Từ hỏa hoạn trước mắt, nhà họ Bạch còn có những người khác làm việc cho vụ sư, bọn họ biết Bạch Triều Vĩ gặp chuyện không may xong, đã lấy đi thứ quan trọng ở nơi này trước, rồi phóng hỏa hủy hiện trường.
Rốt cuộc là nhà họ Bạch có bao nhiêu người bị vu sư khống chế? Bị cổ trùng khống chế?
Tiêu Hào nghĩ một lát, thần chân chính có năng lực khống chế lòng người, cổ trùng chiếm cứ cơ thể người, chỉ sợ chỉ có mình Bạch Triều Vĩ.
Bởi vì chỉ có trùng vương mạnh nhất mới có được trí tuệ của con người, ký sinh ở trong cơ thể Bạch Triều Vĩ hai mươi mấy năm cũng không bị bất cứ người nào phát hiện ra, còn có thể dẫn dắt nhà họ Bạch, khiến nhà họ Bạch trở thành gia tộc mạnh nhất Bình Châu.
Trí lực của trùng vương kia rất cao, thậm chí còn lợi hại hơn Bạch Triều Vĩ trước đây gấp bội!
Trùng vương cường đại như vậy, chắc chắn có thể ngộ nhưng không thể cầu, có thể nói là ngàn năm hiếm gặp.
Cổ trùng khác, căn bản không có được trí tuệ của nhân loại.
Nhưng mà vu sư gieo xuống cổ trùng trong cơ thể một số người, có thể lợi dụng cổ thuật khống chế một số người làm việc trong thời gian ngắn.
Ví dụ như vu sư gieo cổ trùng vào trong cơ thể một người, người kia căn bản không biết, vào thời khắc quan trọng mở cổ thuật, cổ trùng trong cơ thể người kia sẽ khống chế suy nghĩ, động tác của người đó trong thời gian ngắn, có thể thương tổn người bên cạnh, trộm một số thứ quan trọng gì đó.
Sau đó, những người này không biết gì về những chuyện mình đã làm. Mời đọc truyện trên truyen88.vip
Đây là chỗ đáng sợ của cổ trùng, có được năng lực ẩn nấp rất cường đại, khiến người ta khó lòng phòng bị.
Đương nhiên có rất ít vu sư dùng cổ thuật cường đại hại người, cho dù có, cũng thuộc môn phái vô cùng tà ác, phần lớn vụ sư đều ở bên Vân Nam.
Cường giả giới tu võ đều rất hận những vu sư này, nếu phát hiện có vu sư dùng tà thuật hại người, vu sư đó sẽ trở thành mục tiêu bị mọi người chỉ trích.
Chẳng những tu võ giả hận vu sư như vậy, ngay cả Long Tổ quốc gia cũng sẽ không để vu sư như vậy tồn tại.
Cho nên vụ sư như vậy rất khó sinh tồn, cũng không có môn phái dám thu nhận bọn họ, những vu sư này đều đi một mình, luôn ẩn nấp ở chỗ nào đó trong giới tu võ.
Đương nhiên bên Vân Nam có nhiều vu sư, vu sư nghiên cứu cổ trùng có không ít, chỉ cần không dùng tà thuật hại người, không ai đi đối phó bọn họ.
Còn có một số vụ sư tà ác trà trộn vào bên trong, làm chuyện thương thiên hại lý, nhưng những người này vô cùng lợi hại, người bình thường căn bản không phát hiện ra được.
Tóm lại, vu sư có địa vị rất thấp trong giới tu võ, ngoại trừ bên Vân Nam, tu võ giả ở những nơi khác đều khinh thường vụ sư, cũng e ngại bài xích vu su.
Chuyện của nhà họ Bạch, Tiêu Hào càng nghĩ càng đáng sợ.
Vậy mà vu sư đứng sau nỡ sử dụng một trùng vương có chỉ số thông minh còn đáng sợ hơn nhân loại khống chế nhà họ Bạch, sau lưng chắc chắn có âm mưu lớn.
Vu sư đứng sau, rốt cuộc muốn được thứ gì từ nhà họ Bạch?
Chuyện này, Tiêu Hào nhất định phải điều tra ra manh mối, nếu không thì nhà họ Bạch luôn rơi vào trong nguy hiểm.
Thần niệm của Tiêu Hào bao trùm cả hiện trường hỏa hoạn, tiếp tục cẩn thận tìm kiếm, rất nhanh phát hiện ra hai thi thể bị nổ ở trong tầng hầm ngầm.
