Phụt
Vực chủ phun ra một ngụm máu, huyết khí trong người hỗn loạn, ngũ tạng lệch khỏi vị trí, răng cũng bị gãy mấy cái.
Một cái tát, làm Vực chủ trọng thương!
Trong nháy mắt, không khí ngưnglại.
Tất cả mọi người bên phía Vực chủ đều cho rằng, Vực chủ ra tay, một chiêu là có thể giết được Tiêu Hào.
Nhưng mà...Bọn họ nhìn thấy, một cái tát của cô gái xa lạ bên cạnh Tiêu Hào đánh gục Vực chủ!
Vực chủ là cường giả Thần Thông đỉnh phong, làm sao có thể bị hạ gục bởi một cái tát? Còn bị đánh hộc máu!
Trên mặt mọi người đều vô cùng sợ hãi.
Bốn phía đột nhiên hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng thở của Vực chủ! Vực chủ từ dưới đất bò dậy, sắc mặt trắng bệch, khóe miệng co giật. Tất cả mọi chuyện vừa phát sinh, giống như nằmmo.
Cô gái trước mắt này, nhìn qua chỉ khoảng hai mươi tuổi, rốt cục là cảnh giới gì?
Trong lòng Vực chủ nghĩ tới hai chữ... Ngưng Đan Nhất định là thực lực từ Ngưng Đan trở lên!
Cũng chỉ có loại sực mạnh to lớn này, mới có thể dùng một cái tát đánh bại Thần Thông đỉnh phong!
Giờ khắc này, Vực chủ mới biết, ông ta đắc tội người không nên đắc tội!
Nếu cô gái vừa rồi muốn giết ông, một chiêu là được rồi.
Đối phương đã hạ thủ lưu tình! “Tiêu Hào, cậu rốt cuộc là ai!”
Vực chủ có thể nhìn ra được, cô gái này là thủ hạ của Tiêu Hào.
Thủ hạ mạnh như vậy, vậy thì thân phận của Tiêu Hào càng không đơn giản.
Tiêu Hào cũng không trả lời, nói: "Còn không nhận tôi?”
Đã đến nước này, Vực chủ làm sao nhận tội? Một khi nhận tội, tiền đồ của ông ta, tất cả đều sẽ bị phá hủy.
Đến lúc đó, rút dây động rừng, địa vị của nhà họ Trần ở Long Hạ, cũng sẽ xuống dốc không phanh!
Vực chủ mất hai mươi năm phấn đấu để có được tất cả mọi thứ như bây giờ, ông ta làm sao mà từ bỏ được đây?Tuyệt đối không thể nhận tội!
Vực chủ hít sâu một hơi, trong lòng đưa ra quyết định, nói: “Tiêu Hào, Linh Trì đưa cho cậu, tất cả nơi này cũng đưa cho cậu.” “Tôi đồng ý chắp tay đưa một nửa sản nghiệp của nhà họ Trần cho cậu.”
Vực chủ là một người thông minh, hơn nữa còn thông minh đến đáng sợ.
Nếu như Tiêu Hào và người của ông ta đều là Thần Thông đỉnh phong, nếu như Vực chủ thua, ông ta cũng không sợ.
Nhưng tình huống bây giờ, Tiêu Hào sâu không lường được!
Trước tiên ổn định Tiêu Hào, đem tất cả đưa cho anh, đến khi ông ta đào tẩu khỏi nơi này, lại tỉ mỉ điều tra Tiêu Hào, sau đó sẽ quay trở lại!
Nếu như cuối cùng ông ta thật sự không đấu lại Tiêu Hào, vậy chỉ có thể khuất phục chịu thua.
Vực chủ vừa nói xong, Châu chủ, và đám người Thiệu Kiên ở phía sau, toàn bộ đều chết lặng!
Đối phương chỉ dùng một chiều là có thể đánh bại Vực chủ, cũng đánh bại niềm tin của Vực chủ, đánh bại toàn bộ bối cảnh và sức mạnh của Vực chủ.
Bọn họ cho rằng Vực chủ sẽ phản kháng, nhưng mà, Vực chủ cũng không làm
Tiêu Hào cười nhạt: “Vực chủ, ông thật là hào phóng” “Không chỉ muốn đưa tôi Linh Trì, còn muốn đưamột nửa sản nghiệp của nhà họ Trần. “Nhưng mà... Nơi này xảy ra nhiều chuyện như vậy, Vực chủ khắc phục hậu quả như thế nào đây?”
Trong lòng Vực chủ đã có dự định. “Chuyện về Linh Trì vốn không liên quan gì tới tôi, là do Châu chủ Kim Cường hết.” “Chuyện ở đây, đương nhiên là Châu chủ phải gánh trách nhiệm.” “Tiêu Hào, không biết ý của cậu như thế nào?”
Châu chủ nghe vậy, sắc mặt co giật “Ngài...” Châu chủ vọt tới phía trước: “Vực chủ, ngài không thể bỏ mặc tôi được.” “Ngài làm như thế, là qua cầu rút ván!” “Vực chủ, tôi xin ngài, đừng làm như thế!”
Châu chủ không muốn chịu oan ức.
Ông ta đã mất đi con gái, bây giờ nếu chịu trách nhiệm, chỉ còn một con đường chết.
