Vũ khí của cường giả Kim Đan đều là nguyên liệu kim loại đặc biệt, uy lực rèn rất mạnh, lực sát thương rất lớn là vì bản thân vũ khí sẽ phải chịu tải lực lượng của cường giả Kim Đan.
Ví dụ như một thanh đao kiếm bình thường, vũ khí bình thường, cường giả Kim Đan cầm vũ khí này, trên người ông ta phát ra lực lượng, muốn thông qua vũ khí này đánh ra.
Nếu vũ khí này không chịu được lực lượng của cường giả Kim Đan sẽ lập tức bị đánh nát.
Cho nên vũ khí của những người này vô cùng lợi hại, cộng thêm thực lực của bọn họ, còn có công pháp đặc biệt của tông môn, cường giả Kim Đan bình thường vốn không phải đối thủ của bọn họ.
Bây giờ năm cường giả Kim Đan sẽ đối phó nhà họ Bạch.
Nếu là trong tình huống bình thường, đừng nói là cường giả Kim Đan, một cường giả cảnh giới Thần Thông đã có thể ngang ngược ở Bình Châu, có thể diệt nhà họ Bạch.
Mà bây giờ người tới là cường giả Kim Đan còn mạnh hơn cường giả Thần Thông!
Dưới Kim Đan đều là con kiến. Nhị trưởng lão muốn giết Thất Sát muốn hủy nhà họ Bạch, sắc mặt khách khứa đều thay đổi, trong lòng kinh hãi, mà trên mặt Thất Sát là vẻ bình tĩnh.
Nhị trưởng lão và bốn người mạnh thấy Thất Sát bình tĩnh như vậy, trong lòng đều hơi kinh ngạc.
Bọn họ cho rằng Thất Sát sẽ quỳ xuống cầu xin tha thứ, sẽ vì bảo vệ nhà họ Bạch mà từ bỏ tính mạng mình, nhưng bọn họ lại thấy Thất Sát phản kháng, Thất Sát muốn ra tay với bọn họ.
Nhị trưởng lão đã không xuống đài được nữa, mục đích ông ta tới đây hôm nay là giết Thất Sát, báo thù cho đồ đệ của mình.
Bây giờ Thất Sát không biết tốt xấu như vậy, ông ta chỉ có thể ra tay, đại khai sát giới.
Nhị trưởng lão lạnh lùng nói: “Người chết lớn nhất, tôi sẽ không ra tay ở linh đường của các người, chúng ta ra ngoài tìm một chỗ quyết tử chiến đi.”
Tiêu Hào cảm thấy nhị trưởng lão này không phải người không giảng đạo lý. Mời đọc truyện trên truyen88.vip
Ông ta tới tìm Thất Sát báo thù, nhưng thấy nơi này là linh đường, ông ta không muốn quấy nhiễu người chết, cho nên để Thất Sát tìm một chỗ quyết tử chiến.
Người như vậy tuyệt đối không phải người ác, còn là người tuân thủ quy tắc.
Thất Sát nói với đám Liễu Nguyệt Hân: “Mọi người ở đây, ông và Tiêu Hào đi ra ngoài, sẽ về nhanh thôi.”
Thất Sát sắp xếp mọi chuyện ở đây xong, nói với nhị trưởng lão: “Nhị trưởng lão, phía sau núi có một nơi yên tĩnh, tuyệt đối thích hợp cho chúng ta quyết đấu”
“Mời đi bên này.”
Đám người Thất Sát và nhị trưởng lão rời khỏi linh đường xong, khách ở hiện trường hoàn toàn bùng nổ.
Nếu hôm nay đám người Thất Sát bị giết chết, vậy nhà họ Bạch thực sự là khó tránh khỏi tai kiếp, sau này sẽ hoàn toàn đi xuống.
Nếu hôm nay Thất Sát thắng, giết người của Phi Ưng Môn, vậy thì danh tiếng của Thất Sát sẽ cuốn sạch cả Bình Châu.
Đến lúc đó địa vị ở nhà họ Bạch cũng cao chót vót, thể không đỡ được, vững vàng ngồi lên ngai vàng đứng đầu Bình Châu.
Thậm chí còn có thể phát triển tới bên Quận Đô. Ở trên ngọn núi nhỏ cách trang viên nhà họ Bạch năm kilomet.
Xung quanh nơi này không có người, bốn phía trụi lủi, chỉ có rải rác mấy cái cây.