Tiêu Hào thông qua dấu vết để lại phát hiện, đúng là hai người kia phóng hỏa làm nổ nơi này.
Đây là nổ mạnh kiểu tự sát và phóng hỏa, hủy diệt toàn bộ nơi này.
Nơi này vốn bị thiêu đốt, người nào cũng không điều tra ra manh mối, nhưng Tiêu Hào căn bản không sợ lửa, cũng không sợ bất cứ chất nổ gì.
Tiêu Hào chiếm được đáp án, sau đó xông từ trong ngọn lửa đang hừng hực ra, đi tới trước mặt đám phụ nữ.
“Tiêu Hào!”
“Anh Tiêu!”
“Anh Tiêu!”
Liễu Nguyệt Hân gọi Tiêu Hào, Bạch Ái Linh và Âu Dương Chanh Kỳ gọi anh Tiêu.
Ba người phụ nữ nhìn thấy Tiêu Hào an toàn trở về, thấp thỏm trong lòng mới dần mất đi.
Bọn họ đều vô cùng lo lắng cho Tiêu Hào.
Liễu Nguyệt Hân đi tới trước mặt Tiêu Hào, lấy khăn tay ra, lau mồ hôi trên trán giúp Tiêu Hào.
“Tiêu Hào, ở bên trong phát hiện ra cái gì không?”
“Phát hiện ra rất nhiều thứ, một lát nữa lại nói.” Tiêu Hào cảm nhận được dịu dàng của Liễu Nguyệt Hân, trong lòng ngây ngất.
Bạch Ái Linh và Âu Dương Chanh Kỳ nhìn hai người ân ái, trong lòng có hương vị ê ẩm.
Hai người đều ái mộ Tiêu Hào, nhưng bọn họ biết, ở trong lòng Tiêu Hào chỉ có mình Liễu Nguyệt Hân.
Tiêu Hào dùng thần niệm kiểm tra cơ thể mấy người phụ nữ trước, anh lo lắng cổ trùng chạy trốn kia tiến vào cơ thể người khác.
Sau khi kiểm tra xong, Tiêu Hào thở phào nhẹ nhõm một hơi, xem ra mình đa nghi rồi.
Người của đội phòng cháy đến, bắt đầu dập lửa, Tiêu Hào và mấy người phụ nữ rời khỏi hiện trường, lại quay trở về đại sảnh bữa tiệc.
Lúc này người ở đại sảnh đã đi vãn, đảm khách đều chào hỏi Thất Sát xong nhao nhao rời đi, người của nhà họ Bạch đang thu dọn hiện trường.
Nhưng một người phụ nữ xinh đẹp dáng người cao gầy chưa đi.
Là Đỗ Thanh Như của nhà họ Đỗ. Mời đọc truyện trên truyen88.vip
Cô ta nhìn thấy Tiêu Hào và ba người phụ nữ đi tới, vội vàng tiến lên đón.
“Tiêu đại sư, có nhớ hội đấu giá tôi nói với anh không?”
Tiêu Hào gật đầu: “Chỉ cần có thứ tôi cần, tôi đảm bảo sẽ đi.”
“Tiêu Hào, tôi đi đây, các chị, tạm biệt. Đỗ Thanh Như ở lại, là cố ý tạm biệt Tiêu Hào.
Mấy người phụ nữ gật đầu với Đỗ Thanh Như.
Kế tiếp mọi người bao vây tại chỗ, Tiêu Hào hỏi Thất Sát và Bạch Ái Linh chuyện về cổ trùng.
Tiêu Hào nói chuyện phát hiện trong hỏa hoạn cho mọi người.
Biểu cảm của mỗi người đều vô cùng giật mình.
Người nào cũng không ngờ tới, Bạch Triều Vĩ lại bị một con trùng tử nho nhỏ khống chế.
Nghe phân tích và đáp án của Tiêu Hào, Thất Sát không dám tin tưởng và tiếp nhận.
Thất Sát giận dữ nói: “Mấy năm nay Bạch Triều Vĩ tu luyện trong mật địa, rất cuộc là ông ta đang làm gì, tộc nhân cũng không biết.”
“Tôi còn đặc biệt điều tra, nhưng không điều tra được gì."
Tiêu Hào lại hỏi: “Hai mươi mấy năm trước, nhà họ Bạch các ông có từng đắc tội thể lực cường đại và nhân vật nào hay không?”
Thất Sát lắc đầu: “Năm đó bố tôi là gia chủ, nhà họ Bạch chúng tôi vẫn an phận thủ thường, nhà họ Bạch chúng tôi làm giàu bằng luyện chế đan dược là