Đại trưởng lão lập tức dẫn người nhà họ Trần đánh tới. "Yểm hộ, toàn lực yểm hộ!”
Bọn họ muốn yểm hộ Vực chủ, để Vực chủ chạy thoát.
Rời khỏi chỗ này, bàn bạc kỹ càng.
Vực chủ cầm văn bản đã ký với Châu chủ rời đi.
Chỉ cần an toàn thoát khỏi, đến lúc đó, lại nghĩ cách, hủy diệt tất cả chứng cứ.
Đại trưởng lão và ba mươi mấy người đánh tới.
Chu Tước đang định ra tay, đột nhiên...
Um!
Bên trong Linh Trì to lớn, nước Linh Trì dâng trào, sóng lớn ngập trời.
Một con rắn khổng lồ dài trăm mét lao ra khỏi mặt nước, lao về phía ba mươi mấy người.
Từng trận sóng băng dài mấy chục mét trong miệng rắn khổng lồ phun ra.
Trong nháy mắt, hai mươi mấy người, toàn bộ bị đóng băng.Rầm rầm rầm
Rắn khổng lồ vẫy đuôi một cái, có tám người bị quất bay, đập người về phía xa, hấp hối bỏ mình.
Tất cả xảy ra quá nhanh.
Rắn khổng lồ chính là Âm Linh xà.
Từ khi Âm Linh xà thay đổi nội đan của Bí Long, chỉ vẻn vẹn mấy ngày, thực lực tăng vọt
Những người bị đóng băng và giết chết này, thực lực đều là cảnh giới Huyền Thông, bị một chiêu của Âm Linh xà giết chết.
Âm Linh xà rống to vài tiếng, tiếng thét vang trời, toàn thân từ trên xuống dưới thiêu đốt lửa giận hừng hực.
Âm Linh xà hận con người xông vào Linh Trì, nơi này vốn dĩ có rất nhiều rắn sinh tồn, đều bị loài người giết...
Âm Linh xà vẫn tu luyện ở đây Linh Trì, bị sát khí của rất nhiều người thức tỉnh, không nhịn được đi ra, giết rất nhiều người.
Ba người Vực chủ, Đại trưởng lão, Thiệu Kiên đào tẩu.
Ba người bọn họ thực lực khá mạnh, tránh thoát công kích của Âm Linh xà, đã chạy thoát.
Sau khi Âm Linh xà giết người xong, hỏi thăm Tiêu Hào và Chu Tước một chút, lại chìm xuống đáy ngủ say tu luyện.
Châu chủ và quản gia Dương mồ hôi lạnh túa ra đầy đầu.May mà trong lúc then chốt bọn họ đứng về phía Tiêu Hào, bằng không thì... Bọn họ cũng giống như những thi thể trước mắt này, chết không toàn thấy
Tiêu Hào nói với Chu Tước: "Hai người kia giao cho cô, tôi đuổi theo.
Bóng người Tiêu Hào lóe lên, rời khỏi Linh Trì.
Tiêu Hào cũng không vội vã, lấy thực lực của Tiêu Hào, muốn đuổi theo ba người Vực chủ, dễ như ăn cháo.
Ba người Vực chủ rời khỏi hang động Huyền Âm, xuyên qua thác nước, chạy lên bờ, lao về phía trước.
Bọn họ quay lại thấy Tiêu Hào không đuổi theo, hơi yên tâm một chút.
Tốc độ của Vực chủ và Đại trưởng lão quá nhanh, rất nhanh đã kéo dài khoảng cách với Thiệu Kiên. “Sư phụ, trưởng lão, chờ tôi...” Thiệu Kiên vô lực gọi lên ở đằng sau..
Hai người chỉ lo thoát thân, căn bản không để ý tới Thiệu Kiên. “Nguyên Phong, anh nhất định phải chạy thoát Đại trưởng lão vừa lao nhanh, vừa nói: “Nếu như anh xảy ra chuyện, nhà họ Trần chúng ta coi như xong.”
Trần Nguyên Phong là tên Vực chủ.
Vực chủ cầm trong tay một lệnh bài màu vàng, đưa từng luồng khí tức vào lệnh bài, nói: “Tôi đã khởi động Vực chủ lệnh.” “Sư phụ tôi, Vực chủ Huyền Vực sẽ đến cứu tôi.” “Chỉ cần sư phụ đến, Tiêu Hào chắc chắn phảichết!"
Đại trưởng lão thoảng an tâm, nhưng lại nghĩ đến điều gì, lại vô cùng lo lắng: “Nguyên Phong, sư phụ anh là người công chính nghiêm minh, nếu như sự phụ anh biết chuyện anh làm..."
Vực chủ tràn đầy tự tin nói: “Trưởng lão, trong tay tôi có giấy tờ tiếp quản bình thường, ông nghĩ đi, đến lúc đó, sư phụ sẽ tin tưởng tôi, hay là sẽ tin tưởng
Tiêu Hào?” “Tiêu Hào chắc chắn không có cơ hội nói chuyện!” “Sư phụ tôi ghét cái ác như kẻ thù, tuyệt đối sẽ ra tay giết Tiêu Hào!”
