Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến vương ở rể - Tiêu Hào

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Chương 47: Mua thuốc

Lâm Quốc Khang nghe thấy đối phương đã điều tra rồi mới đến đây, ông ta vô cùng tò mò, rõ ràng đối phương đã có chuẩn bị từ trước. “Cậu Tiêu, tiền không phải là vấn đề. “Hai loại thuốc này cực kỳ quý giá, chúng được chuyển đến đây chưa lâu nhưng đã có người đặt mua trước rồi. “Cậu Tiêu là người sở hữu thẻ vàng, sao tôi dám lừa cậu chứ?”

Tiêu Hào hỏi: “Ai là người đã đặt mua trước?” “Đây là bí mật của khách hàng”. Lâm Quốc Khang là một người kinh doanh đáng tin cậy: “Cậu Tiêu, tôi không thể tiết lộ thông tin của khách hàng được.” “Tất nhiên, vì cậu Tiêu là người sở hữu thẻ vàng, nếu cậu cần loại thuốc khác thì nhà họ Lâm của chúng tôi sẽ tặng miễn phí cho cậu. Còn hai loại thuốc quý đó thì tôi không thể làm được gì. “Mong cậu Tiêu hiểu cho.

Dựa theo quy định, những người sở hữu thẻ vàng khi đến nhà họ Lâm sẽ được tặng miễn phí loại thuốc mà họ muốn. Hiệp hội Y học sẽ là người thanh toán đầy đủ dựa vào định giá và giá thị trường của thuốc.

Vẻ mặt của Tiêu Hào trở nên lạnh lùng: “Bác sĩ Lâm, tôi có thẻ vàng nên có quyền được ưu tiên mua. Nếu tôi muốn loại thuốc nào, cho dù đã có người đặt mua trước nhưng chỉ cần chưa bán đi thì tôi có quyền được mua “Bác sĩ Lâm, ông không nên từ chối tôi ở đây. Tôi biết thuốc đang ở nhà họ Lâm. Hôm nay tôi chắc chắn phải có được chúng.” “Ông nên biết thẻ vàng tượng trưng cho cái gì.” “Nếu hôm nay ông không bán cho tôi thì ông chờ nhận lấy hậu quả đi.”

Tiêu Hào gây áp lực cho Lâm Quốc Khang.

Anh cũng không muốn làm như vậy, nhưng Đại đô đốc đang gặp nguy hiểm nên phải lấy được thuốc về càng sớm càng tốt.

Vẻ mặt của Lâm Quốc Khang hơi thay đổi: “Cậu Tiêu, cậu là người sở hữu thẻ vàng nhưng người đặt trước hai loại thuốc này cũng sở hữu thẻ vàng. Hơn nữa, người đó là khách hàng lâu năm của nhà họ Lâm chúng tôi.” “Còn nữa, thuốc là của nhà họ Lâm chúng tôi. Người đứng đầu của nhà họ Lâm chúng tôi cũng là người sở hữu thẻ vàng” “Nếu cậu nghĩ có thể dùng thẻ vàng để gây áp lực thì e rằng cậu đã đến nhầm chỗ rồi.”

Những người sở hữu thẻ vàng ở thành Nam Tương ngoại trừ nhà họ Lâm ra thì còn có nhà nào nữa đây?

Bỗng nhiên Tiêu Hào nghĩ đến.

Nhà họ Đường!

Từ trước đến nay, vũ khí giết người của nhà họ Đường là đứng đầu thế giới. Ngày xưa, nhà họ Đường còn rất nổi tiếng về bào chế thuốc độc.

Bây giờ, nhà họ Đường là một gia đình y học cực kỳ có tiếng. Nhưng ở phía sau, họ vẫn bí mật bào chế thuốc độc. Hai loại thuốc này không chỉ có thể bào chế ra thuốc để chữa bệnh mà còn là nguyên liệu cần thiết để bào chế ra thuốc gây chết người.

Tiêu Hào nói: “Bác sĩ Lâm, có phải nhà họ Đường là người đã đặt mua hai loại thuốc này không?”

