Ánh mắt Tiêu Hào tùy ý đánh giá Đỗ Thanh Như, anh cố ý nói: “Không phải cô mới nói muốn làm người phụ nữ của tôi sao? Tôi giúp cô đấu giá bảo vật, cô làm người phụ nữ của tôi.”
Tiêu Hào chỉ thuận miệng nói một chút thôi, muốn xem phản ứng của Đỗ Thanh Như.
Đỗ Thanh Như nghe Tiêu Hào nói như vậy, trong lòng thậm chí có chút vui mừng.
Bởi vì ở trong lòng cô ta Tiêu Hào quá mạnh, nhưng mà cô ta nhớ tới em trai đã chết, vẻ mặt lại ảm đạm xuống.
Cô gái xinh đẹp đều thích người mạnh, nhất là cô gái xinh đẹp giới tu võ, đặc biệt thích người đàn ông nhiều tiền có bối cảnh.
Nói Đỗ Thanh Như không động lòng là giả, là động lòng.
Nhưng cô ta không có khả năng ở bên Tiêu Hào, cho dù thù hận giữa cô ta và Tiêu Hào cùng với ân oán với Tiêu Hào được hóa giải, cô ta cũng không có khả năng ở bên Tiêu Hào. Đọc tiếp trên web truyện truyen88.vip
"Được, chỉ cần anh có thể giúp đấu giá được đồ gia truyền của nhà họ Đỗ chúng tôi, tôi đồng ý làm người phụ nữ của anh.”
“Tôi... Có thể ngủ với anh mấy tối.” Đỗ Thanh Như nói ra những lời này cảm thấy rất thẹn thùng, cô ta chưa từng nói những lời cảm thấy thẹn như vậy trước mặt một người đàn ông, nhưng vì đồ gia truyền cô ta nhất định phải nói.
Tiêu Hào chỉ nói đùa mà thôi, anh sẽ không để Đỗ Thanh Như ngủ với mình.
Vẻ mặt Tiêu Hào nghiêm túc, nói: “Đỗ Thanh Như, xem ra cô rất tin tưởng tôi, tôi đã từng là kẻ địch của nhà họ Đỗ các cô, tôi giết em trai cô.”
Đỗ Thanh Như nói: “Tôi tin tưởng anh, tôi biết anh giết chết em trai tôi, đó là lỗi của thằng bé."
“Sau khi em trai tôi chết, nhà họ Đỗ chúng tôi phải hai người đi giết anh, anh cũng không giết bọn họ, thả bọn họ về cảnh cáo chúng tôi, đừng quấy rầy tới anh.”
“Chuyện này tôi hận anh, mọi người nhà họ Đỗ chúng tôi vô cùng hận anh”
“Tôi tìm sát thủ giết anh, cùng ông nội bế quan đi giết anh, anh đánh bại
ông nội của tôi, lại thả tôi và ông nội.”
“Khi đó tôi hận anh cũng không hận được, bởi vì cả nhà họ Đỗ chúng tôi đều không phải đối thủ của anh.”
“Thực ra ân oán giữa chúng ta đã sớm hóa giải, từ lúc anh để tôi và ông nội rời đi, anh không phải loại người lạm sát người vô tội, hơn nữa... Anh rất lương thiện... Chính nghĩa.
Tiêu Hào nhìn người phụ nữ trước mắt, anh sớm đã biết Đỗ Thanh Như không hận mình nữa.
“Tôi từng điều tra về anh, Tiêu đại sư.” Đỗ Thanh Như tiếp tục nói: “Trải qua điều tra tường tận, thực lực của anh vô cùng mạnh”
“Lúc trước người của Hồn Điện từng đuổi giết anh, bộ quân sự bên Yến Kinh từng có người đuổi giết anh, nhà họ Diệp và nhà họ Lãnh ở Mai Châu đều từng đuổi giết anh, cuối cùng những thế lực này đều thất bại mà về.”
“Cho nên tôi tin thực lực của anh vô cùng mạnh, anh chắc chắn có thực lực bán đấu giá bảo vật gia truyền nhà chúng tôi giúp tôi.”
