Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Nhà họ Lâm, là thế gia truyền thừa trăm năm thuốc Đông y, Nhà họ Lâm mở rất nhiều hiệu thuốc trên toàn quốc, Tiêu Hào cần thứ gì đều phải đi nhà họ Lâm mua.
Trang viên nhà họ Lâm, hàng năm bán ra và đấu giá các được liệu quý hiếm, cực kỳ náo nhiệt, mỗi ngày đều giống như họp chợ. Người có thể đến trang viên nhà họ Lâm, không phủ thì quý,
Tiêu Hào cùng Liêu Nguyệt Hân đi đến bên ngoài trang viên, khắp nơi đều nhìn thấy một loạt xe sang.
Liễu Nguyệt Hân nhìn thấy bốn chữ to Trang viên Lâm gia, nói: "Thật sự là đến mua thuốc à?"
Tiêu Hào cười cười: "Anh chưa bao giờ lừa gạt em cả. "Ô? Đây không phải là Tiêu Hào với Liễu Nguyệt Hân sao?
Lúc này, một chiếc xe Porsche màu đen dừng trước mặt Tiêu Hào cùng Liêu Nguyệt Hân.
Một thanh niên gầy yếu bước từ trên xe xuống, đi theo đẳng sau là hai tên vệ sĩ.
Thanh niên này là bạn học cùng đại học của Tiêu Hào tên là Điền Sáng.
Điền Sáng người vừa gầy vừa nhỏ, vóc dáng một mét sáu mấy, thể trọng hơn tám mươi cần, gây như que củi, giống như thiếu dinh dưỡng trong một thời gian dài. Nhưng từ nhỏ Điền Sáng đã là thiên tài y học, gia tộc là gia tộc y dược, kế thừa y bát gia tộc, ở trong giới y học cũng coi như là có tiếng tăm lừng lẫy, tuổi trẻ đã là giáo sư y học. “Tiêu Hào, lâu rồi không gặp"
Tiêu Hào, nghe nói cậu ra tù rồi, chúc mừng chúc mừng!" "Nguyệt Như, cô cũng ngày càng đẹp, càng ngày càng có hương vị. "Nguyệt Hân, tin tức âm ĩ gần đây nhất rất hot, có không phải là đi theo Lương Thiếu Thu sao? Làm sao văn ở cạnh Tiêu Hào? Đôi mắt nhỏ như kẻ trộm của Điện Sáng quét trên người Liêu Nguyêt Han.
Hội đi học, Liễu Nguyệt Hãn học thấp hơn Tiêu Hào một khối, người theo đuổi Liễu Nguyệt Hãn rất nhiều, mà tên Điền Sáng này cũng là tên điên cuồng nhất trong đó. Có thể nói, tên Điền Sáng này theo đuổi đã được xếp vào loại quấy rối, mỗi ngày đi học tìm Liêu Nguyệt Hân, ở căn tin, chặn dưới lâu ký túc xá.
Khi ấy Tiêu Hào là con trai trưởng của hội trưởng thương hội nhà họ Tiêu, không ai dám đặc tội, gặp Điền Sáng một lần là đánh một lần.
Từ sau biến cố nhà họ Tiêu, Tiêu Hào bị bỏ tù, hiện tại nhìn thấy Tiêu Hào, Điền Sáng căn bản chính là khinh thường. Cho nên khi nhìn thấy hai người, mặc sức giễu cợt.
Lấy gia thế của bọn họ, cũng không băn khoăn cảm thụ của
Liễu Nguyệt Hân.
