Ông Từ nói: “Cậu có thể nói là Tử Thanh trộm đi lệnh bài của cậu, cầm lệnh bài của cậu đi nhận nhiệm vụ, cậu hoàn toàn không biết gì.”
Lý Tuấn Sinh nhíu mày nói: “Nhưng mà giao nhiệm vụ thì sao? Nhiệm vụ là giao cho anh, là em tự mình báo cáo!”
Ông Từ tiếp tục nói: “Cậu có thể nói, Tử Thanh nghịch ngợm đáng yêu, cô ta đã đi nhận nhiệm vụ, còn nói đã hoàn thành nhiệm vụ, cho nên cậu mới đi báo cáo, cho dù có chút tư tâm, nhưng tôi không đáng chết, có thể đẩy hết trách nhiệm của mình cho
Tử Thanh. “Hơn nữa cậu vì Hồn Điện tìm được rất nhiều bảo vật, cậu vì Hồn Điện mới thu nhận cô nhóc Tử Thanh kia, thực sự không ngờ sẽ bị hại thảm như vậy.” “Tôi cho rằng, cậu nên tự thú trước khi Hồn Điện điều tra ra chuyện này, nói rõ tình hình.” “Cậu cứ nói là Tử Thanh quen với Tiêu Hào, hóa ra là một vở kịch, Tiêu Hào ra tay đánh rất nhiều người ở đây bị thương, dẫn Tử Thanh đi.”
Lý Tuấn Sinh nghe kế sách này của ông Từ, suynghĩ một lát xong, cảm thấy kế hoạch này là lựa chọn tốt nhất
Cộng thêm ông Từ làm chứng, không có bất cứ vấn đề gì.
Ông Từ nói: “Tối nay, cậu nghỉ ngơi một đêm đi, ngày mai chúng ta cùng tới tổng bộ Quận Đô thỉnh tôi!”
Lý Tuấn Sinh đồng ý: "Sư huynh, lần này may mà có anh.”
Bởi vì Lý Tuấn Sinh là điện chủ phân bộ Hồn Điện bên này, thân phận đặc biệt, nhất định phải đến bộ phận cấp trên của mình, tới Hồn Điện ở Quận Đô thỉnh tôi.
Quy tắc của Hồn Điện nghiêm ngặt, nhưng chỉ cần Lý Tuấn Sinh có thể chứng minh mọi việc mình làm là vì lợi ích của Hồn Điện, vậy thì về tình có thể tha thứ. Tuyệt đối tội không đáng chết, cùng lắm thì giáng cấp.
Hơn năm tiếng sau, lúc chạng vạng tối, người của tổng bộ Hồn Điện ở Quận Đô tới. Ba người đeo mặt nạ màu đen đi tới trang viên của Lý Tuấn Sinh.
Lý Tuấn Sinh giật mình không thôi, sao người của Quận Đô tới đây nhanh như vậy? Cho dù sự việc bị bại lộ, anh ta cũng sẽ được báo trước, nhưng bây giờ không gọi điện thoại mà tới thẳng đây.
Ba người tới đại sảnh, Lý Tuấn Sinh và ông Từ vội vàng tôn kính nghênh đón.“Bái kiến hắc hộ pháp!”
Lý Tuấn Sinh và ông Từ tôn kính hành lễ.
Người dẫn đầu là hắc hộ pháp của Hồn Điện ở Quận Đô, cũng là thủ trưởng trực tiếp của Lý Tuấn Sinh. “Lý Tuấn Sinh, cậu vi phạm điều lệ thứ bảy và thứ mười bốn trong quy tắc của Hồn Điện, còn làm trái cả điều thứ mười hai và thứ chín trong quy tắc của Hồn Điện nữa.” “Bây giờ phán quyết cậu tử hình. Khóe miệng Lý Tuấn Sinh giật giật, xem ra chuyện giết Tiêu Hào đã bị bại lộ. "Hắc hộ pháp, chuyện này tôi có chuyện muốn nói, tôi là bị người ta hãm hại!"
Hắc hộ pháp lạnh lùng nói: “Mỗi người bị phản tử hình, đều có quyền lợi biện giải." “Câu nói đi.”
Vì thế Lý Tuấn Sinh nói chuyện Tử Thanh trộm lệnh bài của anh ta đi làm nhiệm vụ, anh ta thấy nhiệm vụ hoàn thành mới giao nhiệm vụ, những lời anh ta nói, đều là dựa theo ông Từ bàn bạc với anh ta định ra kế hoạch. “Hắc hộ pháp, nể mặt tôi lấy được nhiều bảo thạch cho Hồn Điện như vậy, tha cho tôi một mạng đi.” “Đối với việc ám sát thất bại lần này, cổ chủ chịu nguy hại và hậu quả, tôi nguyện ý tự mình chịu trách nhiệm!”
Sau khi nói xong, Lý Tuấn Sinh đợi quyết định củahắc hộ pháp.
Hắc hộ pháp nói: "Theo tôi được biết, cậu vì bảo thạch trong tay Hạ Tử Thanh, lừa gạt Hạ Tử Thanh, nói có thể cho cô ta gia nhập Hồn Điện, cậu vì đạt được mục đích của mình, đã giao lệnh bài của mình cho Hạ Tử Thanh, khiến Hạ Tử Thanh tin tưởng cậu.” “Cậu cho rằng mọi chuyện chưa điều tra rõ, tôi có thể xuất hiện ở nơi này, phán quyết cậu tội chết sao?”