Trong tình huống bình thường nơi này không có người tới, là nơi tốt nhất để quyết chiến.
Đương nhiên Thất Sát không phải đối thủ của những người, bởi vì lực lượng Tiêu Hào cho ông ta Thất Sát đã sớm dùng xong.
Tiêu Hào có thể cho lực lượng khác, nhưng làm vậy sẽ tạo thành thương tổn nhất định đối với cơ thể Thất Sát.
Cơ thể một người muốn chịu tải lực lượng cường đại, không phải là chuyện dễ dàng.
Nếu Thất Sát lại muốn có được lực lượng cường đại, nhất định phải đợi một tháng sau mới có thể.
Cho nên hôm nay quyết chiến với người của Phi Ưng Môn không phải là Thất Sát, mà là Tiêu Hào.
Tiêu Hào tiến về trước vài bước, nhìn nhị trưởng lão nói: “Nhị trưởng lão, xem ra ông không phải là loại người không giảng đạo lý, Từ đại sư đồ đệ của ông chết, chúng tôi vô cùng xin lỗi.”
“Nhưng ông ta đáng chết!” Nhị trưởng lão nghe thấy thế giận dữ: “Tên nhóc, cậu nói cái gì? Ở đây nói Ở linh tinh, cậu dám nói đệ tử của tôi đáng chết!”
Tiêu Hào nói: “Chẳng lẽ tôi nói không đúng sao? Đồ đệ của ông thực sự đáng chết! Hôm nay ông tìm tới cửa, đơn giản là muốn báo thù cho đồ đệ của ông, bây giờ đến đây, tôi đánh với ông.
“Cậu nói cái gì? Cậu đánh với tôi?” Nhị trưởng lão vô cùng phẫn nộ, tên nhóc trước mắt uống nhầm thuốc sao? Ông ta có thân phận gì, sao có thể giao đấu với một tiểu bối!
“Không sai, tôi đánh với ông.” Tiêu Hào nhìn năm người, lại sửa lại: “Thôi, năm người cùng lên đi.”
Tiêu Hào không muốn ở đây lãng phí thời gian, cho nên bảo năm người cùng tiến lên. Mời đọc truyện trên truyen88.vip
Đợi anh đánh bại năm người, mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Ngạo mạn của Tiêu Hào khiến năm người giận dữ, bọn họ chưa từng gặp tiểu bối nào ngạo mạn như thế.
Trong tình huống bình thường, một số tiểu bối nhìn thấy bọn họ đều vô cùng tôn kính, chưa từng có bất cứ tiểu bối nào dám vô lễ trước mặt bọn họ như thế.
Nhị trưởng lão nói với thuộc hạ bên cạnh: “Đi giáo huấn cậu ta, cho cậu ta biết cái giá của việc không có mắt nhìn.”
“Thất Sát, ông đã không dạy dỗ người của ông thật tốt, như vậy tôi bảo thuộc hạ dạy dỗ giúp ông.”
Nhị trưởng lão căn bản không biết sự cường đại của Tiêu Hào, còn tưởng Thất Sát là cố ý để một tiểu bối dò xét thực lực của bọn họ, hoặc nhục nhã bọn họ.
Một thuộc hạ của nhị trưởng lão xông tới, người này là cường giả Kim Đan.
Ông ta không để Tiêu Hào vào mắt, tốc độ của ông ta rất nhanh, một cái tát đánh về phía mặt Tiêu Hào, cho anh một giáo huấn nhớ đời, muốn tát bay Tiêu Hào, nhục nhã Tiêu Hào.
Một giây sau, người đàn ông trung niên kia xông tới bên cạnh Tiêu Hào, một cái tát đánh về phía Tiêu Hào, với tốc độ và lực lượng của ông ta, ông ta cho rằng Tiêu Hào tuyệt đối không tránh được.
Nhưng cảnh tượng ông ta sợ hãi đã xảy ra.
Ông ta nhìn thấy khóe miệng Tiêu Hào nhếch lên nụ cười mỉa, tay phải của anh nhẹ nhàng nâng lên.
Ông ta nhìn thấy động tác của Tiêu Hào vô cùng chậm, tay Tiêu Hào càng ngày càng gần, sau đó dùng lực tát qua.
Trong lòng người đàn ông trung niên vô cùng kinh hãi, động tác của Tiêu Hào chậm như vậy, ông ta lại không tránh được.