Liễu Nguyệt Hàn cười cười. "Hai năm không gặp, tổng giám đốc Điền, nghe nói anh ở trong giới y học phát biểu rất nhiều luận văn, trên quốc tế có ảnh hưởng rất lớn, y thuật tinh xảo, càng ngày càng lợi hại." "Đó là đương nhiên. Điền Sáng nghe thấy lời khen của Liễu Nguyệt Hán, ngữ khí vô cùng cao ngạo. Tôi chính là thầy thuốc xuất sắc nhất nổi danh nhất của gia tộc tôi." "Thật không?" Liễu Nguyệt Hân cười nói: "Anh lợi hại như vậy, vì sao không chữa khỏi cái bệnh dậy thì thất bại của anh?" "Lúc lên sơ trung, anh một mét sáu, lên cao trung một mét sáu, lên đại học vẫn là một mét sáu" "Gia tộc các anh là gia tộc y dược, y thuật của anh cũng lợi hại như vậy, vì sao chữa không khỏi nhỉ?" "Hôm nay đến trang viên nhà họ Lâm, có phải vì chữa bệnh cho chính mình không?" Đọc truyện mới nhất tại Tru yện88.net
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Điền Sáng đại biển Bề ngoài của anh ta, chiều cao, khuôn mặt chính là nỗi đau vĩnh viên trong lòng anh ta.
Đây là anh ta lúc nhỏ bị một loại bệnh lạ, cho nên mới thành bộ dáng như hiện tại.
Bình thường, Điện Sáng mang hào quang trên người, không ai dám làm nhục anh ta, hôm nay lại bị người phụ nữ mình từng thích sỉ nhục.
Hai tên vệ sĩ phía sau nhìn thấy cậu chủ bị ăn hành, ào ào tiến lên.
Điền Sáng cũng không có thẹn quá thành giận, ngăn cản vệ sĩ, cưỡng chế ngăn chặn cơn giận dữ, một bộ dáng cao cao tại thượng: "Tôi đến trang viên nhà họ Lâm, là nhà họ Lâm đích thân mời, mời tôi đến giảng bài cho thầy thuốc của gia tộc, truyền thụ trị thức cho bọn họ. "Hai người đến nơi này, là chữa bệnh sao?" "Tất nhiên, nếu hai vị có cải bệnh khó chữa gì, bị cái bệnh đường sinh dục gì đó, là bạn học tôi có thể chữa bệnh miễn phí cho hai người."
Tên này quả nhiên có chút bản lĩnh, dĩ nhiên là được nhà họ Lâm mời đến, nhưng là rất độc miệng.
Liễu Nguyệt Hân vứt qua một ánh mắt: "Chúng tôi đến mua thuốc " "Mua thuốc? Ha Ha..." Điền Sáng nói: "Hai người biết đây là nơi nào không? Thuốc của nhà họ Lâm, các người mua được sao?" "Còn nữa, nơi này chỉ mở ra cho giới thầy thuốc Đông y, chỉ có thầy thuốc có danh tiếng nhất định mới có thể đi vào "Còn có một số phủ hào thân phận địa vị vô cùng cao, phải thông qua thẻ hội viên mới có thể đi vào “Thân phận này của hai người, có cái tư cách gì đi vào chứ?" “Vẫn là nhân lúc còn sớm đi đi, đến lúc bị chặn ở bên ngoài rồi, đúng là mất mặt xấu hổ
Tiêu Hào không để ý đến tên ruôi bọ này: "Cậu tốt nhất mềm miệng sạch sẽ một chút"
Điền Sáng cười nó. "Ai gu, còn giống như hồi đi học, tính tình vẫn nóng nảy như vậy." "Tiêu Hào, bây giờ khác xưa rồi, cậu còn tưởng rằng mình vẫn là cậu chủ nhà họ Tiêu sao?" "Hồi đi học, cậu tự cao tự đại, không để tôi vào mắt, đây chính là báo ứng. "Cậu bây giờ chỉ là một tên chó nhà có tang thôi, bị vợ nuôi thành tên ăn bám
Có thể động thủ chính là ít nói chuyện, có một vài tên vô lại, chính là thèm đòn.
Tiêu hào trực tiếp vung một cái tát qua.
Thân thể gầy yếu của Điền Sáng sao có thể chịu được một cái tất này của Tiêu Hảo, trực tiếp bị đánh bay, ngất đi. "Cậu chủ!"