Trong lòng Lý Tuấn Sinh kinh hãi, sao hắc hộ pháp biết được chuyện này?
Chẳng lẽ Tiêu Hào đi tìm hắc hộ pháp rồi hả? Chuyện này không có khả năng, nhiệm vụ thất bại, cho dù thế nào, Hồn Điện đều sẽ tiếp tục đuổi giết Tiêu Hào.
Như vậy, là ai còn biết chuyện này?
Bỗng nhiên Lý Tuấn Sinh nghĩ tới gì đó, nhìn về phía ông Từ bên cạnh.
Chuyện này, chỉ có ông Từ biết.
Hắc hộ pháp nhanh chóng tới đây như vậy, còn biết chuyện này... "Sư huynh! Là anh... Là anh bán đứng em!” Lý Tuấn Sinh tức giận gầm lên với ông Từ.
Vẻ mặt ông Từ bình tĩnh: “Tuấn Sinh, quy tắc của Hồn Điện chúng ta người nào cũng không thể vi phạm." “Cậu lần lượt vi phạm quy tắc, ngay từ lúc bắt đầu tôi đã khuyên bảo cậu đừng nên vi phạm quy tắc. “Nhưng mà cậu không nghe, Hạ Tử Thanh phạmtội xong, cậu còn muốn tiếp tục lừa gạt hắc hộ pháp” “Tôi thực sự không nhìn nổi nữa, tôi không muốn sư đệ cậu mắc thêm lỗi lầm nữa.” “Cho nên tôi báo cáo cậu.” Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ t*eam nha !!!
Lý Tuấn Sinh lập tức trái tim như tro tàn, thực sự ngàn phòng chục nghìn phòng, cướp nhà khó phòng!
Mấy năm nay, ông Từ vẫn luôn ở bên Lý Tuấn Sinh, đối với Lý Tuấn Sinh nói gì nghe nấy, bây giờ lại bán đứng Lý Tuấn Sinh. Rõ ràng kế hoạch lừa gạt hắc hộ pháp là ông Từ nói ra, bây giờ... Ông Từ lại đẩy hết trách nhiệm sang cho anh ta. “Vì sao?” Lý Tuấn Sinh phẫn nộ không thôi: “Mấy năm nay tôi vẫn luôn đối xử không tệ với ông, vì sao ông lại bán đứng tôi như thế.” “Tên phản đồ này!”
Ông Từ nói: “Nguyên nhân... Tôi nghĩ cậu rõ hơn tôi đúng không?"
Nguyên nhân chân chính chắc chắn không phải Lý Tuấn Sinh làm trái quy tắc, là nguyên nhân khác.
Ông Từ và Lý Tuấn Sinh là cùng một sư môn, đều là cường giả cho Hồn Điện bồi dưỡng ra, mà trước khi sư phụ lâm chung đã giao mọi việc cho Lý Tuấn Sinh.
Nhiều năm như vậy, ông Từ vẫn muốn làm điện chủ, cũng muốn rời khỏi Lý Tuấn Sinh, đi tới nơi khác phát triển
Nhưng Lý Tuấn Sinh lại dùng quyền lực giữ ông Từ ở bên cạnh, bởi vì ông Từ là người nhiều mưu trícủa Lý Tuấn Sinh, anh ta cần ông Từ ở bên cạnh thay mình giải quyết nhiều chuyện.
Chuyện bảo thạch lần này, thực ra là ông Từ nói ra, có thể nói là ông Từ bày ra.
Nhưng mà ông Từ không có quyền lợi chấp hành, tất cả thao tác chấp hành, đều do Lý Tuấn Sinh làm.
Lý Tuấn Sinh đã hiểu rõ mọi chuyện, nói: “Ông Từ, mấy năm nay ông vẫn luôn hận tôi đúng không?” “Mọi chuyện đều đã không quan trọng nữa." Vẻ mặt ông Từ lạnh lùng: “Tôi không muốn giải thích quá nhiều."
Đương nhiên là ông Từ có hận, ông ta đã hơn năm mươi tuổi, còn chưa thể ngẩng cao đầu, mà Lý Tuấn Sinh mới hơn ba mươi.
Chính vì sư phụ dặn dò, Lý Tuấn Sinh áp chế, ông ta mới không thể xuất đầu.
Bây giờ, chỉ cần Lý Tuấn Sinh gặp chuyện không may, tất nhiên là ông Từ sẽ thành điện chủ của nơi này.
Ông Từ không giải thích, Lý Tuấn Sinh cũng hiểu rõ mọi chuyện. “Cùng một cội sinh ra cần phải hại nhau như vậy à!” Vẻ mặt Lý Tuấn Sinh bi ai: "Sư huynh, Tiêu Hào là kẻ địch của chúng ta, anh ta thả tôi, mà anh là người thân của tôi, vậy mà muốn giết tôi!” “Đúng là buồn cười, đúng là thế sự vô thường. "Ha ha..." “Sư huynh, tôi đi trước một bước, tôi sợ cô đơn, tôi