“Bởi vì thực lực của một người có liên kết với bối cảnh, người có bối cảnh chắc chắn có lượng lớn tài sản.”
“Hơn nữa ở trong tiệc sinh nhật của Bạch Ái Linh, anh lấy ra hơn chục nghìn linh thạch cao cấp, chắc chắn không phải là toàn bộ của anh, đúng không?”
Tiêu Hào thực sự không ngờ, Đỗ Thanh Như điều tra về anh còn cẩn thận hơn nhà họ Bạch điều tra về anh.
Bạch Triều Vĩ không điều tra về Tiêu Hào tường tận, bởi vì khi ở thị trấn Thanh Hà, nhà họ Bạch từng điều tra về Tiêu Hào, thị trấn Thanh Hà không xảy ra chuyện lớn gì, Tiêu Hào ở bên người nhà Âu Dương, bọn họ cho rằng Tiêu Hào chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi, cùng lắm là cùng cấp với nhà Âu Dương, cho nên nhà họ Bạch chưa từng để ở trong lòng.
Nhưng đối với người nhà họ Đỗ thì khác, bởi vì lần trước cao thủ mạnh nhất của nhà họ Đỗ thua trên tay Tiêu Hào.
Cho nên nhà họ Đỗ mới có thể điều tra Tiêu Hào toàn diện.
Trăm năm qua, nhà họ Đỗ trải qua mấy thế hệ, đều muốn tìm được đồ gia truyền, ở trong lòng Đỗ Thanh Như, đồ gia truyền quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
Chỉ cần có thể lấy lại được đồ gia truyền, muốn Đỗ Thanh Như làm chuyện gì cô ta cũng nguyện ý, cho dù lấy thân báo đáp cũng nguyện ý.
“Tiêu đại sư yên tâm đi, chỉ cần anh giúp tôi, tổn bao nhiêu tiền, sau này nhà họ Đỗ đều trả lại cho anh, cho dù ba mươi năm năm mươi năm, cho dù tổn trăm năm nhà họ Đỗ chúng tôi đều cảm kích anh, đều trả tiền cho anh.”
Tiêu Hào nói: “Chuyện này để sau hãy nói đi.”
Còn hơn nửa tiếng nữa là tới cảng
Bình Châu mục đích lần này. Đọc tiếp trên web truyện truyen88.vip
Đỗ Thanh Như lái xe đưa Tiêu Hào đi, đi tới một trang viên của nhà họ Đỗ.
“Tiêu đại sư, buổi đấu giá lần này chúng ta không thể để lộ thân phận, chúng ta ở nơi này trước, buổi tối bên buổi đấu giá sẽ có người liên lạc với chúng ta, chúng ta sẽ qua đó.”
Đỗ Thanh Như rất cẩn thận, sắp xếp như vậy tốt nhất.
Chín rưỡi tối, một cái di động dự phòng của Đỗ Thanh Như nhận được một cuộc điện thoại, bên buổi đấu giá gọi điện tới, bảo bọn họ mười giờ rưỡi tới chỗ định vị bên cảng.
Khi ra cửa, Đỗ Thanh Như lấy hai cái mặt nạ màu xanh, là loại mặt nạ dùng trong Halloween, nói: “Vì cẩn thận, từ giờ trở đi chúng ta sẽ che giấu thân phận”
“Tuy người bên buổi đấu giá đảm bảo người của bọn họ hoàn toàn đáng tin, nhưng chúng ta vẫn nên chú ý một chút thì hơn.”
Ý thức phòng bị của Đỗ Thanh Như vô cùng mạnh, Tiêu Hào cũng vô cùng hài lòng.
Buổi đấu giá lần này sẽ xem vé không nhìn thân phận, chỉ kiểm tra vé vào là thật hay giả, chỉ cần vé vào là thật được rồi.
Hai người rời khỏi trang viên, vẫy một chiếc xe taxi ở phía xa.
Lái xe mỗi ngày đều đón khách, từng gặp đủ loại người, nhìn thấy hai người đeo mặt nạ, vậy mà không sợ một chút nào, chở hai người đi tới cảng.
Bốn mươi phút sau, xe taxi đi tới cảng mà nhân viên công tác chỉ định.