Tiêu Hào nhẹ nhàng kéo tay Âu Dương Chanh Kỳ, ngăn cản cô ta.
Tự mình lau có vẻ thích hợp hơn.
Mà Âu Dương Chanh Kỳ trượt chân, giày cao gót lệch đi, cả người ngã vào trong lòng Tiêu Hào...
Âu Dương Chanh Kỳ nằm trong ngực Tiêu Hào, mùi thơm của thiếu nữ xông vào mũi.
Bốn mắt nhìn nhau, hai gò má của Âu Dương Chanh Kỳ đỏ bừng.
“Anh Tiêu Hào, tôi nói... Hoàn toàn là ngoài ý muốn, anh tin không?”
Thông thường một tu võ giả đứng không vững, căn bản không có khả năng.
Nhưng mà vừa rồi trong cơn hoảng loạn, Âu Dương Chanh Kỳ mới dẫn tới tình huống như vậy.
Tiêu Hào cười nói: “Nếu là ngoài ý muốn, cô còn không dậy đi?”
Âu Dương Chanh Kỳ đứng dậy, mặt càng đỏ hơn, trái tim như con nai đập loạn.
Sao có thể như vậy? Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
Cho dù mình hôn Tiêu Hào hai lần, có năng lực thế nào?
Cho dù mình ở trong lòng anh ấy, thì có thể thể nào?
Mình là Âu Dương Chanh Kỳ, mình là người từng thấy sóng to gió lớn.
Vì sao mình còn thẹn thùng như vậy?
Vì sao mình phải xấu hổ?
Vì sao phải thẹn thùng?
Như vậy không giống mình.
Âu Dương Chanh Kỳ cũng không biết vì sao lại như vậy, mỗi lần cô ta nhìn thấy Tiêu Hào, trong lòng đều rối loạn.
Mỗi một hành động của Tiêu Hào, đều tiêu sái như vậy, mỗi một nụ cười tươi tắn, đều mê người như thế.
Trong lòng Tiêu Hào không nghĩ nhiều, cũng cho rằng chuyện vừa rồi là ngoài ý muốn.
“Ha ha... Âu Dương Thịnh cười to vài tiếng, hóa giải tình hình xấu hổ: “Nào, Tiêu Hào, tôi kính cậu một ly!”
Âu Dương Thịnh thấy được công pháp Long Quyền xong, cũng kinh hãi không thôi, đây là công pháp sau khi thay đổi, mạnh hơn công pháp lúc trước gấp bội.
Âu Dương Thịnh liên tục mời rượu Tiêu Hào.
Ba người vừa ăn vừa nói chuyện, tâm trạng khẩn trương của Âu Dương Chanh Kỳ cũng dịu xuống, gương mặt nhanh chóng khôi phục lại bình thường.
Rượu quá ba tuần xong, cuối cùng Tiêu Hào cũng nói chuyện chính.
“Ông Âu Dương, Chanh Kỳ, lần này tôi tới, còn có một chuyện vô cùng quan trọng.”
“Ba ngày sau, tôi sẽ tự mình tới nhà họ Bạch ở Bình Châu, báo thù rửa hận cho chú Âu Dương Sâm, đòi lại lẽ phải.”
Đây mới là mục đích chân chính Tiêu Hào tới nhà Âu Dương.
Lúc ấy, thị trấn Thanh Hà thành Đế Nam thi đấu kết thúc, đám Bạch Đình Quốc và Âu Dương Sâm cùng đến thành Đế Nam.
Một sát thủ mặc đồ đen chặn giết nửa đường, giết Bạch Đình Quốc, giết Âu Dương Sâm...
May mà Trưng Mạn là người bình thường, nấp đi tránh thoát một kiếp. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
Sát thủ giết những người khác, nhưng không giết Bạch Khả Như, bởi vì người này biết đầu Bạch Khả Như bị cổ trùng cắn nuốt, vĩnh viễn không có khả năng khôi phục, để Bạch Khả Như còn sống, là sống không bằng chết.
Chưởng môn tận mắt thấy sát thủ giết Bạch Đình Quốc, từ trong cuộc đối thoại của bọn họ nghe ra được, là người của nhà họ Bạch gây ra.
Lần này Tiêu Hào nên báo thù cho Bạch Đình Quốc và Bạch Khả Như, muốn làm rõ thân thế của Liễu Nguyệt Hân, còn báo thù cho Âu Dương Sâm và những người đã chết!
Tiêu Hào muốn giải quyết hết những chuyện này, cho nên anh muốn mời người nhà Âu Dương đi cùng.
Nhớ tới con trai chết thảm, trong lòng Âu Dương Thịnh vô cùng khó chịu.
Thời gian dài như vậy, con trai vẫn luôn là khúc mắc của Âu Dương Thịnh.
Nhà họ Bạch ở Bình Châu, nhà Âu Dương không có biện pháp đối đầu, không có chứng cứ một trăm phần trăm, cho dù Âu Dương Kiến Đình ở Long Tổ cũng không có tác dụng.
Tiêu Hào từng đồng ý với Âu Dương Thịnh, nhất định sẽ báo thù cho người chết.
Bây giờ, cơ hội đã tới!
Âu Dương Thịnh tin tưởng, Tiêu Hào nhất định có thể làm tốt chuyện này.
