Tiêu Hào băm thành trăm mảnh. “Ông là?” Tiêu Hào vốn không quen biết người trước mắt này, về sát khí trên người bốn người họ, Tiêu Hào không quan tâm. “Gia chủ nhà họ Diệp, Diệp Quy Tiên!” Hơi thở của Diệp Quy Tiên bao phủ Tiêu Hào, kiểm tra thực lực của cậu ta. “Ba vị bên cạnh tôi là trưởng lão của nhà họ Diệp!”
Tiêu Hào không ngờ nhà họ Diệp đến báo thù nhanh như vậy, hơn nữa, gia chủ nhà họ Diệp và trưởng lão đích thân đến.
Tiêu Hào thản nhiên nói: “Thì ra là bố của Diệp Văn Hiếu và Diệp Văn Thuận.”