Ai cũng không ngờ Tiêu hào đột nhiên động thủ. Cập nhật chương mới nhất tại Truy ện88.net
Một tên vệ sĩ trông nom Điền Sáng, một tên vọt qua đây. "Dâm đánh cậu chủ của chúng tao, tao phải cho mày biết sự lợi hại của tao!"
Tiêu Hào nhẹ nhàng thở dài, một cước đá bay vệ sĩ
Tên vệ sĩ kia ngã trên đất, ôm bụng lăn lộn...
Liễu Nguyệt Hân nhìn thấy Điền Sáng bị giáo huấn, cực kỳ vui sướng, nhưng là cũng thật bất đắc dĩ. Thế lực nhà Điền cũng không kém hơn nhà họ Liễu chúng ta đầu
Tiêu Hào nhếch miệng: "Anh lại phải sợ nhà họ Điền à? Tên
Điện Sáng này, lúc đi học rất ti tiện, anh hai ba ngày lại tấn cậu ta một lần." "Hiện tại miệng vẫn thổi như vậy, về sau anh thấy cậu ta một lần đánh một lần."
Hai người hưởng phía cổng đi đến
Tiêu Hào trực tiếp lấy ra hai tấm thẻ vàng, đưa cho bảo vệ Bảo vệ quét thẻ xong, cực kỳ cung kinh nói với Tiêu Hào và
Liễu Nguyệt Hân: "Hai vị khách quý, mời vào trong!".
Liễu Nguyệt Hân cực kỳ ngạc nhiên, cô còn nghĩ, nếu không có thẻ hội viên không thể vào được, phải cần đến quan hệ. "Đây là thẻ vàng." Tiêu Hào cầm một tấm thẻ vàng nhét vào tay
Liễu Nguyệt Hân: "Tấm thẻ này thông dụng ở Kỳ Hạ, sau này ở bệnh viện hạng ba trở lên, xác định địa điểm y quản, khám bệnh, mua thuốc đều không mất tiền" "Bất kỳ bệnh gì cũng không cần tiên, đều được đãi ngộ tốt nhất."
Liễu Nguyệt Hân không dám tin: Thật hay giả?"
Tiêu Hào cười nói: "Đương nhiên là thật rồi
Tiêu Hào còn lấy ra một tấm thẻ, thẻ đen, gọi là thẻ vạn năng, thông dụng trên toàn thế giới!
Thẻ vàng, trong giới y học ở Kỳ Hạ phát hành mười nghìn cái, thẻ đen, toàn thế giới chỉ có mười cái
Trong truyền thuyết người có được thẻ vạn năng, mỗi người đều là cấp bậc tông sư trong giới y học Cầm thẻ đến bất kỳ bệnh viện nào trên toàn thế giới, y quân nào, hiệu thuốc nào, bất luận là ở đầu, đều là không hạn chế tiêu dùng
Tiền vào trang viên, có một tấm bản đồ lớn.
Trong trang viên có mười y quản, bảy cái y quân bình thường, mỗi cái ở phía trước đều có người xếp hàng khám bệnh, mua thuốc.
Những người này, không phủ cũng quý.
Y quản sâu nhất bên trong, đó là y quân của ba thầy thuốc lớn nhà họ Lâm, có rất ít người đi vào, trừ phi là bệnh nặng, bệnh bất trị, mới có thể vào
Bên trong trang viên, có một phòng đấu giá ngoài trời lớn, có các khoảng thời gian phân biệt để đấu giá. Mỗi trận bán đấu giá dược phẩm, đều công khai.
Địa phương khác trong trang viên, phi thường trống trải, có thể nhìn thấy núi giả, hồ nước, rừng trúc, thảm thực vật vô cùng tốt. Tiêu Hào đi đến phía sâu trong trang viên, anh muốn mua thuốc, y quần bên ngoài khẳng định không có, anh dự định đến chỗ ba thầy thuốc lớn mua.
Xuyên qua một cái hoa viên, từng trận khí tức kỳ diệu hấp dẫn Tiêu Hào.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net