Lâm Quốc Khang sững sờ, ông ta không trả lời. “Gần đây, có phải nhà họ Đường còn đặt mua chín loại thuốc khác nhau và tất cả đều là thuốc độc gây chết người?” Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Lâm Quốc Khang nhíu mày.

Làm thế nào mà thằng nhóc này lại biết được chứ?

Nhà họ Đường luôn nghiên cứu các loại thuốc độc. Đúng là gần đây họ cần chín loại thuốc quý hiếm và tất cả chúng đều là thuốc độc.

Vẻ mặt của Lâm Quốc Khang không thay đổi, nói: “Tôi đã nói rồi, thông tin của khách hàng không được tiết lộ. Cậu Tiêu, tôi không thể làm được gì với yêu cầu của cậu.

Tiêu Hào nói: “Bác sĩ Lâm, theo tôi biết thì nhà họ Lâm của ông và nhà họ Đường hợp tác với nhau rất nhiều. Nhà họ Đường luôn cùng nhà họ Lâm nghiên cứu một số dự án." “Ví dụ như thuốc chống ung thư hay một số vắc xin phòng các loại vi rút có thể gây chết người. “Nhưng thật ra ở phía sau, nhà họ Lâm của ông cung cấp nguyên liệu cho nhà họ Đường để họ bí mật bào chế thuốc độc” “Và ông, ông chính là người phụ trách những dự án

Sau khi Tiêu Hào biết Đại đô đốc bị người bí mật bỏ này. thuốc độc, anh lập tức yêu cầu Băng Sương đi điều tra. Vì nhà họ Đường là gia đình bào chế thuốc độc nên đương nhiên sẽ điều tra cả bọn họ.

Lâm Quốc Khang nghe vậy, trong lòng ông ta cực kỳ khiếp sợ. Đây chính là bí mật của nhà họ Lâm và nhà họ Đường.

Làm thế nào mà thằng nhóc này biết được chứ? “Nói vớ vẩn. Lâm Quốc Khang tức giận: “Cậu Tiêu, cậu không nên ăn nói bừa bãi ở chỗ này”

Tiêu Hào mỉm cười: “Tôi có thể nói ra những chuyện này vì tôi đã đi điều tra rồi.” “Bác sĩ Lâm, chỉ cần ông bán cho tôi hai loại thuốc này. Tôi sẽ không để lộ việc này ra bên ngoài.” “Nếu ông không bán cho tôi. Tôi chắc chắn sẽ báo cáo vụ bê bối này cho Hiệp hội Y học “Đến lúc đó, nhà họ Lâm của ông sẽ mất hết danh dự.

Vẻ mặt của Lâm Quốc Khang thay đổi rất nhiều. Đối phương là người sở hữu thẻ vàng, lại còn là một nhân vật lớn, nếu anh ta lấy danh nghĩa là người sở hữu thẻ vàng đi tố cáo với những chứng cứ có trong tay, danh dự của cả nhà họ Lâm thật sự sẽ bị tiêu diệt.

Bất cứ ai cũng không thể ngăn chặn được chuyện này. Lâm Quốc Khang hít một hơi thật sâu, vẻ mặt của ông ta vô cùng lo lắng.

Nhưng mà, nhà họ Lâm là một doanh nghiệp lớn, nhà họ Đường lại rất có quyền lực, chỉ là một thằng nhóc nói vài câu thì chưa thể dọa cho Lâm Quốc Khang sợ được.

Lâm Quốc Khang cũng là người đã từng gặp rất nhiều nhân vật lớn. “Rốt cuộc cậu là ai?”

Tiêu Hào nhìn thẳng vào Lâm Quốc Khang: “Ông không cần biết tôi là ai, tôi chỉ cần hai loại thuốc này” “Ông không cần giả vờ bình tĩnh trước mặt tôi. Tôi nói được thì làm được. Ông không bán thuốc cho tôi thì hậu quả của ông sẽ rất nghiêm trọng.