Đến lúc đó, toàn bộ nhà họ Chu đều không còn gì! Vực chủ chỉ có thể qua cầu rút ván, để Châu chủ gánh chịu tất cả trách nhiệm.
Tiêu Hào không chút biến sắc: "Vực chủ, ý của ông là, để Châu chủ gánh chịu tất cả mọi việc, mà ông và Thiệu Kiên, còn có nhà họ Trần các ông, đều không liên quan đến?”
Vực chủ cười: “Đây là kết quả tốt nhất, cũng là kết quả hoàn mỹ nhất.” “Tiêu Hào, tôi biết cậu rất mạnh, thậm chí có thểtrị tội tôi, trị tội tất cả mọi người ở đây. “Thế nhưng, việc này bụng bét ra đối với người nào cũng không tốt, nếu như cậu trị tội tôi, chẳng khác nào phá huỷ nhà họ Trần, đến lúc đó, nhà họ Trần sẽ toàn lực phản công.” “Hơn nữa, tôi là Vực chủ ở Nam Cảnh, cậu không phải là người của Nam Cảnh." “Bên trên tôi còn có những Vực chủ khác cấp cao hơn tôi, tôi chỉ là Vực chủ vực thứ tám của Nam Cảnh, là vực cấp thấp nhất trong Thiên Địa Huyền Kim." “Cậu cũng không có quyền trực tiếp trị tội tôi, coi như định tội, thì thẩm phán cũng phải là người Nam Cảnh chúng tôi, cậu không có quyền” “Đến lúc đó, mọi chuyện càng lúc càng lớn, đối với cậu không có ích lợi gì cả.” “Cho nên, chúng ta hoàn toàn có thể hóa địch thành bạn, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.”
Vực chủ nói đúng là sự thực. Ủng hộ tea*m chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Tiêu Hào cũng không muốn làm lớn chuyện, trước đây anh cho Vực chủ cơ hội, nhưng Vực chủ không biết quý trọng.
Tiêu Hào tuyệt đối sẽ không tiếp nhận đề nghị của đối phương.
Mọi chuyện náo động lớn đến mức nào đi nữa, Vực chủ đều phải đền tội. “Tiêu Hào!”Lúc này, Châu chủ đột nhiên vọt tới, nói: "Thưa ngài, tôi đồng ý làm nhân chứng! Tôi có thể làm chứng cho ngài!” “Tôi muốn lập công chuộc tội! Tôi sẽ nói cho ngài biết tất cả!” “Thưa ngài, ngài không thể để cho tôi chịu oan ức!" “Tôi cũng là người bị hại...
Quản gia Dương cũng đi tới, quỳ gối trước mặt Tiêu Hào, khổ sở xin tha. “Tiêu Hào, chúng tôi đều là người bị hại, sát thủ giết ngài, là Vực chủ sắp xếp!” “Câm miệng!” Vực chủ nghe thấy quản gia Dương nhắc đến chuyện sát thủ, gầm lên.
Ông ta nhất định phải ổn định Tiêu Hào, không thể để xảy ra sai lầm.
Trong lòng Tiêu Hào đã đưa ra quyết định, nhìn Châu chủ, nói: “Châu chủ, tôi có thể cho ông một cơ hội.” “Chỉ cần nói cho tôi tất cả sự việc từ đầu tới cuối, vậy đương nhiên ông sẽ có một con đường sống.”
Châu chủ nghe vậy, trong ánh mắt sợ hãi cuối cùng cũng xuất hiện một chút an ủi. ít nhất, ông ta không phải chết. “Thưa ngài, tôi nói, tôi sẽ nói cho ngài toàn bộ những gì tôi biết!”
Vực chủ hừ lạnh một tiếng, giả vờ trấn tĩnh: “Tiêu Hào, nói như vậy, cậu không chấp nhận đề nghị củatôi?”
Tiêu Hào nói: “Cúi đầu nhận tội, tiếp nhận phản xét, là con đường duy nhất của ông. “Đừng làm thêm mấy chuyện vô vị nữa, nếu không thì, ông tội càng thêm tội!”
Vực chủ cắn răng, trong lòng cũng hoảng loạn không ngớt. Chết tiệt Tiêu Hào, cứng mềm đều không ăn!
Ông ta không thể để Tiêu Hào bắt đi, ông ta là Vực chủ, biết rõ hậu quả của chuyện này.
Hơn nữa trong ngực Tiêu Hào có tất cả những ghi chép.
Thêm vào Châu chủ làm chứng, ông ta chắc chắn phải chết.
Lúc này, Đại trưởng lão nhà họ Trần tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn Tiêu Hào. “Tiêu Hào, có chuyện gì chúng ta hoàn toàn có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện.” “Cậu cần gì phải đuổi tận giết tuyệt?" “Không nể mặt mũi, chẳng có lợi cho ai cả. “Thật là buồn cười!” Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Các ông làm mọi chuyện, tất cả đều là phạm tội, đây là các ông gieo gió gặt bão, cũng không phải tôi đuổi tận giết tuyệt.” “Người ở đây, đều là cường giả, tôi cho các ông một chút tôn nghiêm, bỏ tay chịu trói đi.”
Không có ai muốn bỏ tay chịu trói.
Đại trưởng lão giận dữ: “Tiêu Hào, cậu đừng có