Âu Dương Thịnh bình ổn tâm trạng một chút, vui mừng nhìn Tiêu Hào: “Tôi già rồi, chuyện này để Chanh Kỳ đi theo cậu đi.”
“Chanh Kỳ, cháu sắp xếp mọi chuyện trong tay, đi theo Tiêu Hào một chuyến”
“Dạ, ông nội.” Âu Dương Chanh Kỳ gật đầu, vẻ mặt lạnh lùng: “Anh Tiêu Hào, tôi đi cùng anh, là ai giết chú hai tôi, tôi nhất định phải tự tay giết hung thủ!”
Tiêu Hào uống một ngụm rượu, nói: “Cô yên tâm đi, tôi sẽ bắt lấy hung thủ, giao cho cô xử lý.
Nhắc tới chuyện khiến người ta đau lòng, tâm trạng đều hơi nặng nề. Sau khi ăn cơm xong, Tiêu Hào rời đi, Âu Dương Chanh Kỳ tiễn Tiêu Hào đến ngoài cửa.
“Chanh Kỳ, ba ngày sau tôi sẽ tới đón cô.”
Âu Dương Chanh Kỳ nói: “Không cần làm phiền anh, lúc anh đi gọi điện thoại cho tôi, tôi đi tìm anh.”
“Được.” Tiêu Hào rời khỏi nhà Âu Dương.
Nhìn bóng lưng Tiêu Hào rời đi, trong lòng Âu Dương Chanh Kỳ có chút phức tạp.
Cô ta nắm chặt công pháp Long Quyền Tiêu Hào đưa cho cô ta trong tay, trong mắt xuất hiện u oán và tình yêu.
“Anh Tiêu Hào, anh đừng đối xử tốt với em như vậy có được không?”
“Em sợ em thực sự không nhịn được... Yêu anh..."
Ba ngày sau, Tiêu Hào đã đặt vé máy bay xong.
Tối nay là Bạch Ái Linh mở tiệc sinh nhật, một tháng trước, Tiêu Hào và đám Bạch Ái Linh Thất Sát từ núi Bàn Long xuống, Bạch Ái Linh mời Tiêu Hào tham gia tiệc sinh nhật vào một tháng sau.
Giữa trưa ngày hôm qua, Bạch Ái Linh gọi điện cho Tiêu Hào, bảo Tiêu Hào đúng giờ tham dự bữa tiệc.
Tiêu Hào nói với Bạch Ái Linh, nhất định sẽ tới.
Bảy giờ sáng hôm nay, Âu Dương Chanh Kỳ lái xe tới dưới nhà Liễu Nguyệt Hân.
“Chanh Kỳ, em lại đẹp hơn rồi.”
“Chị Nguyệt Hân, xinh đẹp tới mấy cũng không xinh bằng chị."
Liễu Nguyệt Hân và Âu Dương Chanh Kỳ gặp mặt nhau xong, bộ dạng hai người vô cùng thân mật.
Tiêu Hào cảm thấy kỳ lạ, Liễu Nguyệt Hân và Âu Dương Chanh Kỳ trở nên thân thiết như vậy từ khi nào? Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip
Hóa ra sau khi ba thành phố xác nhập, Liễu Nguyệt Hân trở thành chủ tịch của nhà họ Tiêu xong, có rất nhiều việc kinh doanh giao tiếp lui tới với nhà Âu Dương.
Liễu Nguyệt Hân và Âu Dương Chanh Kỳ vì công việc, đã gặp nhau nhiều lần.
Chuyện này, Tiêu Hào thực sự không biết.
“Chào chị Chanh Kỳ.” Bạch Khả Như vô cùng đáng yêu.
Âu Dương Chanh Kỳ sửa lại: “Cô bé, nên gọi dì là dì.”
Âu Dương Chanh Kỳ ôm Bạch Khả Như vào trong lòng.
“Ha ha, em gọi chị là dì, có phải gọi chị già đi hay không, em nên gọi chị là chị thì hơn.”
Miệng Bạch Khả Như rất ngọt, chọc mọi người đều nở nụ cười.
Mọi người ngồi xe, đi tới sân bay. Trên đường đi, Bạch Khả Như ngủ say, Tiêu Hào nói tình hình hiện giờ, mọi chuyện cần làm lần này cho hai bọn họ.
Âu Dương Chanh Kỳ biết được Liễu Nguyệt Hân có quan hệ với người nhà họ Bạch, vô cùng bất ngờ, càng không nghĩ tới, Bạch Khả Như là con gái của em gái Liễu Nguyệt Hân.
Biết được thân thế của Bạch Khả Như xong, trong lòng rất khó chịu. Âu Dương Chanh Kỳ lại càng hận nhà họ Bạch thêm vài phần.
Lúc mới đầu, Liễu Nguyệt Hân biết được bố mẹ ruột của mình có quan hệ với nhà họ Bạch, muốn đến nhà họ Bạch nhận người thân.
Nhưng mà xảy ra nhiều chuyện như vậy, trong lòng Liễu Nguyệt Hân chỉ có thù hận.
Em gái và em rể của mình bị hại chết, bố mẹ... Chỉ sợ đã bị kẻ ác hại chết rồi!
Bởi vì bên Liệt Diễm đã sớm điều tra về nhà họ Bạch, Tiêu Hào đưa tài