Vẻ mặt của Lâm Quốc Khang càng ngày càng lạnh: “Hai loại thuốc này đã được người của nhà họ Đường đặt mua trước rồi, nếu cậu không còn chuyện gì để nói nữa thì mời đi cho” “Nếu cậu vẫn làm loạn ở đây, tôi chỉ có thể gọi người mời cậu ra ngoài.” Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Tôi đã nói rồi, nhà họ Lâm của ông không bán thuốc cho tôi thì tự nhận lấy hậu quả đi.” “Nguyệt Hân, chúng ta đi thôi.”

Liễu Nguyệt Hân chẳng nói câu nào, cô cực kỳ kinh ngạc.

Bây giờ cô mới biết tấm thẻ vàng trong giới Y học có sức mạnh khủng khiếp như thế này. Ngay cả có là quản lý cấp cao của nhà họ Lâm cũng không cần phải nể mặt ông ta.

Nhưng mà lần mua thuốc này đã thất bại.

Sau khi đi ra ngoài, Liễu Nguyệt Hân nói: “Tiêu Hào, loại thuốc khác không được ư? Có thể không cần hai loại đó không?” “Hay là chúng ta có thể đi chỗ khác mua.

Tiêu Hào không biết làm sao mà mỉm cười, anh nói cho Liễu Nguyệt Hân sự thật: “Thật ra, Đại đô đốc bị người ta bỏ thuốc độc, tình trạng của ông ấy đang rất nguy hiểm, chỉ có hai loại thuốc này mới có thể cứu được ông ấy, mà bây giờ, chỉ có nhà họ Lâm mới có hai loại thuốc này.

Liễu Nguyệt Hân nghe vậy, cô sốt ruột: “Đại đô đốc bị bỏ thuốc ư? Có phải là vì... có phải là vì ông ấy đã giúp chúng ta nên mới bị người ta bỏ thuốc không?”

Đối với chuyện bỏ thuốc, Liễu Nguyệt Hân không phải không biết gì. Trước kia cô và Phương Thanh Nhã cũng bị người ta bỏ thuốc.

Tiêu Hào gật đầu. “Rốt cuộc là ai? Rốt cuộc là ai vậy? Vậy mà cũng dám giết Đại đô đốc ư?” Liễu Nguyệt Hân càng ngày càng lo lắng: “Chúng ta phải làm gì bây giờ?”

Tiêu Hào suy nghĩ một chút: “Anh có biện pháp Tiêu Hào lên kế hoạch đi ăn trộm.

Nếu Tiêu Hào lấy ra thẻ đen của giới Y học thì anh lập tức có thể mang hai loại thuốc đó đi.

Nhưng anh không thể để lộ danh tính của mình, nếu không sẽ gặp rất nhiều phiền phức. Anh có thể dùng bạo lực để lấy được chúng, nhưng không thể làm to chuyện lên.

Vậy nên, Tiêu Hào sẽ dựa vào sức mạnh của mình đi ăn trộm. Anh có thể trộm chúng đi mà không có bất cứ ai biết được.

Chỉ có điều, Tiêu Hào cần phải điều tra nơi để thuốc.

Tiêu Hào và Nguyệt Hân vừa rời đi thì một ông cụ mặc trang phục thời nhà Đường và một cô gái xinh đẹp bước vào.

Hai người này chính là Âu Dương Thịnh và Âu Dương Chanh Kỳ. “Vừa rồi chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy? Tại sao lại ồn ào như thế?”

Lâm Quốc Khang nhìn thấy Âu Dương Thịnh thì lập tức bước lên chào: “Xin chào ông Âu Dương, vừa rồi có người muốn mua thuốc của chúng tôi, nhưng nó đã được người khác đặt mua trước rồi.”

Âu Dương Thịnh nói: “Bác sĩ Lâm, nếu cậu Tiêu đó muốn mua thuốc gì thì cứ bán cho cậu ta, tiền mua sẽ thanh toán bằng tài khoản của tôi.”

Lâm Quốc Khang choáng váng, Âu Dương Thịnh là người giàu nhất thành Nam Tương vậy mà không hỏi cụ thể câu chuyện như thế nào mà đã bảo ông ta bán thuốc.

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Nhấn Mở Bình Luận