Đại trưởng lão thận trong gật đầu, sắc mặt nghiêm nghị: “Nguyên Phong, chuyện này anh nhất định phải xử lý tốt, không thể có một chút sai lầm. vực chủ hoàn toàn tự tin nói: “Tôi biết tinh khi
Vực chủ hoàn toàn tự tin, nói: “Tôi biết tính khí của sư phụ, sư phụ đối với tôi cực kỳ tín nhiệm, chỉ cần tôi nói Tiêu Hào thành loại người tội ác tày trời, sư phụ ngay lập tức sẽ ra tay giết Tiêu Hào.”
Đại trưởng lão lại nói: “Nhưng mà...Sư phụ anh muốn tới nơi này, đường xá xa xôi, đến núi Bàn Long, cần mấy ngày”
Điều này Vực chủ hiểu rõ, trước đây là ông ta ngồi máy bay trực thăng tới phủ Châu chủ, nhưng núi Bà Long này, cấm máy bay. “Chúng ta phải xuống núi nhanh một chút, tuyệt đối không thể để Tiêu Hào đuổi tới.”
Đại trưởng lão lo lắng nói: “Thực lực của Tiêu Hào và cô gái bên cạnh cậu ta mạnh hơn anh, sớm muộncũng đuổi được chúng ta. “Nếu như chúng ta bị Tiêu Hào bắt được, đến lúc đó, anh không gặp được sư phụ, hoặc là, anh không tự nói chuyện này được cho sự phụ anh, thì rất phiền phức.” “Hơn nữa, nếu Tiêu Hào muốn nuốt Linh Trì một mình, cuối cùng sẽ giết chúng ta diệt khẩu.” “Chúng ta phải nghĩ ra một phương pháp vẹn toàn, nhất định phải chạy thoát!” Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88*.vip
Vực chủ cau mày, Đại trưởng lão nói không sai, từ tình hình trước mắt, Tiêu Hào chỉ là muốn bắt bọn họ, nếu như muốn giết người diệt khẩu, đã sớm ra tay.
Nhưng mà, một khi bị Tiêu Hào bắt được, coi như sư phụ đến nơi, Vực chủ không có cơ hội mở miệng, Tiêu Hào lại nhanh chân đến trước, đến lúc đó, cũng rất phiền phức.
Cho nên, Vực chủ nhất định phải gặp được sử phụ, một mình gặp sư phụ. “Đường thủy. Vực chủ đột nhiên nhìn thấy nước sông cuồn cuộn ở phía bên phải. Nước sông nơi này là từ thác nước cao hàng trăm mét đổ, dòng nước đổ xuống núi như bay, sâu không thấy đáy. “Mặc dù đường thủy nguy hiểm, tôi đang bị thương, nhưng lấy thực lực của tôi, đi bằng đường thủy chắc chắn không chết.”
Đại trưởng lão gật đầu, kế sách bây giờ, chỉ có đi bằng đường thủy. “Không sai, đường thủy chính là con đường tốtnhất, nhưng trong nước có rất nhiều đá ngầm, dòng nước chảy nhanh, nhất định phải cẩn thận.
Vực chủ tăng nhanh tốc độ, đi tới bờ sông: “Đại trưởng lão, việc này không nên chậm trễ, chúng ta đi!”
Đại trưởng lão chạy theo đến nơi, nhưng lắc đầu, nói: “Nếu như chúng ta cùng đi, Tiêu Hào nhất định sẽ đuổi theo, kể cả đường thủy, Tiêu Hào cũng có thể sẽ phát hiện." “Chúng ta dùng chiêu điệu hổ ly sơn, anh rời đi bằng đường thủy, tôi phóng thích khí tức đi theo hướng khác để dụ Tiêu Hào.” “Đến lúc đó, sau khi Tiêu Hào bắt được tôi, anh đã trốn xa rồi.” “Chỉ cần anh ẩn giấu khí tức, ở khoảng cách xa, anh chỉ cần dùng sức mạnh của thuộc tính "thủy hành động dưới đáy sông, Tiêu Hào mạnh hơn, cũng không tìm được anh.
Ý của Đại trưởng lão, ông ta muốn cản trở Tiêu Hào, để một mình vực chạy thoát. “Đại trưởng lão!” Vực chủ không muốn, nói: “Chúng ta phải đi cùng nhau, tôi không thể bỏ lại ông!” “Đi bằng đường thủy tám chín phần Tiêu Hào không phát hiện được chúng ta. Thời gian cấp bách, Vực chủ cầm lấy cánh tay Đại trưởng lão, định nhảy xuống. Nhưng Đại trưởng lão lại nắm lấy tay Vực chủ, từ chối ý tốt của Vực chủ, nói: “Người Tiêu Hào muốn bắt chính là anh, không liên quan quá nhiều đến tôi, chỉ cần tôi không thừa nhận gì cả, coi như bắt được